Chương 24: Lửa thử vàng
Sáng hôm sau, nó và e thức dậy sớm. Nó thật mừng vì e không có gì là giận dỗi nó cả, nó ân cần với e hơn. Ăn sáng xong, nó và e sắp sửa đồ đạc lên đường trở về HN. Lúc gần đi, bác D kéo nó ra một góc rồi đưa nó một bọc giấy vuông vức. Thì ra đó là toàn bộ số tiền hơn một năm qua nó gửi về, bác không tiêu mà giữ cho nó. Nó chần trừ nhưng bác nói không cần, bác bảo nó cần số tiền để lo cho "bạn gái" hơn, nó đành nhận và cũng để lại e Dream cho bác dùng. 8h, nó và e chào bai bác và lên xe, kết thúc ba ngày về quê. Trên đường, nó ghé hẳn vào Hoà An mua bánh đậu rồi đi mua bánh gai về làm quà cho mọi người. E ôm eo nó suốt dọc đường đi, tình cảm e trao cho nó thật nhiều và cũng thật tự nhiên, e không chê bai gì nó cả. Nó dè dặt đặt tay mình lên tay e nắm nhẹ. Vừa lúc ấy nhìn ra gương, e cười thật tươi ôm chặt nó, nó thấy nhẹ lòng hơn, hai người cứ như thế cho tới khi con SH dừng lại trước cổng trung cư. Người đầu tiên nhận được quà cuả nó không ai khác chính là bác Q bảo vệ, ông thích lắm. E phụ nó mang đồ lên phòng. Xong xuôi, e cũng nhận từ nó một túi to đùng
-Bống giúp a đưa tí quà này về biếu hai bác và mọi người nha!
-Dạ! Hihi!
Nó tiễn e ra cửa
-E về đây!
-Ukm!
E toan đi thì
-Bống!
-Dạ! E quay lại
Nó tiến đến rồi hôn lên chán e, nó thấy rõ e rùng mình khi nhận được nụ hôn từ nó
-Hihi! Đáng ghét lắm cơ!
E đỏ mặt lườm yêu nó rồi lạch bạch bước đi, ra đến cầu thang, e quay lại vẫy tay chào nó, nó cười tươi đáp lại. Vào phòng 10p sau có tin nhắn từ e
-Hihi!
-Uả? E về đến nhà rồi hả?
-Dạ không! E đang ở cây xăng!
-Uống giải khát à?
-Khát cái đầu a đó! Ghét!
-Hềhề!
-A!
-Ơi!
-E yêu anh!
-Ukm! A thích e!
-A không dùng được từ nào thay từ thích hả?
-À à có! Để tr.a từ điển cái!
20s sau
-Đây rồi! Tìm mãi mới ra! A GHÉT E! Hehe!
-Đáng ghét! Ứ thèm nhắn tin với a nữa! "icon tức giận"!
-Bye e! A ngủ đây khò khò!
E không nhắn lại nữa, nó lắc đầu cười rồi ngã ra giường đánh một giấc đến tận chiều
Sáng hôm sau, nó đi làm với mộtthùng giấy to đùng. Mấy a chị trong phòng thích lắm, cả chị Vân nữa, nó không ngờ thứ "quà quê" lại được ưa dùng đến vậy. Nó thấy thật thoải mái, vâng anh ta đã trở lại và đồi bại à nhầm lợi hại gấp 3 hehe. 12h, bữa trưa hôm nay có thêm món bánh gai. Buổi chiều nó nhận được cuộc gọi cuả ba e xin lỗi vì không biết ngày giỗ cuả ba mẹ nó và cảm ơn về món quà quê. Mấy ngày sau, nó không còn ngồi trong văn phòng làm việc nữa, nó trở thành học trò cuả ba e. Ông dẫn nó đi đến sàn giao dịch, truyền dạy kinh nghiệm cuả mấy chục năm qua cuả mình cho nó. Sau đó nó và bác đi đến mấy bãi đất và công trình đang thi công do tập đoàn cuả nó làm chủ thầu. Sáng và chiều nó đi làm, tối nó dẫn e đi chơi ở khu giải trí hay đến quán cafe cuả a.Tùng tâm sự và hát. Dần dần nó đã thâu tóm được tình hình công ty và kinh nghiệm ngày càng được nâng cao nhưng chưa được thể hiện. Rồi cũng đến, thứ hai đầu tuần công ty nó gặp đối tác ở bên Quảng Ninh về một dự án mới về đất đai. Nó được ba e giao trọng trách thuyết trình về công ty nó và dự án. Đây là lần đầu tiên lên nó đã chuẩn bị thật kĩ càng. 9h, cuộc họp bắt đầu, e đi theo ba đến đó
-Cố lên a yêu! E biết a làm được mà!
-Ukm, a sẽ cố gắng! Nào vạch mông ra thơm cái lấy tự tin nào hehe!
-Đáng ghét!
E bặm môi véo hông nó, nó nhăn mặt đau thấu trời xanh luôn. Đi vào phòng, khi đã yên vị cho cả hai bên, máy chiếu cũng đã bật, nó hít môi hơi thật sâu rồi đứng dậy nói. Lúc đầu có hơi run nhưng nó trấn tĩnh ngay vì được ba e, e, chị Vân và a chị phòng nó đưa mắt truyền lửa. Nó trình bày trôi chảy về tập đoàn Thành Long. Sau đó là vấn đề chính, nó thuyết trình về dự án mà cả hai bên đang muốn kí hợp đồng. Nó trình tuần tự mạch lạc từng phần một cuả khu trung cư hiện đại nhất HN đang sắp mọc lên. Ý tưởng cuả nó kết hợp giữa hiện đại và cây xanh. Vì thế hàng loạt câu hỏi được đặt ra từ bên kia dành cho nó, không dễ dàng gì cả nhưng nó vẫn vượt qua tuốt. Sự tự tin cùng tài ăn nói và vốn hiểu biết làm cho người nghe chỉ còn biết gật đầu răm rắp. Thành công rực rỡ là đây, hợp đồng cuối cùng cũng đã mở ra, nó vinh hạnh khi được thay ba e kí
-Tôi hi vọng Thành Long sẽ thực hiện tốt những gì đã hứa! Ông Đạt, đại diện cho bên kia lên tiếng
-Tất nhiên rồi thưa ông! Chúng tôi sẽ làm hết sức có thể! Hợp tác vui vẻ!
-Hợp tác vui vẻ!
Ông Đạt cười, hai bản hợp đồng được trao nhau, với dáng vẻ tự tin nó bắt tay ông Đạt trong tiếng vỗ tay ròn rã cuả mọi người. Cuộc họp kết thúc, hai bên nâng cốc