Chương 39: Điều ước bí mật
Lần đầu tiên trong cuộc đời Âu tổng tài lấy việc tự đi khảo sát liền kéo theo bảo bối nhà hắn đi mất để lại một đám người ngơ ngác
Thủ đô Ljubljana của Slovenia được mệnh danh là " thành phố của tình yêu" vì đi tới đâu cũng có hình trái tim. Trên cây cầu nhỏ bắc qua sông ở trung tâm thành phố, hàng nghìn chiếc khóa tình yêu đủ màu sắc, đủ hình dáng treo dọc hai bên thành cầu
Âu Dương Vũ nắm chặc lấy bàn tay mềm mại của Hạ Ngưng Tuyết ngọt ngào đi dạo xung quanh thành phố. Ngay cạnh chiếc cầu có bốn con rồng biểu tượng của thành phố, có một cái chợ ngoài trời, món thịt băm nướng được tẩm ướp trông rất ngon, mùi hương bay ngào ngạt
Âu Dương Vũ liền mua vài xâu thịt nướng cho Hạ Ngưng Tuyết cả hai cùng ngồi xuống ghế gần đó ăn một phần lại phải cho lũ chim sẻ và bồ câu vây quanh một phần
Không khí mùa đông lạnh lẽo dường như ấm áp thêm vạn phần, nhìn khung cảnh yên bình trước mặt thỉnh thoảng còn có vài cặp tình nhân tay trong tay qua lại, trái tim Âu Dương Vũ đột nhiên nảy lên một cái, đột nhiên trong lòng có xúc động cứ thế nắm bàn tay mềm mại trong tay đi đến cuối đời
Đi du thuyền trên hồ Bled thơ mộng, sau 99 bậc thang dẫn đến nhà thờ nắm giữa hồ là một khung cảnh hoàng toàn mới lạ
Nhà thờ Assumption cổ kính mang theo không khí linh thiêng cổ xưa, Âu Dương Vũ cười cười nhìn cô rồi chỉ về giữa nhà thờ nơi có một cái chuông lớn được treo, sợi dây chuông buông thỏng xuống sàn
" Truyền thuyết cho rằng chỉ cần nói lời ước nguyện rồi rung một hồi chuông thì điều ước sẽ thành sự thật "
Hạ Ngưng Tuyết đăm chiêu, ước mơ của cô? Cô có ước mơ nào không? Từ khi mẹ mất tới nay cô không ngừng phấn đấu chỉ mong một ngày nào đó có thể phá hủy Tư gia, cho đôi cẩu nam nữ đó phải trả giá những gì họ đã làm với mẹ cô
Cuộc sống này đối với cô là một trách nhiệm, đôi lúc cũng mệt mỏi chỉ muốn trốn đến một nơi thật xa yên bình sống qua ngày nhưng mà.... đưa mắt nhìn vào người đàn ông hăng hái bên cạnh, tình yêu đối với cô vốn xa vời, niềm tin vào một tình yêu thiên trường địa cửu đối với cô chính là một câu chuyện cười không hồi kết
Nhưng mà từ khi hắn xuất hiện trong cuộc sống của cô, ban đầu chỉ là chơi đùa qua đường nhưng càng lúc càng lún sâu cuối cùng hắn thành công hòa nhập vào cuộc sống vốn cô độc của cô
Trong lòng nhanh chóng đưa ra một quyết định buông tay hắn ra đi về phía chuông đồng, bàn tay đặt lên sợi dây kéo một cái
Tiếng chuông thanh thúy mang theo ước mơ nhỏ nhoi hòa theo không khí mùa đông biến mất nơi chân trời
----------
" Bảo bối lúc nãy em ước gì vậy nói anh nghe được không? "
Hạ Ngưng Tuyết đầu đầy vạch đen, tên khốn này không biết mỏi miệng hay sao mà mè nheo từ chiều tới giờ vậy?
" Vũ, em đau đầu muốn đi ngủ "
Một câu nói nhẹ nhàng liền thành công khóa cái miệng đang luyên thuyên của Âu Dương Vũ lại, khuôn mặt ủy khuất nhìn cô
Hạ Ngưng Tuyết vờ như không thấy thoải mái nằm xuống giường êm ái đi vào giấc ngủ