Chương 21: Sẽ không sao đâu mà

Trần Thiên Tường vác gói to gói nhỏ đi theo ba người kia lên lầu. Lòng thầm niệm ‘đã đến nên ở, chuyện nhỏ không nhẫn đại mưu tất loạn, không sao mình có thể làm được, trên trời giáng xuống năm chữ …… Có cứt mới không sao!’


Vào cửa rồi, quà cũng tặng, anh chỉ cảm thấy mình đứng cũng không được ngồi cũng không xong, tay xoa xoa chẳng biết nên khoanh hay duỗi. Lại thấy cô bé cùng mẹ thì thầm to nhỏ rất bí ẩn, anh lớn cùng cha nhìn anh đánh giá, anh chỉ cảm thấy mồ hôi mẹ mồ hôi con ướt đẫm một vùng lưng. Anh nhìn cây chổi dựng góc tường, nếu trong chốc lát cha cậu muốn đánh con, anh nên kéo cậu chạy hay cùng quỳ chịu tội? Ừm…… Vẫn là nên quỳ xuống cho lão nhân gia đánh một trận hả giận đi.


“Mấy người thì thầm cái gì! Anh Tường công tác bận bịu! Hiếm khi xin nghỉ được đến thăm nhà mình mà cả ly nước cũng không có!”


Tề Hải Dương bắt đầu phá bĩnh, kéo Trần Thiên Tường ngồi xuống sô pha, Trần Thiên Tường nào dám ngồi, lúc lôi kéo nhau còn thấy cha Tề run rẩy khóe môi, do dự hỏi: “Ừm thì, Trần Thiên Tường làm … làm nghề gì?”


“Cảnh,.. cảnh sát.” Trần Thiên Tường trong lòng run run, lập tức đứng nghiêm trả lời, thiếu chút nữa hành lễ.


Cha Tề khoát tay ý bảo anh không cần khẩn trương, lại thở dài: “Cảnh sát à…… Aiz, nhìn khá quá mà, chỉ đáng tiếc lại là đàn ông.”


available on google playdownload on app store


Trần Thiên Tường lau mồ hôi không biết nên đáp cái gì, nhưng nghe ý tứ này, hình như cha Tề đã mở lòng, không có bài xích đồng tính luyến ái?


Sau đó lại là một trận im lặng, Tề Hải Dương nhìn quanh cả người yêu lẫn người nhà đều nhăn nhăn nhó nhó đành gãi gãi đầu muốn hỏi bọn họ xảy ra chuyện gì, liền nghe em gái hét to một câu:“Được rồi căng thẳng cái gì nữa. Vốn cả nhà mình còn cho rằng anh hai chưa qua ba mươi tuổi chưa nói cho cả nhà biết. Bây giờ ảnh nói rồi, cả nhà đâu cần giả vờ không biết nữa!”


Trần Thiên Tường hỏi một câu:“Nói cái gì?”


“Nói ảnh thích đàn ông chứ gì! Ảnh cho rằng bọn em không biết, nhưng mọi người đã sớm biết rồi!”


Tề mụ mụ ở bên lau nước mắt, “Thằng ngu kia cái gì cũng giấu, tuy rằng nó không nói rõ, nhưng chúng ta đã sớm nhìn ra …… Aiz, không nói nữa, đi nấu cơm đây.”


“Nhìn ra hả? Làm sao mà nhìn ra được?” Cái này Tề Hải Dương cũng kì quái, từ khi cậu biết rõ tính hướng của bản thân thì cũng biết phải giấu đi không được phô trương, nên chuyện này cậu chưa hề nói cho ai khác biết cả.


“Anh rõ ràng như vậy mà  …… Aiz, để anh Cả nói chuyện với anh.” Tề tiểu muội đỏ mặt lên, chạy về phòng mình, chuyện này để cô nói không được.


