Chương 89: #180129 #180130 #180131
Có một số chuyện xảy ra nên tôi đã khóc ở trên lớp. Khi mọi chuyện được giải quyết ổn thoả rồi tôi cùng cô bạn thân đi xuống phòng học đội tuyển. Vừa vào phòng tôi liền nhìn thấy cậu ấy đã ngồi ở cuối phòng rồi. Tôi không để ý cậu ấy nữa, cùng cô bạn thân ngồi ở bàn gần cửa ra vào. Trong lúc chúng tôi ngồi nói chuyện, cậu ấy đi qua, đứng trước bàn tôi rồi dừng lại.
"Sao rồi?"
Thì ra cậu ấy biết mọi chuyện. Cậu ấy không ở trên lớp suốt 3 tiết qua nhưng vẫn biết chuyện xảy ra với tôi. Xem ra cậu ấy nắm bắt thông tin khá tốt đấy chứ.
"Không sao cả. Giải quyết ổn thoả rồi" Tôi trả lời.
Cậu ấy không nói gì cả, đi vòng vòng xung quanh bàn tôi.
"An ủi tao đi" Tôi nhìn sang cậu bạn thân T bên cạnh, tựa lưng vào ghế đầy mệt mỏi.
Cậu bạn thân T định nói gì đó với tôi. Bỗng nhiên, cậu ấy đứng sau tôi, cúi người xuống như nói thầm bên tai tôi.
"An ủi tao đi" Cậu ấy nhại lại giọng nói của tôi, nhưng lúc này giọng nói của cậu ấy càng thắm lụa hơn.
Nói xong rồi cậu ấy đứng thẳng người, đi ra khỏi phòng.
Lúc sau, cậu ấy lại đi vào phòng, đứng nói chuyện với ai đó ở phía sau tôi. Tôi đứng dậy, đẩy cậu ấy vào tường, tay trái đút trong túi áo, tay phải đặt lên ngực cậu ấy, nhẹ nhàng bóp. Được vài giây, tôi bỏ ra, về chỗ ngồi.
02
Nhân lúc cô giáo ra khỏi lớp, cậu ấy đi xung quanh lớp trêu các bạn học. Tôi cùng mấy cậu bạn thân vẫn ngồi nói chuyện như bình thường. Bỗng nhiên, cậu ấy đi đến bên cạnh bàn tôi và thực hiện một vài hành động kích dục.
"Tao cảm thấy hơi rạo rực.." Tôi nhìn cậu ấy nói.
Cậu ấy vẫn tiếp tục thực hiện hành động ấy. Vẻ mặt cậu ấy đầy kích thích. Cô bạn thân ngồi bên cạnh biết ý ngồi lui vào để tôi có cơ hội lại gần cậu ấy. Tôi giơ tay lên bóp phần dưới của cậu ấy. Được khoảng 5 giây tôi bỏ ra, dịch mông ngồi lại vị trí của mình. Mấy cậu bạn thân nhìn tôi há miệng kinh ngạc. Cậu ấy cũng bất ngờ.
"Tao mách mẹ" Cậu ấy nhái lại sự việc của tôi hôm qua, giả vờ cầm điện thoại áp bên tai.
"Mẹ H sẽ không nói gì đâu" Tôi nhìn cậu ấy cười.
Cậu ấy nhìn tôi, có chút ngỡ ngàng. Có phải là do cách xưng hô của tôi hay không?
03
Cậu ấy đi quanh lớp trêu chọc mọi người. Bỗng nhiên cậu bạn Đ lay tay tôi.
"Hay để tao hỏi nó có này"
Tôi cảm thấy có dự cảm xấu rồi.
Y như rằng, cậu ấy đi đến bàn tôi, cậu bạn Đ liền hỏi ngay.
"Mày có muốn *** Phương không?"
Fuckkkk! Tôi thề nếu cho phép tôi sẵn sàng giết cậu bạn Đ.
Tôi nín thở.
"Không" Cậu ấy suy nghĩ một lúc, dường như là lưỡng lự, sau cùng lắc đầu một cái.
Đây là câu trả lời tốt hay xấu đây?
04
Gần sát giờ giáo viên vào lớp tôi mới đến. Do lối đi hẹp nên hai người không thể đi song song được. Gần vào chỗ, tôi nhìn thấy cậu ấy. Cậu ấy đang đứng bên cạnh bàn tôi. Lúc tôi đi qua đã phải ép mình về phía bàn một chút thì cậu ấy mới có thể lách qua được. Khoảng cách khá gần nhưng tôi lại chẳng hề có cảm giác muốn nhìn mặt hay trêu chọc cậu ấy gì cả.
05
Tôi nhìn thấy cậu ấy cởi áo khoác, đặt trong ngăn bàn. Dường như là cậu ấy không có ý định mặc chiếc áo đó. Tôi nhanh chóng cởi chiếc áo khoác của mình ra, gấp lại đặt dưới ghế. Sau đó tôi gọi cậu ấy.
"W, tao mượn áo khoác nhé"
Cậu ấy cầm chiếc áo khoác của mình đưa cho tôi.
Phi vụ thành công rực rỡ.
06
Cậu bạn thân T có một chiếc áo khoác rất đẹp. Chính vì vậy mà cậu ấy ngỏ ý đổi áo khoác với cậu bạn T. Trong giờ, cậu bạn thân T cố tình lấy chiếc áo của cậu ấy ra nhử tôi, trêu chọc tôi. Sau một thời gian tôi vẫn không thể thương lượng được nên đành bỏ cuộc. Tôi đặt balo lên bàn làm gối, tựa đầu lên đó, nhìn lên cậu bạn thân T.
