Chương 52: Mũi tên duyên nợ
Đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một mũi tên bắn tới nhanh như điện chớp, tỏa ra luồng ánh sáng rực rỡ trúng vào mắt của con ong chúa. Đó là vị trí yếu nhất trên người nó, không có giáp cứng. Mũi tên xuyên vào bên trong tròng mắt khiến nó đau đớn rít lên, lửa đang chuẩn bị phun ra cũng tắt ngấm.
Trên nóc tòa nhà sáu tầng gần đó, Hân thở ra một hơi, lắp tiếp một mũi tên khác vào dây cung chuẩn bị bắn tiếp.
Hân đã đến đây từ trước đó mười phút, cô tận mắt nhìn thấy cảnh Đức bị đàn ong truy sát. Dù rơi vào tuyệt cảnh, nhưng hắn vẫn không đầu hàng, ôm tấm thân đầy thương tích vẫy vùng giữa đàn ong mạnh hơn và đông hơn gấp trăm lần, ánh mắt luôn sừng sững nhìn về phía trước không hề sợ hãi. Hình ảnh đó khiến cô rung động mạnh trong lòng.
Nhân cơ hội, con ong chúa bị thương, Đức bật dậy, thanh Lạc Phong Kiếm bổ mạnh xuống đầu nó. Keng một tiếng, lớp vỏ trên đầu nó bị chém ra một đường, dịch màu vàng bắn tung tóe. Con ong chúa rít lên tức giận, húc mạnh vào người Đức làm hắn bay ngược ra sau, đám ong ùa xuống chỗ hắn.
Con ong chúa bị thương nặng, một mắt bị hủy, đầu bị chém ra một đường, nhưng nó quá to lớn, sức sống cũng rất mãnh liệt, vết thương này không đủ kết liễu nó mà chỉ làm nó điên cuồng hơn. Nó rít lên một tiếng ra lệnh, lập tức có hai con ong tướng dẫn theo một đám ong biến dị bay đến chỗ Hân đang ẩn nấp. Mũi tên của cô đã thực sự làm nó tức giận.
Đức dùng nốt chút năng lượng ít ỏi còn lại trong Lõi Burst, bật lên vòng bảo hộ lần cuối cùng, năm quả lựu đạn lửa tung ra ở cự ly gần, đám ong lao tới bị đốt cháy một mảnh, nhưng vòng bảo hộ trên người hắn cũng nổ tan, hắn bị sức ép vụ nổ đẩy lùi về phía sau, nội tạng hơi bị chấn động, phun ra một ngụm máu.
Khẩu súng hiện ra trên tay, đạn lửa chuyên nhắm vào đám ong thủ vệ đông đúc ở phía trước nã đạn liên tục, ong thủ vệ không chịu nổi trước làn đạn nhưng bọn chúng quá đông đúc, mà mỗi băng đạn chỉ có 15 viên. Đức phải vừa bắn, vừa vung kiếm chém ch.ết bọn ong tiến tới gần, rồi lại thay đạn, bắn tiếp, số lượng bọn chúng quá áp đảo, có ong chúa chỉ huy, bọn chúng gần như là liều mạng lao vào hắn, trên người hắn liên tục hiện ra vết thương mới.
Cánh tay cầm kiếm bắt đầu run rẩy, thể lực đang dần cạn kiệt, Đức biết, hắn đã đến giới hạn của bản thân mình. Tiếp tục như vậy chỉ có một con đường ch.ết mà thôi, phải tiếp cận giết ch.ết con ong chúa mới có một con đường sống.
………………………….
Phía bên kia, hai con ong tướng dẫn một đám ong biến dị đông hơn trăm con lao tới chỗ Hân, khoảng cách hai bên không phải là quá xa, tốc độ bay của bọn chúng cũng cực nhanh, chớp mắt đã tới gần người cô.
