Chương 41: Tình Nhân Thế Thân (4)
Yến hội được tổ chức tại biệt thự ven biển của Tiêu gia. Yến hội bắt đầu lúc 7h tối, Tô Vãn thay xong một thân lễ phục dạ hội màu trắng, cùng trợ lí Thẫm Vĩ đến Tiêu gia từ sớm.
Lúc này khách khứa tới cũng không nhiều, bởi vì ban ngày trời mưa nên buổi tối không khí đặc biệt ẩm ướt, trong không khí còn vương lại mùi cỏ xanh sau cơn mưa.
Tô Vãn cùng Thẫm Vĩ vừa vào cửa đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người. Tô tổng mới của EVFA Hoa Hạ, hầu hết mọi người đều tò mò về vị Tổng giám đốc mới này, đặc biệt là nhìn đến gương mặt xinh đẹp của cô đêm nay. Một số thiếu gia nhà giàu đôi mắt đã sáng ngời.
Đêm nay Tô Vãn trang điểm rất đơn giản, thêm một thân lễ phục thuần trắng không điểm xuyến, chính phần tự nhiên này đã phụ trợ cho gương mặt tươi trẻ của cô thêm vài phần dụ hoặc.
Một sự đẹp đẽ quý phái, độc đáo thanh nhã.
Tô Vãn biết nhất định đêm nay Tiêu Cảnh Mặc sẽ chuẩn bị cho Lạc Sơ Sơ tạo hình thanh lệ trang nhã như thế này.
Thật là ngại quá, người như cô ấy à, rất là thích đụng hàng với người khác a ~~
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người vừa hâm mộ vừa ghen tỵ nhìn mình, Thẫm Vĩ thật là vừa đau lòng vừa vui sướng.
Bạn gái bên cạnh mình quá mức thu hút sự chú ý, hắn cảm thấy lòng hư vinh của mình đã được thõa mãn rồi. Nhưng mà đáng tiếc bạn gái này cũng không thuộc về chính mình.
Aiiizzz
Trong lúc Thẫm Vĩ còn đang thất thần, Tô Vãn cũng đã mang theo hắn đến trước mặt mọi người....
" Vương tổng."
" Lưu tổng.."
Tô Vãn mỉm cười thật mê người, cực kì quen thuộc với những tân khách trong đại sảnh hàn huyên khách sáo, trước mặt mĩ nhân chào hỏi như vậy, không có người nào sẽ cự tuyệt. Cho nên trong chốc lát, Tô Vãn đã cùng mọi người trong đại sảnh hòa mình rồi.
Thời gian từng phút trôi qua, trong đại sảnh khách khứa cũng càng ngày càng nhiều, mắt thấy gần đến thời gian bắt đầu yến hội, ở cửa biệt thự truyền đến một trận âm thanh ồn ào. Thẫm Vĩ bên cạnh Tô Vãn tò mò nhìn ra cửa, kết quả liền nhìn thấy một đôi nam nữ được khách khứa vây quanh ở nơi đó.
Một người luôn thích nhìn mĩ nữ như Thẫm Vĩ, ánh mắt đầu tiên lúc này lại nhìn thấy thân ảnh thon dài cao lớn, dáng người hoàn mĩ trong bộ tây phục. Hai chân thẳng tấp, vòng eo hoàn mĩ cùng bã vai rộng lớn, quả thật làm cho người đã đến tuổi trung niên như Thẫm Vĩ ghen ghét không thôi.
Đương nhiên cái này cũng chưa phải là đả kích, đả kích Thẫm Vĩ nhất chính là không những dáng người hoàn mĩ mà khuôn mặt còn đẹp hơn so với minh tinh, không phải kiểu nam sinh tuấn mĩ mà là người đàn ông thành thục anh tuấn.
Nghe tiếng nghị luận tên người kia chung quanh, lúc này Thẫm Vĩ mới phản ứng lại. Đây chính là Phương đại thiếu gia trong truyền thuyết đó ư.?
Đờ mờ, làm sao trước kia hắn không cảm thấy Phương đại thiếu gia có phong phạm như vậy nhỉ.
" Là Phương đại thiếu gia, Phương Tử Mộ a"
Sợ Tô Vãn không biết vị Phương đại thiếu này, Thẫm Vĩ mới nói nhỏ vào bên tay Tô Vãn.
Chỉ là trong nháy mắt tiếp xúc như vậy, Thẫm Vĩ nhạy bén cảm giác được bản thân mình bị một đôi mắt âm lãnh nhìn qua.
Cái loại cảm giác bị rắn độc nhìn chằm chằm này, mặc dù chỉ là trong nháy mắt lại làm cho sau lưng hắn ướt đẫm mồ hôi.
Là ai? Là ai lại có ánh mắt đáng sợ như vậy.?
Nếu ánh mắt mà có thể giết người, Thẫm Vĩ chắc chắn rằng chính mình trong khoảnh khắc đó đã bị ngũ mã phanh thây.
Thẫm Vĩ sắc mặt trắng bệch nhìn xung quanh, nhưng mà cảm giác trong khoảnh khắc đó cứ như là ảo giác của hắn. Hoàn toàn không có dâud vết để tìm.
Kỳ thật trong khoảnh khắc Tô Duệ bước vào, Tô Vãn đã nhìn thấy hắn. Ban ngày chỉ là nhìn thoáng qua, hiện tại cô mới chân chính đánh giá Tô Duệ.
Rút đi hung thần chi khi ở thế giới đó, Tô Duệ bây giờ có bề ngoài hoàn mĩ nhẹ nhàng như quý công tử, trên người hắn vẫn còn lệ khí do quanh năm trên chiến trường tích lũy mà thành, cùng nhưng thương nhân chung quanh có điểm bất đồng.
