Chương 18
Rất nhanh cái ch.ết lan rộng ra toàn thế giới, số người ch.ết ngày một tăng lên, chính phủ chia bè chia phái cùng, với đó vũ khí không đủ mạnh để chống lại BAzombie, MS với số lượng lớn và sức mạnh khủng khiếp như vậy.
Bạo loạn xảy khắp nơi khiến cuộc sống càng thêm xáo trộn, hỗn loạn; các tổ chức được thành lập nhằm cưu mang người sống sót hay lập nên một đế chế tự trị để lần nữa phân chia lại thế giới thì không ai biết. Ranh giới giữa sống ch.ết, thiện ác ngày một mong manh, tình người cũng vậy.
Nằm ở phía Tây, cách trung tâm thành phố hơn 10 km…
Trong phòng thí nghiệm trắng xóa và nồng nặc mùi thuốc sát trùng, trên giường một đối tượng thí nghiệm đang chìm vào giấc ngủ sâu sau quá trình cấy ghép AND, giây rợ cắm khắp người cô ta, máy móc luôn trong trạng thái làm việc để theo dõi mọi biến đổi trong cơ thể vật thí nghiệm. Và có lẽ cô ta lúc này chỉ được coi là “vật thí nghiệm” hay tương lai là một “vũ khí”, không hơn.
Xung quanh phòng thí nghiệm lắp kính chỉ có thể nhìn từ bên ngoài vào và bên ngoài có vài người đang nhìn chằm chằm vật thí nghiệm đang nằm trên giường kia. Người đàn ông tóc điểm vài sợi bạc, đôi môi mỏng hơi mím, cặp mắt sắc bén nhìn những người xung quanh giận giữ nói:
- Ba tiếng rồi, cô ta vẫn chưa tỉnh? Các người nghĩ tôi có thời gian ngồi đây chơi hả?
Đứng cạnh người đàn ông này là một người mặc áo blu trắng trạc tuổi ông ta, lão hồ ly nhếch miệng:
- Dục tốc bất đạt, ngài vội gì? Chỉ cần lần này thành công thì không ai có thể cản được chúng ta. À còn chuyện này, xin hãy cử người đi thu thập số lượng lớn BAzombie, tôi đã nghiên cứu ra một loại thuốc mới có thể giúp chúng tăng sức mạnh. Còn tin vui nữa là MS dần ổn định, chúng sẽ bắt đầu giao phối và sẽ đẻ ra những thứ mà ngài đây cũng khó mà hình dung được.
Nghe vậy dù sốt ruột nhưng giọng người đàn ông kia đã dịu dần:
-Tiến sĩ vất vả rồi nhưng có là gì thì cũng là nửa người nửa nhện đâu thể sánh với Góa phụ đen chân chính được.
Tên tiến sĩ nắm chặt tay:
-Đúng vậy, vẫn chỉ là thứ vứt đi, mỗi cá thể MS tuy được cấy AND giống nhau nhưng chúng không kế thừa tất cả những đặc tính nổi trội của mười loài nhện như Góa phụ đen, nên mỗi con mang những đặc tính riêng và khi giao phối những gen trội có thể kết hợp tạo ra đời sau hoàn chỉnh hơn. Rồi có ngày chúng ta sẽ có Góa phụ đen hoàn hảo.
Nhưng người đàn ông đứng cạnh tỏ vẻ không vui:
-Quá lâu, ông biết rõ là chúng ta không có nhiều thời gian và rõ ràng là chúng ta có cách khác tốt hơn, chỉ là không biết ông có hợp tác.
-Ngài cứ nói.
-Con gái ông – Chu Diệu Linh nếu nó thành công trở thành Góa phụ đen thì hãy lấy máu của nó để phục vụ cho nghiên cứu, tôi sẽ cung cấp người để giúp đỡ tiến sĩ, bên cạnh đó hãy cho nó mang thai, con nó sẽ là Góa phụ đen. Nếu tôi không nhầm vài tuần một túi gồm vài trăm trứng sẽ nở, quá dễ dàng để tạo nên một đội quân bất khả chiến bại.
Lão tiến sĩ nhấp ngụm nước để che dấu nội tâm đang run rẩy:
- Diệu Linh nó chưa sẵn sàng cho việc mang thai, bây giờ nó còn rất yếu.
