Chương 2: Xin chào, tôi tên là Quý Tiểu Đông
”Không biết lần này Nữ Ma Đầu có tuyển một người trai tráng, khỏe mạnh vào đây hay không, nếu không thì sẽ giống chúng ta vậy, kiên trì không tới ba năm sẽ có một ngày chạy trối ch.ết.”
“Nữ Ma Đầu cũng không phải là đặc biệt thích người khỏe mạnh, lúc cô ta nhận người vào cũng không có nói nhất định phải giày vò người ta mới thấy vui vẻ, chẳng qua Tiểu Chân không muốn làm nội gián cho nên mới bị cô ta trả thù. Suy nghĩ một chút, thật ra Tiểu Chân cũng vì chúng ta mới bị chỉnh đốn thê thảm như vậy, nhìn bộ dạng cô ấy truyền nước biển trong bệnh viện, tớ thật sự cảm thấy bất bình thay cô ấy.”
“Aida, không có cách nào hết mà, hễ lúc nào có Nữ Ma Đầu ở đây, thì lúc đó bộ phận của chúng ta đều gặp phải bão táp. Mọi người hãy đoàn kết giống như trước, tuyệt đối không để cho cô ta nắm được sơ hở của chúng ta.”
Vẫn không ai nói gì, Tổ trưởng Lưu dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: “Tốt lắm, tốt lắm, các chị cũng đừng đoán mò, trở về làm việc thôi. Còn không tới một tiếng nữa là đến giờ tan tầm rồi, chúng ta kiên trì một chút nữa, xem Nữ Ma Đầu có thể ra chiêu thức gì hoặc là ra cái dạng gì đối với đồng nghiệp mới thôi.”
Phía ngoài phòng làm việc, Dương chủ quản vẫn còn bắt các thí sinh lần lượt thi thố.
Mỹ nữ mắt to, khuôn mặt hình trái xoan, bướng bỉnh “Xin” đi ra ngoài, nụ cười trên mặt của Dương chủ quản cứng đơ, cố gắng làm như bình thường nhưng không được. Cô vội vã từ trong ngăn kéo lấy ra gương soi mình cùng lớp trang điểm dày đặc trên mặt, vừa nhấp nhẹ đôi môi vừa thuận tay luồng sợi tóc rũ xuống trước trán, khi xác định việc trang điểm đã thật sự hoàn mỹ, sau đó mới cất gương lại chỗ cũ, cô ta mở miệng kêu lên: ”Người kế tiếp.”
Rất nhanh, nơi cửa liền xuất hiện một cô gái xem ra vẫn còn nhỏ tuổi, diện mạo bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được nữa, cô vừa đi vào vừa nâng gót chân lên không chút tiếng động, nở nụ cười ý vị lấy lòng nữ giám khảo.
Cảm giác dường như thí sinh kia bị áp bức, cả người Dương chủ quản cũng buông lỏng không ít, cô máy móc nói: “Ngồi đi, giới thiệu sơ lược một chút về bản thân.”
“Xin chào, em tên là Quý Tiểu Đông”
Dương chủ quản đã xem qua bảng sơ yếu lý lịch trước đó rồi, có chút giật mình ngắt lời nói: “Chờ một chút, cô thật được gọi là Tiểu Đông, Đông trong Đông Thống mà không phải Đằng Mạn Đằng?”
Trên mặt Quý Tiểu Đông ( chữ Đông có nghĩa là thương yêu) cười có chút mất tự nhiên, cô nhanh chóng giải thích nói: “Cái này là mẹ em đặt tên, thật ra ba em cũng nói gọi Đằng Mạn Đằng sẽ khá hơn chút, nhưng mẹ em kiên trì muốn dùng tên này để thương yêu, có lẽ hi vọng em có thể lấy được nhiều thương yêu hơn thôi.”
“Vậy chính bản thân cô có ý kiến gì?”
“Em không có bất kỳ ý kiến gì cả, tên chỉ là một danh xưng mà thôi, chỉ cần không phải quá Lôi Nhân (ý là thiên lôi ấy) là được. Mặc dù chữ Đông rất ít dùng cho tên người, nhưng ít nhất so với Đằng Mạn Đằng ít hơn bảy nét, viết cũng dễ hơn một chút.”
“Ừ, không tệ, hãy tiếp tục giới thiệu bản thân cô đi.”
Trong lúc Quý Tiểu Đông nói chuyện, Dương chủ quản cũng nhanh chóng xem bảng sơ yếu lý lịch, có thể nói tất cả mọi thứ ở cô đều rất bình thường, người như vậy hiển nhiên không có khả năng sẽ được trúng tuyển.
Đang lúc Dương chủ quản để bảng lý lịch xuống, tính toán thời điểm tùy tiện đuổi Quý Tiểu Đông, đột nhiên phát hiện cô chính là người phỏng vấn cuối cùng trong hôm nay. Đến thời điểm hiện tại Dương chủ quản đã phỏng vấn sáu mươi, bảy mươi người, thế nhưng không có một người nào khiến cô cảm thấy hài lòng.
Trên thực tế đó cũng không phải là thật, như cô lúc trước nói dáng dấp của thí sinh nhìn cực kì tệ, nếu không có dáng ngoài thì lời nói cử chỉ khinh phù lang thang, thật ra thì cũng không thiếu những cô gái có hình tượng và năng lực cũng rất tốt tham gia phỏng vấn, nhưng Dương chủ quản rõ ràng rất không thích từ khi mới vào cửa, cảm giác họ sẽ là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ với mình, vì vậy cô thà tuyển một người bình thường về mọi mặt vào công ty, nói không chừng còn có thể đem lợi nhuận đến với mình.