Chương 79
Cuối cùng cũng biết tại sao công ty chọn minshuku lớn nhất rồi, chính là chỗ này có suối nước nóng nhỏ độc lập, đủ nhóm người công ty hưởng dụng.
Bởi vì phần quan trọng đã hoàn thành, vài người trẻ tuổi ở gian phòng tắm có vẻ rất phấn khởi, thậm chí cầm vòi sen giúp nhau tạo thành một trận chiến nước, làm cho quay phim không chỗ trốn không chỗ giấu DV, cuối cùng tìm được một nơi khá hẻo lánh, nhanh chóng chạy tới.
“Máy móc vào nước sao rồi?” Lori cười hỏi quay phim.
“Không sao, may mắn tôi đã có dự phòng trước mang theo vỏ không thấm nước.” Nói là nói như vậy, quay phim vẫn cẩn thận kiểm tr.a từng chút, “Đúng rồi, bệnh của cậu đỡ hơn chút nào chưa?”
“Ừm, ngủ một giấc thấy đỡ hơn nhiều rồi.” Lori quay đầu, “Edgar được rồi, anh mà còn xoa nữa là thành hói luôn đó!”
Edgar đang giúp Lori gội đầu, nghe vậy cười cười, cầm lấy vòi nước nước thử độ ấm trên cánh tay mình, mới chuyển qua Lori: “Nhắm mắt lại ah!”
“Đã xong, phía sau để tự em tắm a!” Xả xong dầu gội, Lori cầm vòi sen, tưới lên người.
“Hai người các cậu quan hệ thật tốt!” Thấy một màn như vậy, quay phim cảm khái nói.
“Ha ha, ngưỡng mộ sao? Có muốn tôi giúp anh tắm không?” Lori tính trẻ con bộc phát, cầm vòi sen hướng quay phim bên kia.
“Không cần không cần, tôi còn muốn quay phim!” Quay phim nhanh chóng từ chối, phúc khí này gã không dám nhận, nhìn trận chiến bên cạnh sắp kết thúc, gã khiêng DV vọt tới.
“Em cũng chưa giúp anh tắm…” thanh âm Edgar ủy khuất vang lên bên cạnh Lori.
“Giúp anh tắm, xoay mông qua đây!” Lori xoay người, cầm vòi sen nhắm ngay Edgar.
“Em muốn làm gì?” Edgar một tay đè vòi sen, một tay sờ sờ mông Lori.
“Anh không phải muốn em giúp anh tắm sao?” Lori cầm vòi sen đưa qua đưa lại không cho Edgar đụng đến.
“Được rồi được rồi, không quậy em nữa, nhanh tắm xong rồi qua suối ngâm, đứng một hồi bệnh lại nặng thêm!” Edgar miệng nói thật dễ nghe, nhưng thật ra là bởi vì tay đã sờ được, tiêu biểu cho việc được lợi còn khoe khoang.
“Anh… Anh chờ đó!” Lori mỗi lần bó tay với Edgar đều nói một câu như vậy, đã sớm không còn sức uy hϊế͙p͙ rồi.
Tắm rửa xong Lori bước vào suối nước nóng, thật thoải mái, thực là một loại hưởng thụ!
Không biết là do sáng nay được nghỉ ngơi, hay do bầu không khí đặc biệt ấm áp, ẩm ướt thích hợp dưỡng bệnh, Lori cảm thấy ho khan đã bớt không ít.
“Đàn anh, khỏi hơn chưa?” Mấy nhân vật mới cũng lục tục vào suối, rất ân cần hỏi thăm Lori.
“Đỡ hơn nhiều rồi, cám ơn!” Lori hơi ngượng ngùng, còn phiền nhân vật mới lo lắng cho mình.
“Đàn anh Lori, tôi cũng được tính là đàn anh nữa nha!” Jesse nhảy vào suối rất vui vẻ nói với Lori, nhưng rất nhanh đã bị mấy người mới N bộ vây công, nhao nhao tát nước y.
“Ai ai ai, tôi nói sai rồi?” Hai tay nan địch quần hùng, Jesse chạy trối ch.ết: “Hẳn là cùng đàn anh Edgar cùng đàn anh Brant so, tôi còn chênh lệch rất lớn, được chưa a?”
Do sáng nay, vì Lori vắng, nhân số biến thành sáu người, đạo diễn chỉnh kế hoạch quay, quyết định chia từng đôi, Edgar, Brant là công đây là chắc chắn, cuối cùng còn một người đạo diễn suy nghĩ một chút, cho Jesse, dù sao y cũng được tính là thực chiến hơn so với người mới.
Làm Jesse cực kỳ vui vẻ, làm người không nên quá kích động kết quả chính là vừa rồi bị xối nước còn bây giờ thì bị nước giội!
“Ồ, Brant đâu rồi?” Không nhắc không nhớ, Lori bây giờ mới phát hiện thiếu một người.
“Hắn ah, đi tìm thứ tốt rồi!” Edgar vừa lúc đi tới, tiếp lời: “Thằng nhóc kia lợi hại thật, mới không bao lâu mà đã khiến con gái ông chủ mê mẩn rồi.”