Tôi lên án cậu bạn T vì đã không đưa chiếc áo của cậu ấy cho tôi đắp. Tôi cứ nằm ở đó, kêu ca, phàn nàn mọi chuyện với cậu bạn thân T. Cậu bạn T nhìn xuống tôi, im lặng không nói gì.
Bỗng nhiên tôi có linh cảm lạ. Tôi bèn ngồi dậy.
"Ôi" Theo phản xạ, tôi giơ tay đặt lên tim mình. Vì giật mình mà tim tôi đập nhanh vô cùng.
"Surprise chưa?" Cậu bạn thân T kêu lên.
Cậu ấy đang ngồi xổm ở dưới đất, ngay cạnh tôi. Cậu ấy ở đây từ lúc nào vậy? Phải chăng cậu ấy đã nghe hết cuộc hội thoại kia của tôi và cậu bạn T? Cậu ấy ngước mắt lên nhìn tôi. Tôi cúi đầu nhìn cậu ấy. Khoảng cách này...không phải quá gần sao? Cậu ấy thích thú nhìn vẻ mặt đầy bất ngờ của tôi. Khoé môi cong lên, cười như không cười. Chúng tôi cứ thế nhìn nhau như vậy, mặc kệ mọi thứ đang xảy ra xung quanh. Cảm tưởng như lúc đó chỉ có tôi và cậu ấy trong lớp học.
Tôi không thể chịu đựng được cảm giác này nữa, bèn vội vàng nằm xuống bàn. Cậu ấy cũng ngồi dậy, đi về chỗ của mình.
07
Vì mặc lồng áo khoác của cậu ấy nên áo của tôi cũng bị nhiễm mùi hương từ cậu ấy.
"Mùi crush thơm kinh khủng luôn ấy" Tôi đưa lên mũi, hít một hơi.
Cô bạn U ngồi bên cạnh quay phắt sang, ngửi ngửi áo tôi.
"Mùi này quen lắm luôn ấy. Hình như trong lớp mình thì phải"
Tôi chỉ cười, không nói gì.
08
Cô bạn thân đi học đội tuyển về. Tôi vừa ngẩng đầu lên nhìn liền thấy chiếc áo mà cô bạn mặc trông có phần quen thuộc. Khi cô bạn lại gần hơn một chút, tôi khẳng định đó chính là chiếc áo của cậu ấy.
"Này này! Mày nhìn thấy gì không? Trông quen không?" Cô bạn chỉ vào chiếc áo khoác mình đang mặc, hỏi tôi.
"Không quen" Tôi kìm nén nỗi bực bội đang dâng lên trong lòng, trả lời đại khái rồi tiếp tục đọc truyện.
"Không quen thật à?" Cô bạn nhìn tôi hỏi tiếp.
Tôi không để ý tới cô bạn nữa.
Không biết có phải do vì chuyện chiếc áo kia hay không mà chỉ một chút chuyện nhỏ tôi cũng đã nổi giận.
"Mày làm sao thế? Gắt vl" Cô bạn nhìn tôi, cười cười.
"Tại mày mặc áo của crush nó chứ sao nữa" Cậu bạn thân T góp ý.
"Không phải. Nó bảo không biết áo này mà" Cô bạn thân phủ nhận ngay.
Tôi không để ý nữa, tập trung làm bài.
09
Tôi cùng mấy cô cậu bạn thân tụ tập lại làm bài nhóm. Đang làm bài, cậu bạn Đ chỉ về phía bên kia. Chúng tôi đồng loạt quay sang nhìn. Cậu ấy đang thực hiện động tác quan hệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ với một cậu bạn nữa.
"Phương ơi" Mấy cậu bạn thân quay lại nhìn tôi, bàn tay đặt lên tay tôi lay lay.
"Này này! Chúng mày làm thế này không thấy lộ liễu lắm à?" Tôi gỡ tay từng người ra, nhíu mày.
10
Cậu bạn bàn trên đưa tôi một chiếc điện thoại. Màn hình đang chiếu phim người lớn. Đúng lúc đó, cậu ấy đi qua. Tôi liền gọi cậu ấy lại.
"W ê! Xem đi này" Tôi đưa máy cho cậu ấy.
Cậu ấy nhìn qua 3 giây rồi đưa lại máy cho tôi. Sau đó, cậu ấy thực hiện vài động tác thủ ɖâʍ trước bàn tôi.
11
Tôi cùng cô bạn thân đi xuống canteen ăn sáng. Vừa ra khỏi cửa, tôi liền nhìn thấy cậu ấy đang cúi xuống buộc dây giầy. Cô bạn thân đi nhanh hơn. Tôi nắm được ý định của cô bạn liền chạy theo cô bạn, kéo về phía trước.
"Làm sao?" Cô bạn thân nhìn tôi rõ ngỡ ngàng.
"Đi ăn thôi" Tôi nhìn cô bạn, chuẩn bị bước đi.
Cô bạn thân vẫn không chịu đi, quay lại, tiến về phía cậu ấy, giơ tay bóp mông cậu ấy rồi mới đi.
Tôi không nghĩ nhiều, đi xuống cầu thang luôn. Cô bạn thân chạy theo tôi, khoác tay lên vai tôi. Tôi liền hất mạnh ra.
"Làm sao? Mày ghen à? Không thích tao làm thế với nó à? Tao với nó là bạn bè cũng như mày với nó. Tán nó thì không tán đi. Mày làm cái gì để ghen với không ghen ở đây? Người yêu thì không phải? Bạn bè thì làm sao cơ chứ?" Cô bạn thân nhìn tôi, nói ra một tràng dài.
Phải rồi, tôi đâu là gì của cậu ấy đâu. Xem ra mối quan hệ này vô cùng phức tạp rồi.