Chương 62: Anh Hai Quên Út Rồi

Ầm...
Cái bàn gỗ quý nát tươm, tan nát như bột làm thành một cái hố sâu hoắm.
Thập tam trưởng lão tức giận phì phò mắng lớn:
- #$@#@## cái bọn Xmen, thù này ta nuốt không trôi!
- ngài nghĩ chúng tôi nuốt có trôi hay không?


Mấy trường lão khác cũng tức giận oa oa chửi bậy, hàng đã tới tay không ngờ mất cả chì lẫn chài, vừa mất Ấn vừa mất một số nội tình cực quan trọng, thời gian một tháng chữa thương sao mà kịp đây, mấy người khác còn may ra được chứ thập Tam trưởng lão là hoàn toàn không được, bị xung kích do đích thân lão Thiên đánh mà đòi hồi phục nhanh, bằng hữu à, lão đừng mơ xa vậy chứ?


Không khí trong nhà lạnh lẽo đến phát sợ, để phá vỡ không khí trong nhà Thập Tam trưởng lão liếc mọi người một cái rồi hô lệnh giải tán về phòng tu luyện dưỡng thương, lão thừa biết mấy tên trưởng lão kia muốn nhân cơ hội này lật đổ mình, không phải lần này do đích thân Đại trưởng lão ra lệnh thì chắc mình đã bị soán ngôi ngay rồi, hừ lạnh một tiếng vù biến mất.


- các vị mời về phòng an dưỡng, tôi lập tức đi chuẩn bị bữa sáng cho các vị.
Đột nhiên có một thằng nhóc bưng trà thơm lên mời bọn họ, Tuấn mà ở đây nhất định biết thằng nhóc này là ai, đây chả phải thằng trùm trường ngày xưa tự nhận là bạn trai Tĩnh Như ba năm cấp trung học phổ thông chứ ai.


Nó là con trai Địa ngục Tông Đồ, vì muốn báo thù cho cha cùng các huynh đệ của cha, một phần quan trọng hơn là làm một việc đáng khinh bỉ, thằng nhóc này muốn phía các trưởng lão bắt em gái Hắc Long về cho hắn chơi, ngày xưa thì chưa tính đến khi tính đến thì thế lực Hắc Long quá ghê rồi, bây giờ chỉ có thể nhờ người khác, đổi lại cậu ta sẽ bao chỗ ở địa điểm xuất hiện vật thể lạ, giới thiệu sơ lược về nơi đây cùng trợ giúp về mọi mặt kể cả mỗi ngày thay chục cô gái vào hầu còn được. Đương nhiên phía Các trưởng lão cũng đồng ý ngay, cũng chỉ là một con đàn bà bắt thì mấy hồi.


- được rồi ngươi lui ra đi.
- vâng.


available on google playdownload on app store


Được lệnh như ân xá thằng nhóc đó lập tức lui ra để lại không gian riêng cho mấy lão già, không phải vì ngày nhớ đêm mong được nhìn thấy người trong mộng bị đè dưới háng mà nện cho nát hàng thì nó đã kệ mấy thằng già đó lâu rồi, thanh niên này vẫn chưa biết mình đang chơi bời với ai đây mà.


Dù biết là bắt Tĩnh Như chỉ là cái vẩy tay, thế nhưng thử nghĩ năm lão già kia ngày ngày trên đỉnh vinh quang được người thế gian kính nể 7 thành, bây giờ há lại đi giúp một thằng con của tàn binh, chuyện đó là bất hợp lý.
...


Ở một nơi khác trong một Biệt thự tráng lệ không khí lạnh cũng không kém biệt thự các trưởng lão Linh Lung Tháp, còn chỗ nào khác ngoài biệt thự nhà họ Trần, năm Xmen không ai thèm nói lời nào ngồi vận công, mỗi người họ được lão Trần Phú cống hiến cho mỗi người ba củ sâm ngàn năm, dược lực xấp xỉ củ mà Thiên Long hấp thụ lần đầu, ra tay thật hào phóng ha.


Lão Phú và con lão Trần Lập run như máy cày, mồ hôi như mạ, thử nghĩ một người gần đất xa trời đứng cạnh năm cái thần ch.ết cảm giác sẽ ra sao, à ừm... Nhất định có chút run run là điều không tránh khỏi mà.


Xmen 5 cấp vẫy tay một cái ý đuổi chủ, hai lão họ Trần vui mừng như lui ra ngoài, vừa đóng cửa trong mắt hai người lập tức hiện lên vẻ cuồng nộ, nhiều lần họ ở trong phòng cách âm của mình mà đập phá đủ thứ đồ nhằm giải tỏa cơn tức, họ biết thừa đám Xmen đó chỉ coi mình là chó cũng không bằng.


Đến nỗi gặp nhau chào cái cũng không được, nghĩ chút cũng đúng, người thượng đẳng gặp chó cỏ liệu có ừ chào nhau cái không? nhất định là không rồi, chỉ có gật đầu theo bản năng thì may ra.


