Chương 74: Đạt Tây là ai?
Edit: Sóc Là Ta
Truyện được chia sẻ miễn phí tại ………
Năm cũ sắp qua, năm mới cũng đến. Sau buổi tiệc sinh nhật, Quý Tiểu Đông trở về quê đoàn tụ với người thân trong gia đình.
Thời gian đoàn tụ, vui vẻ với người thân cũng trôi qua nhanh chóng. Vào mùng bốn âm lịch, Quý Tiểu Đông phải lên đường trở về vì cô đã đặt trước vé máy bay. Cô chỉ nói rằng cô phải trở lại làm việc ở thành phố.
Máy bay cất cánh lúc sáu giờ chiều, mà chỗ ở của cô cách một đoạn khá xa với thành phố. Vì vậy buổi trưa cô phải có mặt ở phi trường.
Ăn sáng xong, mẹ Quý muốn tâm sự với con gái mình một chút.
“Tiểu Đông, con cũng trưởng thành rồi, con hãy nói thật cho mẹ biết, rốt cuộc con có bạn trai chưa?”
Quý Tiểu Đông ngước mặt lên, nhanh chóng lắc đầu nói: “Không có đâu mẹ, đối với tình yêu con cũng không muốn ước mơ xa xôi. Chắc là nên tuỳ duyên thôi mẹ à, dù sao cũng không có ai để mắt đến con đâu.”
“Đứa con gái ngốc này, con thích người ta thì người ta sẽ thích lại con chứ sao? Con gái lớn thì phải tìm một người để mình dựa dẫm. Hơn nữa, con ở bên ngoài một mình, không có ai bên cạnh chăm sóc con thì sao mà được đây?”
“Tuổi con không nhỏ, nhưng con không vì thế mà nhắm mắt bước qua. Con tin chồng con sau này sẽ cam tâm tình nguyện chăm sóc con. Con cũng vậy, có thể vì anh ấy mà ch.ết. Nếu không tìm được người như vậy thì con thà ở vậy.”
Mẹ Quý vội vàng giáo dục tư tưởng của con gái mình nói: “Con nói gì đó? Cái gì mà vì anh ta mà ch.ết? Dù trong bất cứ tình huống nào, mẹ đều không cho phép con có suy nghĩ vì bất kỳ ai mà có thể buông tha tánh mạng của mình, dù là tình yêu cũng không thể được. Mẹ con cũng muốn khoẻ mạnh để bồng cháu, nên cũng muốn con hạnh phúc.”
“Mẹ, dĩ nhiên tương lai con hạnh phúc rồi, nói không chừng về sau con có thể tìm được một người đàn ông như vậy mà lại không cần vì anh ấy mà ch.ết. Con nói vậy là vì muốn tỏ rõ quyết tâm của mình thôi.”
“Mẹ bảo con đừng nói mà. Đúng rồi, ở công ty, con không thấy ai vừa mắt mình hết sao?”
“Mẹ, mẹ biết con cận thị mà, bình thường con nhìn cái gì cũng rất mơ hồ, cho nên làm sao có thể chú ý tới đàn ông chứ? Đúng rồi, mẹ, con quên nói cho mẹ biết, qua sang năm, con sẽ đi làm phẫu thuật mắt, con sẽ nhanh chóng được nhìn thấy Đạt Tây rồi nha.”
“Đạt Tây là ai?”
Vừa nhắc tới thần tượng trong lòng mình, Quý Tiểu Đông có thể nói ba ngày ba đêm cũng không hết chuyện, nhưng bây giờ anh ấy không phải trọng điểm. Để tiếp tục đề tài mới vừa rồi, Quý Tiểu Đông chỉ giải thích qua loa: “Anh ta là nam chính trong bộ phim nổi tiếng thế giới, hơn nữa còn một người nữa chắc mẹ không biết đâu.”
“A, mẹ hiểu rồi, những cô gái độc thân Trung Quốc thường mơ ước một, bạch mã hoàng tử người nước ngoài tên là Đạt Tây, đúng không? Nhưng chẳng lẽ con cũng như thế?”
“Con không biết những người khác có thích Đạt Tây giống con hay không nhưng con rất mê anh ấy. À mẹ, mẹ muốn đi đâu? Mặc dù thỉnh thoảng con rất thích đi nước ngoài nhưng cũng mê những danh lam thắng cảnh trong nước. Từ đầu đến cuối, còn vẫn nghĩ người Trung Quốc là tốt nhất, cũng là nơi thích hợp với con nhất.”