Nhìn thấy ánh mắt hai người quay về phía hắn, Tề đại ca quẫn bách khoa tay múa chân, “Là cái chuyện …… Sóc lọ, sóc lọ đó …… Thằng này sóc lọ phải dùng ảnh nam thần, còn phải lựa mấy tấm lộ ngực. Lúc tôi phát hiện đã thấy kì lạ rồi, tôi còn lén giấu mấy quyển tạp chí mát mẻ dưới gối nó. Ai ngờ nó có thèm đâu, mấy cô diễn viên người mẫu đẹp vậy không chịu ngó, lại còn đi cắt hình mấy ông diễn viên chụp chung trong đó xuống, tối nào cũng phải xem mới ngủ được.”


Tề đại ca nghĩ đến liền đau lòng, mấy cuốn tạp chí ȶìиɦ ɖu͙ƈ thực không dễ dàng mà mua được, anh đã có lòng mà thằng em của anh còn dám cắt nát ra, thậm chí còn tàn nhẫn cắt một nam một nữ tách ra, chỉ còn hình một cô gái nữ ôm lấy khoảng không thì làm sao. Dù sao hiện tại phòng khách cũng chỉ có bọn họ là bốn người đàn ông, anh dứt khoát nói ra, cũng coi như phát tiết một chút nhiều năm oán khí.


“Còn nữa, tao còn bỏ JAV dưới gối mày, có cả cô giáo Thảo này, cho mày bỏ vào máy tính coi! Vậy thì sao, mày mở được máy tính là đi tải GV trên mạng về! Aiz, tao còn lời nào để nói nữa”


Tề đại ca vừa nói vừa lắc đầu, cái thằng em trai ngu đần này đúng là đồ phá của. Trần Thiên Tường thầm nghĩ, khó trách thằng em ngố nói thằng anh còn ngố hơn nó, nhét tạp chí khiêu ɖâʍ với băng đĩa khiêu ɖâʍ dưới gối em trai, có cái loại anh trai nào như vậy không.


“Được quá ha! Anh trai, anh dám theo dõi em ……”


Tề Hải Dương nói còn chưa dứt lời đã bị Tề đại ca cho một cái cốc đầu,“Theo dõi mày cái cục cứt, mày với tao ở cùng phòng, mày làm cái gì cũng không kín, tao cứ phải giả vờ không thấy!”


Tề ba ba lại ai thán, “Chúng ta nghe thằng anh nói vậy, cũng tìm người cố vấn đến xem coi nó bị cái gì, thậm chí còn lên tỉnh đi tìm bác sĩ hỏi. Người ta đều nói vậy nó là bẩm sinh rồi, miễn cưỡng ép nó tìm phụ nữ cũng sẽ không hạnh phúc. Hơn nữa nghe nói…… Cái loại người này rất thích làm loạn quậy phá, chúng ta một nhà liền lo lắng, nó ngàn vạn lần đừng có để dính bệnh ……”


“Bệnh ȶìиɦ ɖu͙ƈ đó.” Tề tiểu muội từ trong phòng ló đầu ra, trịnh trọng nói vớu Trần Thiên Tường.“Cho nên hôm nay nhìn thấy anh Hai dẫn anh về, chúng ta cảm thấy yên tâm. Ít nhất có người đứng đắn trông chừng ảnh, ảnh sẽ không thể làm xằng bậy. Anh không biết anh Hai ngốc lắm, làm việc căn bản không dùng não, thả ra ngoài ba ngày là học hư ngay!”


“Này! Nói anh mày thế hả! Anh đi ra ngoài học đại học ba năm chưa từng gây chuyện! Còn tìm cho mày một ……” Tề Hải Dương trừng với cô bé, hiếm khi do dự lẩm nhẩm. “Nên gọi là chị dâu hay anh rể ta?”


“Cái gì chứ, anh chứ đâu phải chị của em, Anh Tường cũng không đâu phải chị.” Tề tiểu muội le lưỡi, lại lùi về phòng mình.