Nhưng mà vì nhà họ Trần, vì vinh quang thằng cháu của gia tộc, Được cả Gen xmen cấp 3 đó a, đây là điều chưa ai dám mơ tới, làm chó một thời gian để đem hào quang cho gia tộc vài trăm năm thì ok hết.
...


Nói đi cũng phải nói lại, phía Linh Lung Tháp và Xmen cần thời gian để chữa thương, phía Thiên Long cũng cần thời gian để hấp thụ Ma khí, phía các võ giả khác cũng làm đủ thứ tâm linh để mà cầu trời phù hộ Cửu Long Huyết Phi Thiên Ấn chọn mình làm chủ, như vậy được gọi là một bước đăng thiên đó a, lỡ may được chọn không kiềm chế nổi xúc động đứt mạch máu não mà ch.ết cũng hơi nhục, cho dù ch.ết thế nào do bị người ta ghen tị thì không sao, thế nhưng do tuột độ vui mừng và căng thẳng mà ch.ết do nhiều biến chứng thì hiểu sương sương rồi đó... Còn gì nữa ngoài mười tám đời tổ tiên đội mồ sống lại mà khóc mà thét, hận không thể ch.ết thêm lần nữa cho xong, gia môn bất hạnh sinh ra một thằng bất tử.


Với ý chí cao cả như thế cho nên đa số võ giả đều dành một tháng này cố gắng tu luyện tâm chí so cho thật bền, lỡ may Cửu Long Huyết Phi Thiên Ấn chọn mình thì cũng thích nghi được, không chọn phải mình thì cũng có chút ý chí hộc tạm ngụm máu rồi bỏ đi, nói chung ý chí được chọn 7 phần và 3 phần không được chọn, đây là hiệu ứng ảo tưởng của hầu như đa số mọi người mà, cả thế giới thoát được cái hiệu ứng này khó như lên trời, điển hình như bài bạc.


Ở một tòa chung cư cao chót vót, có một cô gái mái tóc tung bay ngồi trước cửu sổ, má hồng hơi mũm mĩm, môi trái tim và ánh mắt mong chờ, làm khuôn mặt và khí tức cô nàng tỏa ra phải gọi là buồn tới chảy nước, bình yên nhưng buồn bã, còn ai khác ngoài Tĩnh Như.


Con bé ngày nào gặp Tuấn cũng đè ra hỏi anh hai đang đâu, liên hệ không nổi, mặc cho Tuấn nói sao nó cũng mau quên hỏi lại.
Sau khi thoát nạn Tuấn lập tức chuyển đồ con bé đến tòa nhà khác ở, hoàn toàn không ảnh hưởng tới học tập của con bé.


- anh hai đi đâu quên mạng theo út rồi, nhất định khi anh hai về út sẽ dỗi rất lâu rất lâu cho xem, huhu... biết út dễ khóc mà cứ quên hoài... híc híc...


Tuy đi học về con bé nhất định sẽ thơ thẩn nhớ Thiên Long, thế nhưng việc học hành lại không dám lơ là, bởi vì kết quả học mà giảm là con bé sợ anh hai buồn, sợ anh càng ngày càng chán mình cho nên nó rất chăm học.
....


Đến tận đêm Thiên Long tỉnh lại, cậu ta cúi chào Lão sư đang tu luyện đi ra ngoài, ra bên ngoài là một rừng cây khá rậm Thiên Long bắt đầu luyện công, sau lần lột da Thiên Long hiện đã là Kim Phàm sơ giai, đã có thể hiểu biết sơ sơ về thiên đạo rồi, Thiên Đạo Nhân Hòa Con Người Vô Tri Bất Thể Địch Lại, đó câu đầu tiên Thiên Long tìm hiểu từ một sợi thiên đạo.


khi tìm hiểu được mấy từ đó xong thì là lúc cậu ta bất tỉnh, nghĩ lại mấy chữ đó làm Thiên Long không phục từ đáy lòng, theo cậu ta con người có thể tu luyện đã là trái đạo trời, sống cả ngàn năm là trái thiên đạo, như vậy trái trời mà vẫn tồn tại được thì sao lại nói con người vô tri bất thể địch lại trời? Điều này là hoang đường, Thiên Long tự nhủ, ta muốn đấu với nhân thì ta vẫn chỉ là nhân, nhưng ta lại muốn đấu với trời thì ta là gì? Điều này làm Thiên Long càng muốn phá sợi thiên đạo này đang mọc rễ trong trí óc!


vù vù vù...
ầm ầm...
Thiên Long liên tục ra quyền xuất quyền thu quyền, xuất cước xuất trỏ rồi lại thu, tư thế đẹp mắt hào hùng, cậu ta buộc phải luyện cho thật dẻo xương khớp cái đã, trước là vận động cơ thể mới sau là chuẩn bị cho lần thay xương tiếp theo.


Thay xương lần tới không biết ra sao? Thiên Long vẫn tò mò chả hiểu thế nào, nỗi đau đến tột cùng nó sẽ ra sao nhỉ? có chút hồi hộp mà 9 phần là sợ hãi, nghĩ lại mà kinh.






Truyện liên quan