Chương 2: Đều là nằm dưới
Trần Thiên Tường bị cậu hầu hạ thoải mái, lòng nghĩ thằng nhóc này công phu thật đúng là tốt, ưm, so với thằng khốn kia tốt hơn …… Phì, mình đến để hưởng thụ, lại đi nhớ cái thằng khốn kia làm gì cho phiền lòng.
Anh rướn người nhìn, cơ thể rắn chắc của Tề Hải Dương giống như dùng thước đo, mỗi một khối đều được sắp xếp khéo léo, còn có vòng eo uốn cong khoẻ mạnh như thân báo. Anh có chút nóng vội chen chân vào, đạp đạp hung khí dưới thân của Tề Hải Dương, thầm nghĩ cái thứ này mà đâm vào mình, chen lách trong nhục tràng chà đạp điểm G, muốn bao nhiêu thích cũng có.
“Ưm ưm…… Đừng nóng vội, rất nhanh sẽ xong!” Tề Hải Dương ngẩng đầu xoa xoa nước miếng bên khóe miệng, vừa hài lòng nhéo anh một cái kiềm lại ham muốn, sau đó thò xuống giường đi lấy bao và dầu bôi trơn.
Trần Thiên Tường nhét gối đầu xuống dưới eo mình, tận lực tách hai chân ra, còn thò tay vào đùi trong xoa nhẹ hai cái. Thân thể thường xuyên rèn luyện rắn chắc khỏe mạnh, chỉ có nơi này da thịt vừa mềm vừa múp. Thừa dịp Tề Hải Dương không nhìn thấy, anh rút tay về, đắc ý nằm chờ, thầm nghĩ mình cũng không phải là không có chỗ nào mềm, chỉ cần cậu sờ sẽ phát hiện ngay, vừa cứng vừa mềm thế này hay hơn mấy loại ẻo lả nhiều.
Anh banh đùi đến nóng lòng, thầm nghĩ thằng ngốc kia ngồi bên chân mình lâu như thế, làm sao còn chưa động đậy? Anh có nên tự làm trơn rồi tự chủ động? Nếu không thì bị đau ai chịu nổi! Anh bận rộn khởi động, vừa hay nhìn thấy Tề Hải Dương đang xé một cái bao, rất nhanh nhẹn tròng vào lão Nhị của anh.
Trần Thiên Tường nhất thời phản ứng không kịp, còn tưởng rằng cậu sợ làm bẩn giường. Đang định nghĩ thằng nhóc này nhìn qua đĩnh đạc, không nghĩ tới còn rất cẩn thận, ai ngờ liền thấy cậu giạng chân ra quỳ bên cạnh anh, chổng mông bò về phía trước hai bước, tay mò vào đít, choàng chăn lao đến lão nhị của anh ý đồ ngồi xuống.
“Cậu đang làm gì đó!” Trần Thiên Tường giật mình trừng lớn mắt, gấp gáp gập chân lên dùng đầu gối huých vào mông cậu. Lòng nghĩ lý nào xui xẻo thế! chẳng lẽ cái tên này cũng là 0?
“Tôi thấy anh nằm không nhúc nhích, còn tưởng anh muốn chơi cưỡi ngựa, sao vậy, anh không thích?” Tề Hải Dương bị cự tuyệt lại rất rộng lượng lăn xuống, nằm trên giường xoay mông. “Không sao đâu, anh muốn đằng sau hay trước? Lúc nãy tôi khuếch trương rồi, anh chỉ việc trực tiếp cắm vào.”
Trần Thiên Tường đen mặt bò lên, lôi cái bao kia xuống, tóm lấy quần áo ở đầu giường mặc vào người. Thầm nghĩ vậy mà nhìn nhầm, thằng ngu này nhìn qua có khi còn cao hơn 1m9, giọng nói ồm ồm, giương nanh múa vuốt, không ngờ cũng là 0.
“Sao? Đây là làm gì đây!” Thấy anh mặc quần áo xuống giường, Tề Hải Dương không muốn liền nhào qua ôm lấy eo anh, đè lại xuống giường. “Tự nhiên không làm là không làm, tôi nói gì anh phật lòng à!”
“Buông tôi ra!” Trần Thiên Tường không kịp phòng bị, té một cái liền cáu.
