Chương 56: Mù quáng
Chuyện tình cảm có lúc đã làm cho nhiều người trở nên mù quáng để rồi những tham vọng, sự tàn nhẫn làm chủ bản thân! Từ ngày Thành đi theo Diễm, Diễm đã thuê nhà cho Thành sống như một người chồng riêng của cô! Trước những hành động đó, ông bà Lâm hết cách khuyên bảo con gái mình. Sau giờ làm việc, Minh Khang đã tìm tới ngôi nhà Thành đang ở:
- Ông Thành, hóa ra là ông đang sống ở đây!
- Mời cậu ngồi!
- Ông Thành, tuy chị Diễm là chị gái tôi, chị ấy là người ra sao thì tôi không muốn đề cập tới, nhưng tôi thấy ông cũng là loại khốn nạn, ông bỏ vợ bỏ con mình để đi theo chị tôi, vậy ông có mục đích gì?
Thành vẫn bình tĩnh nói:
- Tôi làm gì tôi biết, cậu không hiểu đâu!
Diễm từ phía sau bước tới trước mặt Minh Khang:
- Anh Thành, anh không cần phải trả lời nó!
Minh Khang nói thẳng:
- Giờ ai mà không biết chị gái của tôi, nổi tiếng quá mà!
- Mày cút về đi!
Ngay lúc này, ông bà Lâm cũng vừa tới. Thành bối rối, còn Diễm không e ngại nói với ba má:
- Ba má tới thăm chỗ ở của tụi con hả?
Ông Lâm bực tức, còn bà Lâm nói con gái xối xả:
- Diễm, con đi xa quá rồi đó, có biết không?
- Má! Không lẽ má để con gái má ở vậy mãi sao?
Ông Lâm lên tiếng:
- Cậu Thành, tôi được biết là cậu đã có vợ con, vậy vợ con cậu đâu mà cậu ở đây?
Thành ấp úng:
- Dạ, dạ…
Diễm vẫn cố bảo chữa:
- Ba! Mỗi người đều có lí do riêng mà!
Bà Lâm lớn tiếng:
- Diễm, má yêu cầu con hãy tỉnh ngộ, kể cả cậu Thành cũng vậy!
Ông Lâm không còn khách sáo với Thành nên ông quyết định:
- Cậu Thành, tôi sẽ thay đổi công việc của cậu! Bắt đầu từ ngày mai, cậu sẽ xuống làm công nhân khâu ủi hơi, vị trí tài xế sẽ có một người khác thay thế!
Diễm ngạc nhiên trước sự quyết định của ba mình:
- Ba, sao ba có thể để ảnh xuống xưởng làm công nhân?
- Không gì là không thể? Làm gì cũng là làm, nếu không muốn làm thì thôi việc!
- Má, má nói với ba đi…
Bà Lâm tiếp lời:
- Ý ba giống y như ý của má! Bắt đầu từ ngày mai cậu Thành sẽ xuống xưởng làm!
- Ba má, sao ba má có thể như vậy với ảnh được? Dù sao ảnh cũng là người cống hiến cho công ty nhiều mà, nhất là vụ thương lượng với công ty Tam Hoa.
Ông Lâm nhìn thẳng vô mắt Thành:
- Người nào dù “có tài mà không có đức” thì người đó đối với ba cũng không có ý nghĩa gì!