- Vậy ông giải thích sao khi Hàn Nguyệt vừa tỉnh lại đã khiến ông thập tử nhất sinh hả, Chu Bá Anh?-Người đàn ông đứng cạnh nghiến răng nghiến lợi.
- Vì nó là con của Hàn Minh, anh vợ tôi thật liều lĩnh khi khiến chỉ ADN của nhà họ Hàn và AND của Hoàng Ngân Hà-vợ anh ta mới có thể kết hợp hoàn hảo với gen đột biến, nếu tôi không phát hiện ra thì dự án này sẽ chẳng bao giờ thành công. Ha ha nhờ biến Hàn Nguyệt thành Góa phụ đen mà tôi biết được âm mưu của các người, tưởng có thể hủy dự án khoa học của tôi à, không không vì tôi sẽ cho thế giới thấy rằng tôi đã thành công với biểu hiện suất xắc của con gái hai người. Sẽ chẳng ai ngăn được tôi.
-----
Cùng lúc đó…
- Ba mẹ em đã nỗ lực ngăn chặn hai dự án này thành công nhưng chính họ không ngờ từ lúc bắt đầu đến giờ mọi cố gắng của họ đã khiến em và Hàn Hạo gặp nguy hiểm. Bây giờ anh nói em nên cảm thấy thế nào đây?-Hàn Nguyệt đóng máy tính sau khi xem hết những thông tin trong USB lấy từ phòng nghiên cứu bí mật ở nhà mình, cô cố hỏi Lăng Tuệ Khiêm hỏi một câu mà bản thân có lẽ đã có đáp án nhưng cô vẫn gắng hỏi.
Trong căn phòng của Lăng Tuệ Khiêm ở trụ sở của Thiên Điểu, an toàn, yên lặng tới mức lạnh lẽo. Bọn họ vừa trở về chưa nghỉ ngơi, ăn uống gì sau một ngày một đêm. Nhìn đôi mắt nổi những tia máu vì mệt, thiếu ngủ, mí mắt nặng trĩu đang cố ngăn dòng lệ trực trào của Hàn Nguyệt; lúc này Lăng Tuệ Khiêm nắm tay cô:
- Anh không thể bảo em nên hận cô chú, nhưng em hãy luôn tin rằng họ yêu em và Hàn Hạo rất nhiều nhưng một số việc họ không có quyền được lựa chọn. Nếu em muốn khóc hãy khóc đi rồi chúng ta cùng cố gắng, mọi chuyện đều có cách giải quyết, anh hứa sẽ dùng hết sức mình để bảo vệ hai chị em.
Nhìn bàn tay to lớn của anh bọc lấy bàn tay mình ấm áp, Hàn Nguyệt gục đầu vào vai anh nức nở:
- Anh biết vì sao ba mẹ em lại đồng ý tham gia vào hai dự án này không? Thực…ra lúc đầu hai người chỉ tham gia vào việc tạo ra BA-virus có khả năng tăng tốc độ phân chia tế bào để tạo ra nhiều tế bào mới mạnh hơn, nếu thử nghiệm trên người thành công có thể giúp con người trẻ lâu hơn, cường hóa cơ thể. Việc…việc này tốt cho bệnh của Hàn Hạo nó sẽ giúp thằng bé sống lâu hơn và có thể sinh hoạt như người bình thường. Ba mẹ dốc hết sức lực nhưng…nhưng nào ngờ… Hức…hức… Sau đó chú em đến cầu xin ba mẹ giúp đỡ dự án Black Window (GOá phụ đen), lão ta nói đây là một dự án trong giúp lão có thể chen chân vào ICSU (Hội đồng Khoa học Quốc tế) và mọi vốn liếng đều đổ hết vào đây nếu thất bại lão sẽ trắng tay. Và bố mẹ em đồng ý giúp nhưng cuối cùng lão trả ơn nhà họ Hàn đã cưu mang mình thế này đây…
Vòng tay ôm Hàn Nguyệt vào lòng Lăng Tuệ Khiêm hỏi cô:
- Lúc nãy em nói rằng ba mẹ em đã khiến chỉ người mang ADN họ Hàn và ADN mẹ em mới có thể trở thành Góa phụ đen chân chính đúng không?
