Chương 117: #180404
Hóa là một trong những môn khắc tinh của tôi. Điều đáng sợ hơn là một tuần lớp tôi có hai tiết hóa. Giáo viên dạy hóa lớp tôi rất nghiêm khắc và vô cùng thâm thúy. Chúng tôi chẳng thể hiểu được đâu là lời khen của cô và đâu là lời mỉa mai.
Hôm nay tâm trạng của cô có vẻ không được tốt. Chính vì vậy cô đã quyết định kiểm tr.a miệng.
Tôi chắp tay cầu nguyện thần linh bốn phương tám hướng. Thế rồi lời thỉnh cầu của tôi không được các vị quý nhân nghe thấy.
Cô giáo đọc tên tôi một cách mạch lạc, rõ ràng.
Tôi thở dài, đứng dậy.
Nhiệm vụ của tôi là đọc bài làm trong đề cương. Nhưng điều quan trọng hơn cả là tôi chưa làm đề cương.
Cậu bạn H thừa dịp cô giáo không để ý, đưa cho tôi một tờ đề cương đã được điền hoàn chỉnh.
Tôi cầm tờ đề cương lên đọc.
Bốn câu đầu đáp án hoàn toàn đúng.
Đến câu thứ năm, đáp án tôi đọc sai.
Cô bạn thân A và cậu bạn thân T ngồi bên dưới nói gì đó. Trong tâm trạng bức bách, tôi lại chẳng thể nghe rõ.
Bỗng nhiên cậu ấy ngồi cách đó hai bàn quay xuống đọc đáp án chính xác cho tôi.
"Hả?" Tôi rõ ngỡ ngàng, nhìn cậu ấy hỏi lại.
Cậu ấy nhắc lại đáp án một lần nữa.
Lần này thì tôi nghe rõ. Tôi nói lại lời của cậu ấy.
Kết quả đó chính xác.
Tôi hoàn thành 8 câu hỏi một cách chính xác.
Tôi cứ ngỡ chỉ cần làm 8 câu nên dừng lại nhìn cô.
Đợi một lúc không thấy tôi nói gì, cô bạn thân A bắt đầu giục tôi nói tiếp đi.
Tôi ngẩng đầu lên định nói tiếp thì nhìn thấy cậu ấy quay xuống nhìn mình.
10 câu hoàn thành một cách trọn vẹn.
Thế nhưng, cô giáo lại bảo tôi lên sửa lại phương trình hóa học kia sao cho đúng.
Cô bạn thân A nhìn vào tờ giấy đề cương, nói gì đó về phương trình kia.
"A ơi, chưa giỏi đâu nhé!" Cô giáo phát hiện ra cô bạn thân A nhắc tôi.
Tôi lên bảng cầm phấn sửa bài.
Lúc đi xuống biết được kết quả đó là thiếu.
Tôi nhìn lên bảng liền thấy cô giáo gọi cậu ấy lên sửa lại bài.
Cậu ấy cầm phấn sửa. Lúc chuẩn bị đi xuống, có vẻ như ai đó đã nói gì đó. Cậu ấy liền nhìn lên bảng lần nữa, rồi sửa lại.
Sau đó, cậu ấy đi về chỗ.
Cô giáo lại hỏi tôi giải thích thêm một câu hỏi nữa. Tôi nhìn sang tờ giấy cô bạn thân A đang cầm.
"Sao em không nhìn vào tờ cương của mình mà cứ nhìn sang bạn A thế?" Cô giáo nhìn tôi hỏi.
"Đây là tờ đề cương của em ạ" Nói rồi tôi rút ngay tờ đề cương cô bạn thân A đang cầm.
Lúc đó, tôi liền nhìn thấy cậu ấy quay xuống nhìn cô bạn thân A.
Cô giáo hỏi xong quay người đi lên. Cậu bạn thân T nằm xuống bàn nhắc tôi. Cậu bạn H quay xuống nhắc..
Cuối cùng tôi cũng trả lời xong các câu hỏi.
02
Cậu ấy nhân lúc cô giáo không để ý đổi chỗ xuống ngồi đồng bàn nhưng khác dãy với chỗ của tôi.
Tôi cùng cô bạn thân A và cậu bạn thân T ôn lại chuyện cũ từ mấy năm trước.
Lúc đó, tôi lơ là nhìn sang bên phía cậu ấy liền thấy cậu ấy đang nhìn bên này. Sau đó, ánh mắt cậu ấy từ từ di chuyển xuống chiếc bàn của tôi rồi quay người đi luôn.