Chương 37: Bị thương

Các chàng vội vàng đi đến chơi các nàng Sinh cõng Hoan Nhi lên còn Hạo bế Hoan Điệp. Đế Bạch bế Thanh lên, Dạ Tước cố dỡ Nhiên dạy để cong lên. Hàn phải đỡ Thu Tâm dạy bế lên. Viên Hạo cũng phải cõng Y Vân nếu ôm sẽ làm lưng nàng đau. 


Các chàng người thì bế người cõng các nàng lên vội vàng đi xuống từng lầu, lúc đi xuống các nàng không ngừng kêu đau người thì tay, người thì đầu không thì chân hoặc lưng tiếng kêu của các nàng khiến các chàng nhíu mày. 
+ Các nàng kêu đủ chưa? - Viên Hạo tức giận nhìn Y Vân nói. 


+ Ai bảo nàng nghịch ngợm - Dạ Tước nhíu mày nhìn Nhiên nói. 
+ Nàng còn biết kêu đau sao? - Đế Bạch lườm Thanh nói. 
+ Sao có thể ngã ra nông nổi này chứ? - Hàn không vui nhìn tay Thu Tâm nói. 
+ May cô còn nhẹ! - Sinh lắc đầu nhì Hoan Nhi nói. 
+ Cô cũng vậy - Hạo nhìn Hoan Điệp nói. 


Chốt lại một câu trong đầu các chàng nhíu mày không vui nghĩ " nữ nhân khi say thật phiền phức ". 
Đi xuống lầu dưới cùng các chàng đi lướt qua tú bà Mai Hương đột nhiên Viên Hạo dừng bước khiến các chàng cũng dừng lại. 


+ Hôm nay người cái gì cũng không thấy mà cũng không nghe thấy, nếu để ta biết ngươi truyền ra ngoài thì chuẩn bị cái đầu của ngươi đi - Viên Hạo lạnh lùng nói. 
+ Vâng vâng, nô tài sẽ không để ai biết - Tú bà sợ hãi nói. 
+ Tốt nhất là vậy - Dạ Tước nói kèm theo sát khí. 


Nói xong các chàng để các nàng lên ngựa đi về cung vì các các nàng bị thương nên cũng đi châm. Khi về tới cũng các chàng sắp xếp đưa các nàng đến cung của Y Vân đều để các nàng chung một phòng. 


available on google playdownload on app store


Sắp xếp cho các cung nữ và thị vệ lui hết xuống không ai được vào cũng không chuyền ngự y tránh để người khác biết, nên các chàng đều phải chuẩn bị thuốc giải rượu và bôi thuốc cho các nàng. Dù sao thương thế các nàng cũng không nặng. 


Đa phần đều bị sưng và thâm vài chỗ ở tay và chân. Còn Nhiên và Y Vân bị ngã nhưng cũng không nặng nên hai nàng cũng không kêu đau nữa nhưng Viên Hạo và Dạ Tước muốn xem cho chắc nhưng hai nàng nhất quyết không cho hai chàng cởi y phục xem nên chỉ đành chườm lạnh. 


( HanhLuin: Bao nhiêu bảo người ta cởi ra cho xem, chắc chắc là không rồi còn các độc giả thì sao? 🙂). 
Cơn đau làm các nàng cũng tỉnh táo lại một ít, đến lúc thuốc giải rượu được Hàn đưa vào mùi thuốc lan tỏa khiến các nàng lập tức bịt mũi. 
+ Mùi gì vậy? - Nhiên nhíu mày nói. 


+ Thật đáng sợ - Thanh lấy tay khua đi khua lại trước mũi nói. 
+ Không phải như ta nghỉ đó chứ? - Y Vân chỉ tay vào bát thuốc nói. 
+ Không sai đâu - Hoan Nhi bất lực nói. 
+ Màu đen đó, mùi đó - Hoan Nhi không vui nói. 
+ Là thuốc giải rượu, không hay rồi - Thu Tâm lắc đầu nói. 


Lời vừa giứt Y Vân và Nhiên đang nằm liền ngồi dạy, Thu Tâm và Thanh ngồi trên ghế còn Hoan Nhi và Hoan Điệp ngồi ở dưới sàn các nàng hướng mắt cùng nhìn nhau. 






Truyện liên quan