Chương 29: Phụ nữ, hối hận cũng không còn kịp nữa
Editor: May
Hô hấp của Hoàng Phủ Bạc Ái đều ngừng lại.
Nhìn đôi mắt cô nhẹ nhàng sáng lên, da thịt tuyết trắng càng đỏ hồng, dưới chân nện bước hoàn toàn không làm bất luận chần chờ gì, trong không khí quét qua từng luồng gió lạnh lẽo.
Người đàn ông đã ôm cô gái trong lòng ngực, lập tức đi vào biệt thự lên lầu.
……
Gian phòng xa hoa, ánh đèn nhàn nhạt sáng lên.
Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng ném Thịnh Vị Ương ở trên giường, theo sát cúi người xuống, nệm mềm mại liền lập tức hãm xuống thật sâu.
“Roẹt……”
Trong không khí không ngừng ấm lên, âm thanh quần áo bị cường ngạnh xé nát, ái muội vang lên……
Trên sàn nhà, váy dài màu tuyết trắng biến thành những mảnh vải đáng thương, rơi rụng lộn xộn đầy đất, còn có áo sơ mi quần dài mà người đàn ông cởi ra.
Thân thể tuyết trắng xinh càng cuộn tròn, ở dưới ánh sáng nhạt ái muội lộ ra không bỏ sót chút gì, nhiễm một tầng phấn hồng của thiếu nữ.
Đôi mắt cô quyến rũ trong suốt, bất lực đáng thương nhìn anh.
Chợt, Hoàng Phủ Bạc Ái đỏ mắt!
Chưa từng có bất luận người phụ nữ nào, chỉ một ánh mắt, liền có thể làm cho anh…… mất khống chế như thế!
Chỉ là, trên thế giới này, thứ làm Hoàng Phủ Bạc Ái mất khống chế, liền không nên tồn tại, chỉ có thể bị hung hăng phá hủy……
Hoàng Phủ Bạc Ái bóp cằm Thịnh Vị Ương, lòng bàn tay hơi thô ráp vuốt nhẹ, cười tà mị, môi mỏng hé mở,
“Phụ nữ, hối hận cũng không còn kịp rồi!”
……
Eo hẹp mạnh mẽ dùng sức một cái, không có bất luận thương tiếc nào đâm vào, rõ ràng cảm giác được xé rách một tầng màng mỏng.
Mày kiếm mỏng lạnh của người đàn ông hơi nhướng lên.
Lần đầu tiên……
Môi mỏng quá mức hoa lệ, xóa sạch một chút ý cười mị hoặc nhiếp hồn, sau đó, càng thêm điên cuồng chiếm đoạt thân thể xinh đẹp phía dưới.
Ngoài cửa sổ sát đất, đầy sao loạn run, thẹn thùng trốn vào đám mây.
Trên giường lớn mềm mại, một đêm triền miên, tận tình giao hoan.
……