Mũi tên của cô hiện giờ chưa đủ sức để hạ một con ong tướng ngay lập tức, linh cốt chiến giáp của bọn chúng quá vững chắc, chênh lệch một cấp độ, cho dù cô đã tiến bộ nhiều nhưng vẫn không thể vượt qua được, trừ khi cô vận dụng toàn bộ năng lượng trong người để bắn ra một tên tuyệt sát, nhưng như vậy cô chắc chắn sẽ không còn chiến lực, ong tướng có những hai con, cho dù giết được một con thì vẫn còn con còn lại, chưa kể hơn trăm con ong biến dị ở phía sau. Bọn chúng đang không ngừng tiếp cận, đối với một cung thủ như cô, cận chiến là khuyết điểm chí mạng, nếu để bọn chúng tới gần người, cô tuyệt đối khó có hy vọng sống sót. Tình cảnh của cô cực kỳ nguy hiểm.
Hân không ngừng giương cung lắp tên, trước khi bọn chúng đến gần cô đã hạ được hơn mười con ong thủ vệ, nhưng đám ong biến dị còn lại vẫn rất đông. Hai con ong tướng đã phóng hai luồng độc châm tới hướng về người cô.
Hân nhảy khỏi nóc nhà tránh thoát, tay chụp vào ban công lầu dưới, kéo người lên, đạp tung cánh cửa sổ, chạy vào bên trong căn nhà, rồi nhanh chóng khép cửa lại.
Đây là một căn nhà chung cư sáu tầng khá kiên cố. Hân chạy vào nấp trong phòng ngủ căn hộ lầu năm, khóa cửa lại. Nhìn hé qua cửa kính, Hân thấy Đức vẫn đang nỗ lực chiến đấu, thân người đã đầy máu tươi, đám ong biến dị không ngừng lao tới chỗ hắn, con ong chúa thì nấp phía sau cùng hai con ong tướng, thỉnh thoảng chúng lại bắn gai và lửa độc về phía hắn.
Hai con ong tướng còn lại bay ngang qua căn nhà, quay lại phá tung cửa sổ, đàn ong tràn vào bên trong tìm kiếm Hân, khoảng cách chỉ còn gần trong gang tấc.
Hân hít sâu một hơi, năng lượng trong người hội tụ lại dồn vào mũi tên trên tay cô, đầu mũi tên sáng lên trong bóng tối.
………………………….
Lúc này, người Đức đã đầy máu tươi, vết thương lớn nhỏ chồng chất, tuy rằng chưa đến nỗi chí mạng, nhưng hắn cũng đã không cầm cự được bao lâu nữa, năng lượng trong người đã chạm tới đáy, cơ thể của hắn đã đạt tới cực hạn của thể lực, còn vung kiếm lên được là nhờ ý chí kiên cường của hắn chống đỡ.
Đúng lúc này, Đức chợt nhảy lùi lại, bàn tay chạm vào chiếc nhẫn trên tay. Từ chiếc nhẫn, ba bóng người chợt hiện ra.
Lan, Toàn và Hiếu cùng lúc xuất hiện. Ma lực trong người đã khôi phục được kha khá, Lan niệm chú vung tay lên, mười quả cầu lửa xuất hiện ở trước mặt lao tới hình xoắn ốc vào giữa bầy ong, nổ tung thành một màn bão lửa.
Toàn lúc này đã hóa sói, kỹ năng “Thiết bì nham giáp” cũng được khởi động, nó lao vào khoảng trống giữa bầy ong, móng vuốt trên tay bật ra chém ch.ết những con ong cản đường nhắm thẳng con ong chúa lao tới.
Thằng Hiếu lúc này trên tay của nó đeo hai mảnh thiết bị kim loại, giống như một chiếc găng tay bằng sắt, phía lòng bàn tay có một khối cầu trắng đang tụ tập năng lượng. Năng lượng giải phóng ra bắn liên tục về đám ong biến dị phía trước.
Đức nhân cơ hội thở dốc, khẽ xoay cánh tay đã hơi tê dại, uống vào một viên bổ huyết hoàn cao cấp, dược lực tan ra, hơi ấm từ trong bụng giúp cảm giác chóng mặt vì mất máu đỡ hơn đôi chút, chân tay khôi phục một chút sức lực. Dậm chân lao đến chỗ con ong chúa.