“Đúng a, Đàn anh Brant thật là lợi hại.” Mấy nhân vật mới cũng gật đầu không ngừng, xem ra là bội phục sát đất kỹ thuật tán gái của Brant.
“Nhìn xem đây là cái gì!” Nhắc tào thào tào tháo đến, Brant bưng cái mâm gỗ đi đến, trên mặt bày một bầu rượu cùng mấy cái ly.
“Sake?” Edgar nhận lấy, vừa để xuống trên mặt nước, kết quả bầu rượu quá lớn, lập tức chìm xuống, Edgar vội vàng chụp lấy để ở bên cạnh trên suối.
“Cẩn thận một chút, là rượu quý đấy!” Brant bị hàng động của Edgar dọa sợ, “vừa ngâm suối nước nóng vừa uống sake, đó mới gọi là hưởng thụ ah!”
“Oa, rượu quý Sake?” Đạo diễn cùng quay phim nghe xong, cũng chạy ngay tới.
“Không cần vội, mỗi người đều có phần.” Brant nâng ly rót rượu, chia cho mọi người.
“Của Lori tôi giúp em ấy uống a, em ấy đang bệnh nên không uống rượu!” Edgar uống cạn một ly lại đưa ly tới, Brant im lặng mà rót đầy cho anh.
“Dù sao cậu cũng nhờ cô ta lấy được a?” Edgar nháy mắt với Brant.
“Sao vậy? Cô ấy được lợi lớn như vậy cái này không thấm vào đâu a?” Brant cũng rót cho mình một ly, vừa thưởng thức vừa nói.
“Cậu thật đúng là một chút thiệt thòi cũng không chịu.” Edgar thở dài.
“Là nghiêm túc sao?” Lori không biết từ lúc nào đi vào bên cạnh, tò mò hỏi.
“Làm sao có thể?” Brant nở nụ cười, trong nụ cười kèm chút bất đắc dĩ, hắn đưa tay xoa xoa tóc Lori: “Cậu cho rằng có được chân tình của tôi dễ dàng như vậy sao?”
“Cậu có sao?” Edgar nhìn Brant, nhướn cao lông mày.
“Có ah, tại sao không!” Brant khiêu khích liếc Edgar, sau đó hạ ánh mắt xuống, dán trên người Lori.
“Khục khục khục…” Lori lập tức ho khan, thuận tay trong nước hung hăng bấm Edgar một cái.
“Tôi nói sai rồi, được chưa?” Edgar biểu tình ngay lập tức hơi vặn vẹo, nhưng rất nhanh liền điều chỉnh, hữu ý vô ý mà đổi vị trí, ngăn giữa Brant cùng Lori: “Để tỏ lòng nhận lỗi, tôi mời cậu một ly!”
“Này, uống xong chưa? Uống xong tới đây quay phim!” Đạo diễn kêu to.
Mấy người bất đắc dĩ cười cười, đặt ly rượu xuống đi vào suối.
Theo yêu cầu mọi người ngồi xuống, quay phim đem ống kinh ngắm xuống, cảnh dưới nước lướt không sót gì, đặc biệt dừng lại tại bộ vị trọng điểm.
Mọi người hình còn chưa quen, dù sao từ trước chưa từng quay như vậy, đến khi đạo diễn dùng thần sắc thúc giục, bọn hắn mới do dự mà vươn tay, cầm chặt phân thân người bên cạnh, dưới nước bắt đầu khuấy động.
Như vậy căn bản không đến được, may mắn đạo diễn chỉ cần quá trình, không yêu cầu kết quả, một hồi liền hô ngừng, thân thể căng thẳng thoáng thả lỏng, nhìn nhau một chút, đột nhiên cười ha hả.
Edgar đoạt camera trong tay quay phim, nhắm ngay Brant, “Tôi cũng nhìn thử, dưới nước sẽ là có bộ dáng gì.”
“Ha ha, giống như đồng cỏ và nguồn nước…”
“Tôi nhìn thử!”
“Rất nhẹ ah, cái kia của cậu đều nổi lên rồi kìa!”
“Nói bậy, tôi nhìn cậu.”
Mấy đứa chơi đến nghiện, thay phiên cướp camera.
“Ngày mai đi trượt tuyết, các cậu ai sẽ trượt?”
Chơi chán rồi, mấy người lại họp cùng một chỗ thảo luận hành trình ngày mai.
“Ai trượt giơ tay!” Edgar đề nghị, bốn cánh tay giơ lên.
“Các anh cũng không?” Lori nhìn Brant cùng Bunny, nét mặt vui vẻ vì có người giống mình.
“… Ngày mai học cơ bản là được rồi!” Brant biểu tình hơi cứng ngắc.
“Tôi không đi được không?” Bunny vẫn nhút nhát e lệ như vậy.
“Không được!” Một nhóm người trăm miệng một lời, âm thanh to đến nỗi khiến Bunny sợ tới mức rụt lại.
“Đừng sợ, rất đơn giản… A?” Lori an ủi Bunny, đáng tiếc, giọng nói kia làm cho người ta cảm thấy cậu cũng rất không tự tin vào chính minh…