Có thể nói, nhân vật Phương Tử Mộ này giao cho Tô Duệ, làm linh hồn và khí chất của hắn rực rỡ hẳn lên.
Dưới đáy lòng Tô Vãn thở dài, cô nhận thức được Tô Duệ thì đương nhiên hắn cũng nhận thức được chính mình. Nếu cô đoán không sai, thân phận bây giờ của hắn cũng là một nhiệm vụ giả giống mình. Chỉ là không biết nhiệm vụ của hắn ở thế giới này là gì.
Nghĩ đến đây, Tô Vãn nhịn không được ghé mắt nhìn bạn gái bên cạnh Tô Duệ, là Phương Tử Vấn.
Đêm nay Phương Tử Vấn mặc một thân lễ phục màu tím kiều diễm, đẹp đẽ mà quý phái, gợi cảm. Màu tím cao quý và thần bí cùng với làm da tuyết trắng trong suốt.
Phương Tử Vấn cắt một đầu tóc ngắn thoải mái, gương mặt trang điểm tinh xảo, nhìn cô như vậy so với cô gái trang điểm lòe loạt, đầu nhuộm đủ mọi màu sắc quả thực là hai người khác nhau.
Cho nên thời điểm khi cô ấy vừa mới bước vào đại sảnh đã làm cho mọi người xôn xao.
Bị mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm như vậy, Phương Tử Vấn có chút khẩn trương.
~~~~~~~
Tạo hình mới của mình như vậy thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Nhưng mà như vậy, Tiêu Cảnh Mặc có thích hay không?
Thời điểm nghĩ đến Tiêu Cảnh Mặc, Phương Tử Vấn tâm thực mềm mại, cô lớn tới như vậy cũng chưa biết tư vị của tình yêu là như thế naò, mà khi Tiêu Cảnh Mặc xuất hiện, cô đã biết cái gì là tình yêu. Cho dù, tình yêu của cô cũng chỉ là tình đơn phương. Nhưng Phương Tử Vấn tinh tưởng, một ngày nào đó Tiêu Cảnh Mặc sẽ phát hiện chính mình thật tốt, sẽ yêu mình.
Nghĩ đến đây, thần thái Phương Tử Vấn bừng sáng lên. Mà bên này Tô Duệ lạnh nhạt xa cách chào hỏi với mọi người. Nhìn hắn như không chút để ý xung quanh. Nhưng thật ra hắn vẫn luôn để ý nhất cử nhất động của Tô Vãn.
Cô tươi cười ưu nhã, tư thái thong dong, tựa hồ rất hưởng thụ với sự vây quanh như vậy
Nhìn cô bị một đám đàn ông vây quanh, sắc mặt Tô Duệ không tự chủ được trầm xuống.
Tầm mắt của Tô Duệ đặc biệt mãnh liệt, Tô Vãn luôn cảm thấy sau lưng như có kim châm, nhưng cô vẫn như cũ duy trì sự ưu nhã của mình. Yến hội như vậy cô tham gia không biết bao nhiêu lần, vô luận dưới tình huống như thế nào cô cũng làm cho bản thân mình thật thành thạo.
Cùng như thương nhân đó hàn huyên nửa ngày, Tô Vãn rốt cuộc cũng từ trong đám người đó thoát thân, Thẫm Vĩ một bên đã cười muốn liệt cơ mặt nói đi tolet để chuồn mất. Tô Vãn tìm một góc ít người để ý ngồi xuống.
Lúc này Tô Vãn tìm kiếm Tô Duệ trong đám người nhưng không nhìn thấy hắn.
Xem ra hắn cũng không muốn gặp mình cho lắm.
Trong những nhiệm vụ trước kia, Tô Vãn gặp qua đủ mọi loại người, cô giúp bọn họ, hại bọn họ, cũng có lợi dụng bọn họ.
Mỗi lần đi ra từ trong thế giới nhiệm vụ, Tô Vãn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để quên đi bọn họ.
Tâm của cô không thể chứa bất luận người nào, cũng không để bất luận người nào đi vào.
Nhưng là, Tô Duệ là ngoại lệ.
Ánh mắt của hắn quá mức xuyên thấu, ở trước mặt hắn Tô Vãn không có chỗ nào che giấu.
Cảm giác bị người ta nhìn thấu thật là khó chịu...
Tô Duệ...
Đáy mắt Tô Vãn có tia tàn nhẫn lóe qua..
Nếu ở thế giới này anh cùng tôi là địch, vậy tôi nhất định sẽ đem anh loại bỏ cho sảng khoái.
Tô Vãn cô tuyệt đối không nương tay với bất kì kẻ nào. Tô Duê hắn cũng sẽ không ngoại lệ.
**********
Đèn thủy tinh xa hoa trên đỉnh đầu moỉk người chợt tắt, tia laser trên vách tường lóe sáng từ bốn phía chiếu xuống dưới. Cuối cùng tất cả đều hội tụ ở cầu thang lầu hai của biệt thự, đã đến giờ yến hội bắt đầu. Chủ nhân của yến hội được mọi người chờ mong cuối cùng cũng long trọng lên sân khấu.
Tô Vãn nhìn về phía cầu thang trống rỗng bên kia. Giờ phút này tất cả mọi người đều tập trung ở một chỗ.
Không ai để ý đến Tô Duệ từ trong nhà vệ sinh chầm rãi đi ra, càng không có ai để ý bạn trai đêm nay của Tô Vãn - Thẫm Vĩ lảo đảo nghiêng ngã chật trong chạy vào trong đám người.
~~~~~~~~~~~
*Edt: Mítt*