Chương 59: Bàn tính
Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân
Võ Chính Đạo - Võ đại lão gia đương nhiên không muốn mất đi quan hệ thông gia và trợ lực từ Trương gia, nói với Vân thị: "Uyển Trinh ở trong cung, cũng cần có người giúp, một mình con bé sao được? Dù là sinh hoàng tử, muốn lập Thái Tử, cũng cần đám triều thần đến thương nghị."
Quan hệ thông gia của Trương gia cũng nhiều, đến lúc đó nói không chừng có thể hỗ trợ.
Chỉ là, Trương phu nhân nói nữ nhi mình, Võ đại lão gia vẫn còn có chút tức giận. Chung quy bây giờ nữ nhi của hắn là nương nương. Ngươi - một ngoại mệnh phụ cũng dám nói nương nương, ngươi quả thực không để nương nương vào mắt.
"Nói chuyện nhẹ nhàng một chút, dỗ dành đường tỷ ngươi. Tất cả đợi chúng ta hồi kinh lại nói." Võ Chính Đạo nói.
Lần này trở lại trong kinh, hắn chuẩn bị để lưu lại kinh thành. Dựa vào thân phận của nữ nhi mình, ở lại trong kinh không thành vấn đề. Nếu nương nương sinh được con trai, như vậy về sau nói không chừng mình chính là ngoại tổ phụ của Thái Tử, kém nhất cũng là ngoại tổ phụ của vương gia.
Quả nhiên đưa nữ nhi tiến cung là đúng, hắn đi bước cờ này đúng rồi!
Đêm 30, k4rLý Già La cũng được mời đến Từ Ninh Cung, ở Từ Ninh Cung cùng Vương thái hậu đón giao thừa.
Mặt khác, dòng họ hoàng thất cũng căn cứ vào phẩm cấp và quan hệ xa gần mà theo thứ tự ngồi ở bên dưới.
Từ Ninh Cung có hai tầng lầu biểu diễn. Trong cung mời người hát hí khúc tới, tuyệt đối là người tốt nhất, giỏi nhất. Ngồi trong phòng cũng không cảm thấy lạnh chút nào.
Vương thái hậu còn cho Lý Già La ngồi ngay bên dưới Triệu Hoàng Hậu, có vẻ rất thân thiết với Lý Già La.
Vương Thái Hậu nói chuyện với một vài thái phi lớn tuổi bối phận cao và lão vương phi, đơn giản là chút chuyện nhà, con cháu.
Năm nay là năm tuyển tú, rất nhiều con cháu dòng họ vương thất cũng được tứ hôn.
Chỉ là Lý Già La ngồi gần phía trước, những người kia đều là dòng họ tôn thất, cũng không nhìn thấy rõ.
Triệu Hoàng Hậu cười nói với Vương Thái Hậu: "Mẫu hậu, Tả tiệp dư các nàng có thai, không thích hợp ngồi đây lâu. Hay là cho các nàng đi về trước?"
Vương Thái Hậu nghe xong tán thưởng gật đầu, nói: "Vẫn là ngươi suy tính chu toàn, phái thêm vài người đưa các nàng về."
Sau khi đưa ba người mang thai bọn Lý Già La đi, có mấy lão thái phi khen ngợi Triệu Hoàng Hậu. Vương thái hậu cũng nói theo: "Đứa con dâu này của ai gia đương nhiên là tốt, làm việc cũng thỏa đáng, xử sự cũng công bằng. Trong cung này, nếu không có đứa con dâu này của ai gia, thật không biết loạn thành cái dạng gì. Đêm trừ tịch năm nay cũng xử lý tốt, ai gia rất thích!"
Triệu Hoàng Hậu được khen, ngược lại không mặt đỏ, cũng nói theo: "Đều là mẫu hậu người chỉ bảo tận tình. Trong cung này, nếu không có người trấn giữ, con dâu cũng không dám yên tâm làm việc to gan như vậy."
Mọi người nghe xong đều nở nụ cười. Bên này rất hòa thuận vui vẻ.
Bọn Lý Già La được vây quanh đưa trở về. Tả tiệp dư cách đây gần nhất, cáo từ tại khúc ngoặt trước mặt. Nàng ta nhiều tháng nhất, bụng cũng đã rất lớn. Tả tiệp dư khẽ gật đầu với Lý Già La và Trương quý nhân, rồi mang theo người của mình rời đi.
Mà Lý Già La ở Phương Linh điện cách Từ Ninh Cung rất xa. Về phần Trương quý nhân, Trương quý nhân ở Xuân Hoa điện, cùng điện với Tô chiêu nghi.
"Võ tỷ tỷ, hiện tại ngươi ăn uống thế nào? Hiện tại muội thật là cái gì cũng đều ăn vào, người mập lên một vòng." Trương quý nhân tìm đề tài chung để nói.
Lý Già La cười nói: "Ta thì không được. Trước đó một thời gian, ăn cái gì ói cái đó, người còn gầy đi, hiện tại đã tốt hơn nhiều."
Mắt thấy đã đến Phương Linh điện, Lý Già La nói: " Hai người chúng ta thân mình đều không tiện, ta sẽ không mời muội đi vào. Về sớm một chút, nghỉ ngơi sớm, ngày mai còn phải chúc tết Thái Hậu và Hoàng Hậu."
