Chương 47

Công lấy chăn bọc thụ đang lỏa nửa người trên thật kín, rồi mới nói: Phải, chính là, có.
Người đại diện là một ngự tỷ cao lãnh, vào giờ phút nãy cũng bị công chọc tức đến có vẻ muốn đột tử.
Thụ kinh hãi, quay đầu nhìn công: Cái gì?


Công cau mày: Ngủ cũng đã ngủ, em còn không muốn chịu trách nhiệm?
Thụ: Nhưng mà…
Công: Không có nhưng mà.
Thụ: Em…
Công: Không có em.
Thụ: Hóa ra không phải là…
Công: Dám nói là tình một đêm xem, ngày hôm này em đừng hòng đi đâu.


Ngự tỷ đứng ở cửa, bám vào tường, che ngực thở mạnh, nhìn công thụ dinh dính vào nhau ở trên giường, không khỏi nổi giận la to: Được rồi! Tất cả nín cho tôi! Nín!






Truyện liên quan