“Aiz, Tiểu Trần a, chúng ta cũng không có cách nào.” Tề ba ba vừa nói vừa cầm tay Trần Thiên Tường, kéo anh qua ngồi cạnh mình. “Nó lên thành phố học đại học, sau này nhất định sẽ đi làm ở đó. Chúng ta không thể ngày ngày trông chừng nó, so với việc làm xằng bậy thì có người đứng đắn ở cùng nó vẫn tốt hơn. Bác sĩ tâm lý người ta nói, cái loại này không phải là bệnh, chỉ cần giữ mình trong sạch, có, có đối tượng cố định…… Ừ, là cái chuyện đó đó, thì dù là đàn ông vẫn có thể có gia đình hạnh phúc. Làm cha mẹ, ai không hi vọng con cái mình có thể hạnh phúc chứ. Chỉ cần nó sống tốt, chúng ta sẽ không có ý kiến.”


“Hắc hắc, em đã nói mà, em hiểu cha mẹ lắm! Cha, cha yên tâm! Con chỉ có một mình anh Tường, thật sự! đời này con chỉ có ảnh thôi!” Tề Hải Dương ở bên cạnh sớm đã vui đến nở hoa, đã nói không sao mà, anh Tường cứ thích lo xa. Người trong nhà mà, đương nhiên phải suy nghĩ cho nhau, làm sao có thể cản cậu tìm kiếm hạnh phúc chứ.


Cha Tề nói thẳng một hơi như thế nghĩa là một nhà bọn họ đã sớm có cái ý tưởng này, chỉ là nhi tử giấu diếm, bọn họ đương nhiên thể nói trước. Lúc này cha Tề cầm tay chả biết gọi là con dây hay con rể, chỉ cảm tiểu cảnh sát này tướng mạo đường hoàng đứng đắn, giao con cho nó lão thật yên tâm.


Mẹ Tề vừa vặn bưng đồ ăn từ phòng bếp đi ra,“Tiểu Trần, sau này là người một nhà, cứ đến chơi, đừng khách khí.”


“Cám ơn cha, cám ơn mẹ…… Hai người yên tâm, con sẽ khiến Hải Dương hạnh phúc.” Trần Thiên Tường cảm động đến mức cay mũi, không ngờ Tề gia cha mẹ mở lòng như vậy, lại nhớ tới nhà mình, thật sự là bi thương đến mức không ra nước mắt.


Chỉ nghe cha Tề cũng đổi khẩu khí thoải mái, cười nói: “Bên nhà con, chúng ta cũng nên đi qua thăm hỏi một chút, chờ thằng Hai tốt nghiệp xong là lo hôn sự cho hai đứa.”


“A, đúng vậy …… Ha ha……” Cái này Trần Thiên Tường chỉ còn biết cười gượng, nguyên lai cái tật ngố này là do di truyền, cha mẹ lo lắng muốn giúp đứa con đồng tính của mình chuyện hôn sự thiệt không thiếu, nhưng đều là ép buộc nó cưới phụ nữ. Còn cha mẹ lo lắng chuyện hôn sự của hai đứa con trai này thiệt sự quá hiếm lạ. Bất quá cũng vì người ta đơn giản chất phác, lại yêu quý con mình, cho nên mới có thể tiếp nhận anh nhanh như vậy.


Đúng vậy, cha mẹ đều hi vọng con cái mình có thể hạnh phúc. Anh phải chăng cũng nên về cái nhà từ lâu khuất mặt, nói chuyện phải trái với cha mẹ, có lẽ bọn họ cũng có thể hồi tâm chuyển ý.


Sau một tuần, trên đường về nhà, Trần Thiên Tường nhìn người bên cạnh vẫn rống ‘Trên trời giáng xuống năm chữ’, liền thò tay xoa xoa đầu cậu.


“Hải Dương, theo tôi về nhà. Nhà cha mẹ tôi.”


“Được đó! Qua đó cầu hôn!” Tề Hải Dương lắc lư đầu hét càng to, Trần Thiên Tường nhịn không được hét cùng cậu, có tên ngố đơn thuần này theo, mặc kệ có khó khăn nào ……


Hắc, tất cả sẽ không sao!


[ hoàn ]






Truyện liên quan