Chương 38: Anh hùng đau trứng cứu mỹ nhân

Đối với hấp huyết quỷ mà nói, cho dù là bạn hành hạ ch.ết hắn cũng đừng nghĩ moi ra được bí mật gì từ trong miệng hắn; mà với phái nữ mà nói, đối với người đã từng giúp mình lại thêm hảo cảm, thật sự là dễ mềm lòng lại khó cự tuyệt được.


Vì vậy, Bách Lý Sương quyết định tự biên tự diễn một hồi anh hùng cứu mỹ nhân —— Đương nhiên, anh hùng chính là Mộ, điều này không thể nghi ngờ.
Mới vừa tỉnh lại, Lý Vi An thấy Mộ và Moke bị giam chung một chỗ với mình thì vô cùng kinh hãi.


“Hai người làm sao mà… Ôi, làm sao chúng ta bị bắt vậy, đây là nơi nào?”


“Chúng tôi cũng không biết, trước khi quay về quán trọ thì nghe được tiếng ồn ào, chạy đi xem xong thì bất tỉnh nhân sự.” Moke khó chịu lắc đầu, hiển nhiên là bị dùng phương pháp phi nhân đạo làm tỉnh dậy, bị ép biết kịch bản.
“Có người.” Đột nhiên Mộ nói.


Người đến tự nhiên là kẻ lừa đảo Bách Lý, hung tợn dạy dỗ bọn họ một trận để cho bọn họ đàng hoàng một chút, sau đó liền hùng hùng hổ hổ đi.


Trước lúc “thông đồng” Bách Lý Sương đặc biệt an ủi Mộ, lần này phân đội nhỏ trực thuộc của cô lợi hại nhất là ẩn dấu cảm giác tồn tại, cho nên Mộ không phát hiện được mai phục cũng là chuyện dễ hiểu, không cần để trong lòng.


available on google playdownload on app store


Tuy rằng giải thích xấu xa như vậy là để cho Mộ càng thất lạc.
Mộ nhìn đại hán đang đá cửa, cố ý bước nặng cước bộ đi xa, liền đánh giá chung quanh đứng lên. Đây là một nhà tù đơn giản, chỉ có bốn bức tường, trần nhà có một chiếc quạt, cắt ánh sáng đến rõ ràng.


Có lẽ do nghĩ nơi này trốn cũng không thể trốn, cho nên nhóm thợ săn chỉ tượng trưng cột tay chân của ba hấp huyết quỷ. Mộ giật giật người đã cứng đờ, nhắm mắt lại hóa thành con dơi cởi dây thừng.


Vi An tiểu thư kinh ngạc há to miệng: Biến thành con dơi không phải là năng lực bẩm sinh của tất cả hấp huyết quỷ, hấp huyết quỷ mới sinh phải tiêu tốn ít nhất mấy trăm năm mới có thể có đầy đủ bản lĩnh chạy trốn này, hơn nữa còn có những hạn chế nhất định.


“Cư nhiên anh có thể biến thân vào ban ngày!” Mãi cho đến khi Mộ cởi dây cho cô, Vi An vẫn đắm chìm trong tâm tình bất khả tư nghị và tư thế căng cứng.
“Cuộn sợi dây vào tay và chân, đừng để bị phát hiện, chờ đến trời tối.”
Mệnh lệnh của Mộ ngắn gọn hữu lực, Moke và Vi An tự nhiên là nghe theo.


Nếu là Bách Lý Sương đạo diễn vở kịch hay này thì tự nhiên toàn bộ ban ngày không có người nào vào quấy rối. Vào đêm, qua lần thứ hai thợ săn dò xét, Mộ quả quyết đứng lên, hoạt động tay chân, thử vài lần, thoáng cái nhảy đến chỗ quạt thông gió.


Không mở quạt thông gió ra, chỉ là đợi gió tự nhiên đến, một tay Mộ vịn bệ cửa sổ, một tay dùng sức đập nát cánh quạt.


Vi An ngước cổ, lần thứ hai lộ ra biểu tình >O<. Mộ dọn dẹp sạch sẽ cánh tay đã nát vụn, khoảng trống nơi cửa sổ đã đủ lớn để ra ngoài, độ cao ấy mà nói với hấp huyết quỷ cũng không tính là nguy hiểm gì —— Chỉ mà nhảy lên có chút khó khăn. “Tôi cũng cô, nhanh.” Thời gian không nhiều lắm, Vi An cũng không xấu hổ, trực tiếp lên lưng Mộ, Mộ thử hai lần, bước đến cửa sổ, để cho Vi An ra ngoài trước, hắn đi sau. Dĩ nhiên là Bách Lý Sương phát hiện ba hấp huyết quỷ chạy trốn đầu tiên, quá trình truy lùng cũng không thể quá chặt cũng chẳng thể quá lỏng lẻo, cuối cùng khó khăn lắm mới có thể bắn một súng vào đùi Vi An, Bách Lý Sương nhìn ba hấp huyết quỷ trốn vào bóng đêm, khóe miệng nhịn không được cong lên. Bách Lý Sương tự tin rằng Vi An không thể tự đi bộ trong một đoạn thời gian dài, như vậy, cô ta sẽ không thể trở về tổ chim, cũng chỉ có thể để Mộ đưa cô ta về. Trải qua một ngày “kinh tâm động phách”, hiển nhiên Vi An sẽ không nghi ngờ Mộ nữa. Cô mới không phải để cho Mộ cõng Vi An rồi nhân cơ hội này chụp hình lại cầm đi uy hϊế͙p͙ Mộ Hi đâu! Anh hùng cứu mỹ nhân gì gì đó hậu quả rất nghiêm trọng đó nha thân! Mộ ơi anh còn chưa cõng Mộ Hi lần nào đâu, nếu như bị Bách Lý Sương xấu xa mật báo anh nhất định phải ch.ết! . Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ai… Bất tri bất giác Mộ Tiểu Hi biến mất thật lâu… Đừng lo, lập tức tiểu miêu sẽ hùng khởi! [cười trộm] Còn có chương trên có mấy lỗi chính tả, nhưng mà tui thấy không ảnh hưởng nên không sửa, lại muốn xét duyệt gì gì đó quá phiền thoái… Ai, gần đây khoảng 3 4 giờ chiều tui sẽ đăng chương mới, nếu không thì tầm 7 giờ tối. Hôm qua tui nhận được nhiều bình luận thật vui vẻ~~~ ~*






Truyện liên quan