Chương 2
Chỗ phỏng vấn của công ty C không lớn, vị trí cũng rất bí ẩn, cho nên khi Lăng tìm được chỗ này đã bị muộn một chút.
‘Có lẽ trong đám người đi phỏng vấn hôm nay, mình là người đến muộn nhất đi?’ Lăng vừa tự giễu vừa đẩy cửa chính.
Ở bên trong, năm người ngồi trên hành lang còn chưa ấm chỗ, Lăng vừa đến đã khiến họ chú ý, năm ánh nhìn thăm hỏi lia tới, đến khi nhìn rõ hình dáng của Lăng, sắc mặt của họ đã chẳng còn chút thiện ý, dù gì, Lăng ở phương diện này quả thật rất may mắn.
Tùy ý tìm một chỗ ngồi, Lăng ngồi xuống, nhìn ra được bọn họ hình như chẳng ai muốn nói chuyện với nhau, rất nhanh quay đầu ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ.
Không lâu sau, cánh cửa đầu hành lang mở ra. Một cậu bé trông có vẻ còn rất trẻ tóc nhuộm màu xanh lá đi ra, đằng sau cậu ta là một người trung niên tầm ba bốn mươi tuổi tay cầm tờ giấy, gọi tên người tiếp theo.
Người trung niên đó ngẩng đầu, muốn nhìn người tiếp theo là ai, song ánh mắt chỉ thoáng qua cậu bé đang chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ liền bị hấp dẫn. Sạch sẽ, là ấn tượng đầu tiên. Xinh đẹp, là sự kinh ngạc sau khi quan sát kĩ. Đặc biết nhất là trên người cậu bé đó có một kiểu khí chất rất đặc thù, cực kỳ trầm tĩnh nhưng lại pha chút u buồn.
Thật bất ngờ, buổi phỏng vấn hôm nay không ngờ lại có nhân vật như thế này. Người đàn ông trung niên kia trong quá trình phỏng vấn luôn hơi không tập trung, chỉ đến khi phỏng vấn hết một người hô tiếp theo, mở cửa ra thấy cậu bé kia vẫn ngồi ở đó mới bình tĩnh một chút, là sợ cậu ta tạm thời đổi ý mà rời đi hay sao?
Nhưng chuyện gì càng mong đợi thì hy vọng càng không đến, tờ danh sách này đã đọc đến tên người cuối cùng rồi, lại không phải cậu bé kia, chẳng lẽ cậu ta là đi cùng với người phỏng vấn sao? Người trung niên lau những giọt mồ hôi trên trán, lại liếc tờ danh sách lần nữa, có mấy người không đến, chuyện này rất bình thường, nhưng người mà công ty cho vay nặng lãi bắt đến còn chưa đến, lá gan cũng không nhỏ ah, hay là, cậu bé kia chính là người nọ?
“Xin hỏi, cậu là Lăng phải không?” Mang một chút hi vọng, người trung niên đi ra ngoài, đến trước mặt cậu bé, hắn đã quyết định rồi, bất luận có phải người nọ hay không, hắn đều phải dùng ba tấc lưỡi thuyết phục cậu ta thử phỏng vấn.
Nghe được câu hỏi, cậu bé kia ngay lập tức thu ánh nhìn ra ngoài cửa sổ lại, chuyển tới trên người trung niên.
“A, xin chào, vâng… là tôi!” Nhìn danh sách trong tay người trung niên, Lăng kịp thời phản ứng là chuyện gì đang xảy ra, tranh thủ thời gian đứng lên, cúi đầu xin lỗi nói: “Rất xin lỗi, tôi đến muộn!”
“A, không sao!” Người trung niên cười, ra hiệu cho Lăng ngồi xuống, trong lúc đợi cho người phỏng vấn cuối cùng đi ra, hắn liền nảy ra suy nghĩ cùng cậu bé này tâm sự chút: “Nơi này hơi khó tìm, lần đầu tiên đến rất dễ bị lạc đường!”
Lăng đối với câu nói khách sáo của người trung niên nở nụ cười dịu dàng, đợi cho đến khi người trung niên ngồi xuống cậu mới ngồi theo.
‘Một đứa trẻ hiểu lễ nghĩa’ người trung niên trong lòng tán thưởng đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối cho cậu bé này, khác hẳn so với những người chỉ mong nổi tiếng hay kiếm được tiền, loại người bất đắc dĩ mới phải đi đóng loại film này như cậu bé ấy là đáng để người ta đồng tình nhất.
“Tí nữa cậu đừng quá khẩn trương, tuy rằng lúc phỏng vấn có phần cởi quần áo, nhưng đấy chẳng qua là theo thông lệ, sẽ không đối với cậu làm trò gì!” Có loại cảm giác này, người trung niên không khỏi nói nhẹ nhàng hơn để an ủi Lăng.
“Ừ!” Lăng nghe vậy gật gật đầu, song trong chớp mắt khi đầu cúi xuống hai tay cũng nắm chặt, người trung niên nhìn ra cậu đang khẩn trương, vì vậy bắt đầu nói sang những chuyện linh tinh khác.
Nghe đến cả chuyện bánh nướng ở đảo Bắc Hải, Lăng chợt bật cười, ‘chú này thật thú vị’.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đợi đến lúc cánh cửa kia lại mở ra lần nữa, Lăng biết, bây giờ đến lượt mình.
“Cám ơn!” Trước khi vào trong, Lăng đối với người trung niên cúi một người một góc thật sâu, cậu không phải là kẻ ngốc, biết được người trung niên kia vì giảm bớt sự khẩn trương của cậu mới làm như vậy.
Xem ra, công ty C cũng không phải đầm rồng hang hổ (chỉ nơi nguy hiểm trùng trùng, lúc nào cũng phải cẩn thận), trong đó còn có người tốt như chú ấy, suy nghĩ của Lăng đối với vận mệnh tương lai lần đầu đi theo hướng tốt đẹp.