“Không buông!” Tề Hải Dương kéo luôn qυầи ɭót của anh ra, cậu cao hơn, cũng nặng hơn anh, trở mình liền đè anh xuống. “Thứ này còn cứng nè, anh không muốn sao? Nhìn xem, còn rỉ nước ……”
Tề Hải Dương nói xong tự động lặng thinh, cúi đầu nhìn hai lạng thịt trong tay, lại nhìn soái ca mặt lạnh dưới thân, đột nhiên hiểu ra gì đó, bi phẫn rống to.
“Tôi biết! Anh chê tôi cao to hơn anh chứ gì! Nếu như vậy thì ban đầu còn chấp nhận hẹn tôi làm gì!” Bất quá cậu rống thì rống, tay vẫn không ngừng lại, vừa tăng lực nắm vừa tăng tốc độ sóc thứ đó cho anh.
Trần Thiên Tường cảm thấy xót xa, bạn trai cũ cũng chê anh cao lớn, nói rằng đi bên anh gã cảm thấy áp lực. Nhưng xem ra tên đần này vẫn không nản lòng châm lên lửa trong người anh, hiển nhiên không có ý muốn từ bỏ ý niệm cùng anh làm một cuốc, lại không khỏi nhíu mày buồn cười. Nhưng anh thật sự không có hứng thú đâm người, trong mắt anh làm 1 vừa mệt lại không sướng, so với việc làm 0 rồi nằm im hưởng thụ thì kém xa.
“Tôi không ghét bỏ cậu, là tôi lầm.” Trần Thiên Tường thở dài, “Tôi cũng nằm dưới, cậu có kích thích cỡ nào, tôi vẫn không có hứng thú với hoa cúc của cậu.”
“Gì? Không thể nào?” Tề Hải Dương ngốc ngốc nhìn nhìn đại bảo bối to đùng trong tay, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi rồi lại quẫy mông. “Thử một chút, nói không chừng đi vào liền có hứng thú.”
Trần Thiên Tường chưa thấy qua người không biết xấu hổ như thế, anh đã nói rõ, mà cái tên kia còn cứ cố nài. Lập tức anh không hề khách khí, huých gối vào bụng cậu, dùng tay chém cổ cậu, lưu loát đè cậu xuống.
“A a a, không được, không được! Mau buông ra!” Tề Hải Dương bị chẹn đến mức máu nghẹn lên đầu, đau đến độ oa oa kêu to. Trần Thiên Tường lúc này mới thả cậu lại xuống giường, kéo lên qυầи ɭót chữ “T” vừa nãy bị cậu kéo xuống lên.
“Khụ khụ…… Chớ đi, đều đã như vậy, không muốn giải quyết một chút sao.” Tề Hải Dương không đợi hồi sức, kéo lấy qυầи ɭót của anh, lại chỉ chỉ giữa hai chân mình tuy rằng đã bị đè qua vậy mà vẫn không có dấu hiệu xuống tinh thần.
Trần Thiên Tường cùng cậu giằng co qυầи ɭót, vậy mà liếc đến cái thứ to đùng còn có một nhúm lông đen tô điểm giống như một con mãnh thú của cậu, anh không khỏi nghĩ lại.
“Không đi cũng có thể, cậu làm 1.”
“A?” Tề Hải Dương lập tức xụ mặt, cọ xát tiểu huynh đệ của mình, còn quăng đi lật lại hai phát. “Không được đâu, vừa nghĩ định đè người khác, thứ này liền mềm, vẫn là anh làm 1 đi.”
Trần Thiên Tường tức giận đến mức cứng họng, cái thứ kia của cậu vẫn lắc lư, không dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ mềm.
Tề Hải Dương không đợi anh nói chuyện, lại xoay người vào giường, lắc lắc mông cho anh xem. “Nhìn thế nào cũng là anh cứng, anh tới đi, tôi cam đoan anh có thể tận hưởng đến cùng.”
“Buông tay!” Trần Thiên Tường lười nói chuyện vô nghĩa với cậu, chỉ là cái tên này vẫn túm qυầи ɭót anh không buông, làm cho anh không có cách nào mặc quần.
“Thật sự không được? Bằng không anh cứ nằm không cần nhúc nhích, tôi cam đoan sẽ làm anh thoải mái.”