Nhờ bão lửa, đám ong trước mặt bị ch.ết cháy rơi xuống, tạo ra một khoảng trống, Toàn lao đến đầu tiên, đôi móng đâm tới. Hai con ong tướng lao ra chặn phía trước, đôi móng đâm vào cốt linh chiến giáp không thể xuyên qua vang lên từng tiếng coong coong, đuôi độc của nó đâm tới, “Xích lang chiến giáp” và “thiết bì nham giáp” giúp Toàn không bị xuyên thủng một lỗ qua người, nhưng cũng bị hất bay về phía sau, chất độc ăn mòn lớp giáp trên người nó một mảnh.
Cùng lúc đó, một đợt tinh thần trùng kích lần nữa phát động từ con ong chúa, Lan, Hiếu và Toàn đều ôm đầu kêu thảm, Lan chỉ kịp phát động thêm một lần bão lửa vào đàn ong biến dị dày đặc phía trước, tạo cơ hội cho Đức lao đến trước khi ôm đầu ngã gục.
Đức lúc này đã lao tới, băng đạn “Băng nguyên lực” nhắm vào hai con ong tướng phía trước cầm chân chúng lại tại đó, tranh thủ cơ hội, Đức dậm chân nhảy qua, Lạc phong kiếm nhắm vào vết thương trên đầu con ong chúa chém xuống.
Con ong chúa đập cánh bay lên không tránh thoát, một luồng hỏa độc phóng xuống chỗ hắn vừa đứng. Đức kịp thời ngã qua một bên tránh được vận mệnh bị thiêu cháy, nhưng lúc này hắn cũng đã mất đi cơ hội chém vào người con ong chúa, nó bay lơ lửng trên không nằm ngoài tầm đánh của hắn.
Phía bên kia, đám ong biến dị cũng đã tìm được Hân, bọn chúng phá cửa lao vào phòng ngủ, hai mảnh gai độc phóng tới, không còn đường tránh né, cô húc vỡ cửa sổ rơi xuống dưới, đàn ong lập tức lao theo. Độ cao rơi xuống gần bảy mét, với thực lực của cô hiện giờ, mất mạng là sẽ không nhưng gãy chân là hoàn toàn có thể, đám ong lại đã theo sát sau lưng. Mũi tên trên tay Hân phát ra ánh sáng chói mắt, trong đầu của cô chợt có hai lựa chọn, bắn ch.ết con ong tướng đang đuổi theo phía sau hay là …..
Nhìn về phía Đức đang chiến đấu, trong phút giây sinh tử, lòng của cô chợt một mảnh bình lặng, cô đưa tên lên dây cung, kéo căng, ánh mắt nhìn thẳng về phía con ong chúa đang lơ lửng trên không, buông tay bắn ra.
Bắn xong mũi tên này, Hân cảm giác toàn thân rã rời không còn sức lực, cô ngã xuống đất, crack một tiếng, xương ống quyển đã bị gãy, cảm giác đau đớn truyền tới khiến cô trở nên thanh tỉnh, con ong tướng đã từ trên không lao xuống, hàm răng nó há ra cắn ngập vào giữa người cô.
Mũi tên xé gió lao đến, bắn trúng vào khớp cánh của con ong chúa, ánh sáng hủy diệt từ mũi tên nổ ra khiến cánh của nó biến thành một mảnh bầy nhầy, máu thịt văng tung tóe, con ong chúa rít lên đau đớn, mất thăng bằng, nó xoay xoay rơi xuống đất.
Không bỏ lỡ cơ hội, Đức dậm chân nhảy đến bất chấp những con ong biến dị khác đang bu vào cắn xé người hắn, Lạc phong kiếm đâm mạnh vào mắt còn lại của con ong chúa, nhát chém thấu vào bên trong. Con ong chúa rít lên một tiếng, cánh còn lại của nó theo quán tính đập hắn bay ra bên ngoài. Trong lúc đang ngã xuống, Đức rút ra khẩu súng thay vào một băng đạn đặc biệt, nhắm chuẩn vào khe hở ở mắt của nó bắn tới.
“Đoàng.. đoàng … đoàng” Ba viên đạn xuyên thấu vào mắt ong chúa, ghim vào đầu nó, “hạt giống ma cây” từ viên đạn gặp máu sinh trưởng ra ngoài, những góc cây đâm ra tua tủa phá nát óc của con ong chúa thành một mảnh bầy nhầy.