Chương 7: Mọi người giằng co với kẻ điên
Cô gái kia nhìn hắn không giống một loại háo sắc, mà giống như một kẻ điên đầu óc có vấn đề, cô nghĩ nếu như bây giờ mình lập tức kêu cứu, không chừng đối phương sẽ lập tức dừng tay, không quấy rầy mình nữa. Vì vậy cô luống cuống, vừa sợ hãi kêu “cứu mạng”, vừa hướng cổng chính công ty chạy đi.
Hắn cũng gào lên đuổi theo, người đi đường nhìn thấy vậy, nhanh chóng né tránh sang một bên. Có hai thanh niên thấy cô gái bị đuổi theo, không chịu nổi, bọn họ đang muốn ra tay cứu giúp, đột nhiên hắn móc từ trong người ra một cây dao gấp khúc, hai thanh niên sợ tới mức cũng chạy trối ch.ết phía sau nữ nhân viên kia.
Lúc này, hai anh bảo vệ công ty nghe tiếng kêu cứu vội vàng chạy ra, bọn họ thấy hắn đang cầm trong tay con dao gấp khúc cũng sợ hết hồn, khi họ nghe nói người này có thể là người mắc bệnh tâm thần thì càng hoảng sợ tới mức không dám bước tới. Nhưng bản thân là nhân viên bảo vệ, bọn họ cố gắng thể hiện oai phong, đứng ở cửa chặn đường đi hắn lại.
Kẻ có ý đồ vô lễ với nữ nhân viên kia, chạy qua bảo vệ, tiếp đến còn chạy vào cửa chính công ty, đang định tiếp tục đuổi theo cô gái, bây giờ lại có người chặn đường mình lại, hắn đành phải tạm thời dừng bước để thử dò xét tài nghệ của anh bảo vệ như thế nào.
Đang lúc ba người ở đây giằng co, không ai dám động thủ, anh bảo vệ trẻ tuổi kia liền nghe ông bảo vệ lớn tuổi hơn nói: “Mau lên! Cậu mau đi đóng cổng lại, đừng cho anh ta vào đây, để tôi cản anh ta.”
Anh bảo vệ trẻ tuổi vốn là quân nhân giải ngũ, mặc dù trải qua mấy năm huấn luyện, nhưng nếu tay không tấc sắt, muốn đối phó một người điên, hiển nhiên đó cũng không phải là chuyện dễ dàng. Người bảo vệ già nhanh chóng quay trở lại phòng bảo vệ, ông liền nhấn nút cửa chính xuống, ngay sau đó lấy côn cảnh sát ném cho đồng nghiệp vẫn còn đang giữ cửa ở ngoài, nói: “Mau cầm lấy! Cầm cái này đối phó hắn, tôi lập tức báo cảnh sát.”
Người bảo vệ trẻ tuổi vừa định nghiêng người tiếp côn cảnh sát, không ngờ hắn lại vượt lên trước xông lên, dùng dao gấp khúc trong tay đe dọa người bảo vệ trẻ tuổi, sau đó nhặt côn cảnh sát vừa rơi xuống đất lên. Lần này người bảo vệ già cũng mồ hôi đầm đìa, cảm thấy lạnh sống lưng, lại không dám phân tâm, không thể làm gì khác hơn là báo cảnh sát trước rồi nói sau.
Lúc này nhiều nhân viên đi làm vây quanh, mọi người thấy tình cảnh như thế cũng lẩn tránh. Một người điên vốn làm cho người ta sợ, giờ hắn lại có hai thứ vũ khí trên tay, người bình thường nếu như đối chọi với hắn sẽ có hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này có một người đi ngang qua, nhặt lên một cục đá không lớn không nhỏ hung hăng đập lên người hắn, hắn bị đánh trúng tức giận quay đầu lại muốn xem là ai đập mình, người kia cũng có chuẩn bị trước, nhanh chóng chạy vào công ty.
Người kia nghiêng đầu cùng với người bảo vệ trẻ hăng hái chiến đấu, dũng cảm chạy theo một nam đồng nghiệp dẫn đường, ở trên đường tìm được một cậy gậy gỗ, hai người đứng một chỗ, tính toán phương hướng đuổi kẻ điên kia ra khỏi cổng.
Người bảo vệ cùng mấy nhân viên nam canh chừng trước cửa, hắn nhiều lần kêu gào muốn xông vào nhưng cũng không thể, hiển nhiên hắn không cam lòng rời đi, hơn nữa đã từng bị người ta đập cục đá vào người, trong lòng hắn càng ngày càng kích động, trong miệng không ngừng mắng thô tục, dao gấp cùng côn cảnh sát trong tay không ngừng quơ múa.
Nhận được tin báo, trung tâm chỉ huy cảnh sát 110 lập tức phái một xe cảnh sát tới cứu viện, lúc này là giờ đi làm cao điểm, dọc đường đi xe cảnh sát không thuận lợi, mà tính khí của hắn cũng càng ngày càng nóng nảy, mấy lần chạy nước rút, cuối cùng khoảng cách giữa hắn và cửa chính càng ngày càng gần.