Chương 37: Sự cứng đầu của Mihawk
Trong những ngày tiếp theo , Mihawk cũng bắt đầu dần quen với sự hiện diện của Haruki trong nhà , thậm chí hắn còn chủ động đi nói chuyện với cô . Đặc biệt khi hắn biết được cô cũng biết kiếm thuật thì càng tìm đến cô nhiều hơn . Haruki cũng rất vui vẻ giúp chỉ điểm cho Mihawk một vài điều cần biết trong kiếm thuật . Có thể lĩnh vực kiếm thuật của cô không bằng anh hai cô nhưng không có nghĩa là cô mù tịt với nó nha !
Mỗi ngày đều trải qua bình thường , Haruki cũng sống với hai người được 4 tháng thì cả hai quyết định nên đi ra bên ngoài để làm một vài thứ .
"" Mihawk , bọn ta sẽ ra bên ngoài để làm một vài chuyện . Ngươi có muốn bọn ta đem thứ gì về cho ngươi không ? "" Haruki bước đến chỗ của Mihawk , nhẹ nhàng nói .
""Các ngươi dự định rời đi ? " Mihawk ngẩng đầu nhìn cô , tay đang lau thanh kiếm ngừng lại .
" Ừ ."" Cô gật đầu , Mihawk cau mày nhìn cô rồi sau đó nhìn ra sau lưng cô .
" Vì cái gì các ngươi lại rời đi nhanh như vậy ? "
" Bọn ta không rời khỏi hoàn toàn , chỉ là đi ra ngoài một chuyến mà thôi ."" Haruto tiến đến gần chỗ hai người , lắc đầu nói .
" Ta biết các ngươi sẽ rời đi trong vòng 8 tháng nữa , nhưng các ngươi tại sao phải rời đi sớm như vậy ? Có chuyện quan trọng đến mức phải làm trước tận 8 tháng sao ? " Mihawk nhìn anh nói .
" Tại sao ngươi biết bọn ta sẽ rời đi trong vòng 8 tháng nữa ? " Haruto nhìn Mihawk rồi sau đó giống như nhận ra điều gì mà nhìn sang cô .
"" Là em nói đúng không ? " Haruki chỉ biết cười trừ nhìn anh , đôi huyết mâu tỏ vẻ vô tội .
" Em chỉ là không có ai nói chuyện cùng nên mớ tìm Mihawk thôi mà ~ ""
" Như vậy em - " Anh bị cắt ngang bởi Mihawk .
" Tỷ ấy không nói gì với ta ngoài khoảng thời gian các ngươi sẽ rời đi nên ngươi không cần lo lắng ta sẽ phá hủy kế hoạch của các ngươi .""
" Ta không lo lắng ngươi sẽ phá hủy kế hoạch của bọn ta . Ta chỉ không mong muốn ngươi sẽ bị dính vào thứ này ."" Haruto lắc đầu nói .
" Các ngươi thật sự đang làm thứ gì ? Ta không nghĩ rằng sẽ có thứ gì sẽ khiến cho các ngươi chuẩn bị một cách kỹ lưỡng đến vậy ." Mihawk nhìn lên hai người .
Cả hai người đều im lặng nhìn Mihawk , đôi huyết mâu của hai người đều trở nên âm trầm một cách đột ngột khiến cho Mihawk cảm thấy căng thẳng . Bàn tay đang nắm chặt thanh kiếm siết chặt hơn , lòng bàn tay run rẩy đầy mồ hôi .
"" Mihawk ... " Sau một khoảng thời gian im lặng , Haruki chậm rãi tiến đến và ngồi cạnh hắn , tay nhẹ nhàng nắm thanh kiếm rồi lấy ra khỏi tay hắn . Giọng nói của cô vẫn như thường nhưng có một điều gì đó khiến cho hắn cảm thấy kì lạ .
" Ngươi là người đầu tiên mà bọn ta chấp nhận là một thành viên trong gia đình bọn ta ... là người mà bọn ta sẽ bảo vệ và giúp ngươi trên con đường của ngươi ... " Cô nói khi nhìn vào thanh kiếm trong tay .
" Nhưng cuộc sống của các ngươi , bọn ta có thể giúp đỡ các ngươi ... nhưng cuộc sống của bọn ta ... bọn ta không thể để các ngươi dính líu vào nó ... "
" Tại sao chứ ? Nếu như ta là gia đình các ngươi thì không có nghĩa lí gì nếu như ta không được giúp các ngươi . Các ngươi thật sự xem thường ta đến như vậy ? " Mihawk tức giận nói khi nghe thấy cô nói như vậy.
" Mihawk , ta biết ngươi muốn giúp bọn ta nhưng bọn ta thật sự không thể để ngươi dính líu đến được ..." Haruto thở dài nói , tay vuốt vuốt mái tóc đỏ của mình .
" Các ngươi ! " Mihawk tức giận đứng dậy nhìn hai người .
" Mihawk , ngươi phải nghe bọn ta . Bọn ta chỉ muốn tốt cho ngươi mà thôi ." Haruki đứng dậy , đặt thanh kiếm xuống dưới bàn rồi nhẹ nhàng nói với Mihawk .
" Các ngươi xem ta như trẻ con ! Ta đã không còn như vậy nữa "
" Đủ rồi Mihawk ! " Haruto gằng giọng nói khiến cho Mihawk sững người . Hắn chưa bao giờ thấy anh gằng giọng với bất cứ ai cả , thậm chí trong vòng 2 năm sống chung , hắn chưa bao giờ bị anh mắng một lời .
" .... Bọn ta sẽ rời đi trong vòng một vài tiếng nữa ... "
Mihawk trầm mặt nhìn hai người , không nói một lời . Haruki lắc đầu , không nhìn hắn một lần nào nữa mà chậm rãi rời khỏi căn phòng .
" ... Ta xin lỗi nhưng tất cả những gì bọn ta muốn chỉ là muốn tốt cho ngươi mà thôi ... " Haruto thở dài nói .
" Nhưng ta - "
" Mihawk , nếu như ngươi muốn giúp bọn ta thì điều duy nhất ngươi có thể giúp chính là hãy bảo vệ chính mình trước ... "
Haruto nói xong , quay người rời đi . Mihawk nhìn theo bóng lưng anh rồi nhìn xuống thanh kiếm của hắn trên bàn .
" Ta không tin rằng ta không thể giúp được gì cho các ngươi ... "" Mihawk cầm lên thanh kiếm rồi bước theo Haruto , rời khỏi ngôi nhà .
Hắn ghét khi hắn chỉ có thể vô dụng nhìn hai người làm tất cả cho hắn và bảo vệ hắn , hắn học tất cả kiếm thuật để làm gì khi tất cả những gì hắn có thể làm là đứng nhìn hai người làm tất cả ?
Hắn không cho phép điều đó .
Sự kiêu ngạo của hắn không cho phép điều đó .