Trần Thiên Tường tức giận đến buồn cười, không lẽ cái tên kia coi anh là gậy rung bằng thịt?
“Ai, không được thì không được, cười như quái nhân.” Tề Hải Dương quay đầu chớp mắt nhìn, phát hiện người đàn ông này thà rằng để phí chym cũng không chịu đâm cậu, cuối cùng thở dài một tiếng, buông tay ra.
“Được rồi, không làm thì không làm, coi như tôi xui xẻo……” Bất quá tuy cậu nói như thế, lại vẫn nhìn chằm chằm dáng người hoàn mỹ của Trần Thiên Tường không dời mắt được, cũng không quản anh có đáp lời hay không, tay lại chà chà vào.
“Cùng đấu kiếm đến lúc xong đi? Chúng ta đều còn cứng…… Lại nói, nếu không làm gì thì tiền phòng chẳng phải phí phạm sao?”
“Được, nhưng xong việc cậu đừng phiền tôi nữa, muốn chơi gì cứ tìm 1 mà chơi.” Trần Thiên Tường vừa định kéo qυầи ɭót lên lại phát hiện cái tên kia đã thò tay vào mò, bất đắc dĩ ngồi lại trên giường, thầm nghĩ tôi cũng muốn nhanh tìm 1, đáng tiếc đêm nay lại xôi hỏng bỏng không.
“Tôi nghĩ anh là 1 mà, còn nghĩ rằng cuối cùng cũng gặp tri kỉ, kết quả hại tôi mừng hụt một hồi.” Tề Hải Dương thấy anh không hề cự tuyệt, ngồi xuống ngay ngắn, mặt đối mặt với anh, ngóng trông nhìn cái gậy th*t đối diện, tựa như bạn nhỏ mầm non chờ giáo viên phát kẹo.
“Tôi là 0, mọi người trong quán rượu đều biết, cậu chủ động đến tiếp cận, tôi đương nhiên nghĩ cậu là 1!” Nghe thấy cậu oán hận nói hết những lời trong lòng ra, Trần Thiên Tường cũng tức mà không biết nói sao.
“Tôi lần đầu đến đó, lại không quen anh …… Được rồi được rồi, không nói chuyện đó, anh muốn thế nào, lấy tay hay là dùng miệng?” Tề Hải Dương cũng hiểu việc này không trách được đối phương, không bằng giải quyết vấn đề trọng yếu trước mắt. Cậu thẳng lưng lên, đưa lão Nhị vào chóp mũi Trần Thiên Tường, “Dùng miệng cũng không thành vấn đề, vừa rồi tôi rửa sạch lắm, rửa qua xà phòng mấy lần, không tin anh ngửi thử.”
Trần Thiên Tường ấn cậu nằm xuống, cầm thứ của cậu ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đầu nấm, quả thật rửa rất sạch sẽ, không có hương vị xà phòng, còn có mùi thơm của cơ thể khoan khoái. Anh mở miệng chậm rãi nuốt vào, vật đó thô to gần như làm anh không khép được hàm dưới, không khỏi ai thán trong lòng một trận, thật sự là quá lãng phí ……
Tề Hải Dương không nói hai lời, nhào qua ôm mông anh quay đầu lại. Hai người dục cầu bất mãn, chụt chụt ʍút̼ ʍút̼ vào tận sâu trong cổ họng, đều buông súng đầu hàng rất nhanh.
Aiz, quả nhiên chỉ trông vào sảng khoái từ phía trước là không đủ. Trần Thiên Tường cúi xuống vòi rửa mặt để súc miệng, từ trong gương nhìn thoáng qua thân thể to lớn sau lưng mình, thần tình ỉu xìu của cậu ta có thể nhìn rõ, cậu ta cũng cảm thấy không đủ thỏa mãn như anh.
Đáng tiếc thân thể ngon như thế …… Trần Thiên Tường lại thở dài, bạn giường quạ đen kiểu này, anh cũng không muốn gặp lại. Aiz, ngày mai còn phải tiếp tục đi tìm đàn ông.
Bất quá anh không cho rằng anh sẽ gặp lại Tề Hải Dương, vậy mà nào ngờ hai người còn sớm đụng mặt nhau hơn nữa…… Kỳ thật cũng không phải tình cờ gặp, mà là cái tên đần này vẫn len lén theo sau anh!