Chương 8: #170914
Tôi có thần tượng một chàng trai người Scotland. Tuy rằng chàng trai đó không nổi tiếng nhưng lại có một chất giọng đi vào lòng người. Vì chàng trai đó mà tôi cố gắng hết sức để học tiếng Anh, chỉ để hiểu được những gì người đó nói.
Trong một buổi sáng mát mẻ, tôi chợt nghĩ ra một trò. Tôi lấy chiếc bút bi đen lên nhờ cô bạn lớp trưởng. Tôi nhờ cô ấy viết hộ tên của chàng trai kia lên cánh tay trái của tôi.
Trong lúc cô bạn kia viết, tôi đưa mắt nhìn sang bên cạnh, nơi phát ra bài hát Túy Âm. Tôi chợt nhìn thấy cậu ấy.
Cậu ấy dường như là nằm cả ra bàn. Thứ duy nhất tôi nhìn rõ nhất chính là bờ mông của cậu ấy. Chiếc quần ôm trọn bờ mông của cậu ấy, tạo ra cảm giác vừa khít. Thật sự phải nói là mông cậu ấy còn căng mọng hơn cả mông con gái. Không những căng mọng mà còn tròn đầy nữa. Có thể nói đây chính là bờ mông ao ước của con gái.
"Tao muốn bóp mông nó quá" Tôi nói với cô bạn thân đứng bên cạnh. Giọng của tôi có phần to, với khoảng cách như thế, cậu ấy rõ ràng sẽ nghe thấy.
"Vậy thì mày ra bóp đi" Cô bạn thân ủng hộ, hất cằm về phía cậu ấy.
Tôi chỉ về hướng tay của tôi. Nếu tôi đồng ý vẽ tay phải thì có lẽ giờ đây bàn tay trái của tôi đang xoa nắn bờ mông của cậu ấy rồi. Tôi bất đắc dĩ bỏ qua suy nghĩ đen tối trong đầu.
Từng nét chữ dưới ngòi bút điêu luyện của cô bạn, dòng chữ được hiện lên. Điểm nhấn cho dòng chữ chính là một bông hoa hồng vẽ ở giữa. Nét cách điệu, điểm nhấn hài hoà. Không bao lâu sau, tác phẩm đó đà hoàn thành.
Tôi đi xuống để cho cô bạn thân xem. Tôi đưa mắt nhìn ra bên kia, cậu ấy đang ngồi chơi game với 2 người nữa.
Tôi gọi tên cô bạn thân, giơ tay ra cho cô ấy nhìn. Trong tiếng ồn ào bàn tán về hình vẽ trên tay, tôi vẫn nghe thấy giọng nói của cậu ấy.
"Như lone"
Tôi quay người lại nhìn. Cậu ấy trở về chỗ ngồi, tiếp tục chơi game.
Ngoài cậu ấy ra, ai cũng khen hình vẽ trên tay tôi rất đẹp. Chính tôi cũng phải khẳng định rằng nó cực kì bắt mắt.
Tại sao cậu ấy lại làm như vậy?
Tôi có thể nghĩ rằng cậu ấy đang ghen không? Nếu là như vậy thật thì cậu ấy thật đáng yêu.