-Đúng vậy, ba mẹ em đã làm vậy với hi vọng dự án thất bại nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện như thế này. Lúc đó có lẽ ba mẹ nghĩ ít nhất cho dù trường hợp xấu nhất xảy ra thì với vị trí của ông bà em trong quân đội và ngành khoa học thì vẫn có thể bảo vệ bọn em. Hơn nữa anh cũng biết là nhà em neo người, ông em vốn mồ côi sau này được cụ ngoại em nhận làm học trò trở thành quân nhân rồi lấy bà em, sau này ông nhận mẹ em và Chu Bá Anh-hai đưá trẻ mồ côi về nuôi nấng rồi lại gả cho hai đứa con của mình, cô em thì lại mất sớm vì bị băng huyết. Nhưng bố mẹ không ngờ được rằng chú em lại nhẫn tâm giết hại cả ông bà…em hận…hận lão ta hi vọng lão ta đã bỏ mạng trong phòng thí nghiệm của LX. - Hàn Nguyệt nức nở hồi lâu rồi thiếp đi trên vai của Lăng Tuệ Khiêm, cô đã quá mệt mỏi và đau đớn.
Nhưng cái yên lặng trong phòng không hề mang lại cảm giác an bình vì ngoài kia mạt thế đang diễn ra, các công trình đổ nát hoang phế, tính mạng con người thì bị đe dọa, BA-zombie và MS thì hoành hành. Không chỉ thế âm mưu, tham vọng tư lợi thối nát của con người trước quyền lực, sức mạnh mới là thứ đáng sợ. Nó nhấn chìm tất cả…
--- ---
Nhìn bộ dạng điên cuồng của Chu Bá Anh, người đàn ông lên tiếng cắt ngang:
-Tiến sĩ bình tĩnh đi, ông muốn được cả thế giới công nhận và được làm bá chủ thì mau làm cho con gái mình tỉnh lại và giúp nó sinh đàn cháu cho ông đi. Ông không muốn bị người ta coi thường chỉ là tên mồ côi khố rách áo ôm được nhà họ Hàn cưu mang còn thích trèo cao đúng chứ, không phải ông luôn nói cả cái nhà đấy luôn khinh rẻ bố con ông à? Sao không cho họ thấy sức mạnh của mình hãy đạp tất cả bọn chúng dưới chân. – Người đàn ông không ngừng khích tướng.
Chu Bá Anh mắt hằn lên những tia máu, bàn tay không tự chủ nắm chặt, móng tay dài thâm tím ghìm vào da thịt, lão gầm gừ như con thú dữ:
- Đúng…đúng phải khiến tất cả phải quỳ phục ta, được ngài bộ trưởng, tôi đồng ý với ngài, Diệu Linh biết cũng sẽ đồng ý thôi nó vô cùng căm hận Hàn Nguyệt và bên ngoại nó - Lão thầm nghĩ:”Chỉ cần nói cho nó rằng Hàn Nguyệt mất kiểm soát mà giết hết tất cả và biến mình thành thế này chắc chắn nó sẽ làm tất cả…”
Người đàn ông- ngài bộ trưởng-người đứng sau bức màn khẽ nhếch khóe miệng, vỗ vai lão nói:
- Rất tốt, tôi sẽ phái người tận lực hỗ trợ, cần gì cứ nói. Giờ tôi có cuộc họp khẩn với Hội đồng Tân Thế Giới, ở đây giao lại cho ông.
Nhìn ngài bộ trưởng “đáng kính” vừa đi khỏi, Chu Bá Anh nghĩ mà tức: “Cái Hội đồng này là đại diện những thế lực của các tổ chức, quốc gia muốn nhân cơ hội này để cùng nhau vẽ lại bản đồ thế giới, đáng lẽ mình phải là nhân vật trung tâm nhưng lão bộ trưởng kia lại tự mình chủ trương. Khốn kiếp, không có tôi thì làm gì có ngày hôm nay. Haiz… sao con bé vẫn chưa tỉnh lại, AND của nó chỉ có một nửa là nhà họ Hàn, cầu mong không có gì bất trắc.”