Trong lòng Trương quý nhân tràn đầy lời nói không nói ra khỏi miệng, chỉ có thể rời đi.
Hai người cũng không có giao tình gì, huống chi đều có bầu. Đến lúc thật sự xảy ra chuyện gì thì rất phiền toái.
Lý Già La đương nhiên không hi vọng có thêm phiền toái. Nàng đến đây chưa tới một năm mà phiền toái đến thân đã đủ nhiều.
Trương quý nhân trở về Xuân Hoa điện, Tô chiêu nghi vẫn chưa về. Đối với Tô chiêu nghi, Trương quý nhân không hiểu biết chút gì. Mặc dù nàng ta là chủ vị Xuân Hoa điện nhưng cũng không bắt các nàng, những phi tần phân vị thấp ở tại Xuân Hoa điện mỗi ngày đi thỉnh an nàng ta.
Giống như đối với các nàng luôn luôn là một bộ dạng không quan tâm. Cho dù là Trương quý nhân mang thai, nàng ta cũng không tỏ ra vui mừng.
Bởi vì phân vị Trương quý nhân thấp, nếu dựa theo quy củ, sinh ra đứa nhỏ sẽ phải giao cho Tô chiêu nghi nuôi. Đương nhiên, đây là nếu không có phi tử phân vị cao khác cầu Hoàng Thượng, được Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đồng ý cho nhận về nuôi.
Chỉ là, Trương quý nhân nghĩ, hiện tại trong cung, ba người mang thai thì mình phân vị thấp nhất.
Dù cho sinh hoàng tử, có thể thăng lên một chút, nhưng thúc ngựa cũng không đuổi kịp hai vị kia.
Chẳng lẽ đứa nhỏ của mình thật sự vừa sinh ra đã kém hơn người khác? Trương quý nhân lắc đầu, tuyệt đối không thể!
Đầu năm, sáng sớm mồng một phải đi triều bái Hoàng Hậu. Nội mệnh phụ và ngoại mệnh phụ đều vào cung. Tuy rằng trong cung có Thái Hậu, nhưng Hoàng Hậu mới là đứng đầu hậu cung, Thái Hậu lui về sau. Một ngày này, trước tiên đi chỗ Hoàng Hậu, đại lễ triều bái xong sau đó dòng họ hoàng thất lại đi chúc tết Thái Hậu.
Mà ba người Lý Già La sau khi bái lạy Triệu Hoàng Hậu, Thái Hậu cho người truyền lời. Hôm nay chỗ bà nhiều người, các nàng đang mang thai, không cần qua, cũng là sợ va chạm, sẽ không tốt.
Thái Hậu săn sóc, các nàng đành phải hướng về phía Từ Ninh Cung bái lạy ba bái, rồi ai nấy trở lại cung của mình.
Thời điểm năm mới, bận rộn nhất hẳn là Hoàng Đế và Hoàng Hậu, phải tế thiên, tế tổ, còn phải dự yến cùng nhóm triều thần, mệnh phụ. Mặt khác, còn có sứ giả các tiểu quốc chư hầu cần tiếp kiến, thật là bận rộn đến mức không thở nổi.
Liên tục chừng mười ngày, Hoàng Thượng đều không đến hậu cung.
Nữ tử hậu cung cũng không thể ra cung đi chúc tết các thân thích. Cho nên năm mới đối với những cô gái này mà nói, thật đúng là rất không thú vị.
Lý Già La cũng chỉ xem cung nữ, thái giám trong cung mình đùa giỡn, đánh bạc, hoặc là có người cung khác tới cùng tán gẫu.
Viên Thục Hoa thường xuyên qua chỗ Lý Già La, có đôi khi chơi cờ, hoặc là nghe Viên Thục Hoa đánh đàn, cũng rất hưởng thụ.
Trong cung, nhóm cung phi đều sợ nhàm chán. Cục phục trách âm nhạc cũng chuẩn bị rất nhiều tiết mục. Mọi người có thể gọi đến cung mình, lựa chọn tiết mục mình thích xem.
Triệu Hoàng Hậu cũng phân phó, bởi vì trong cung có phi tần mang thai, cho nên những tiết mục này đều phải đảm bảo an toàn. Có một lần Lý Già La còn chọn một tiết mục thổi tiêu, gọi là khúc mục đồng. Nghe thanh âm của tiêu, phảng phất như thật sự gặp được một mục đồng cưỡi trâu, đang thổi tiêu trên lưng trâu.
Đương nhiên, trong đó còn có các tiết mục biểu diễn ca múa, chỉ là Lý Già La không thích xem.
Biểu diễn tạp kĩ cũng đã xem qua hai lần, đều là mấy cung phi cùng nhau xem.
Cứ như vậy, đến mười một tháng giêng, Hoàng Thượng vào hậu cung, đương nhiên là đi Khôn Ninh cung của Triệu Hoàng Hậu trước tiên, sau đó lại lựa chọn đi cung khác.
Hoàng Thượng tới chỗ Lý Già La đều là ban ngày, nàng có thai, đương nhiên không thể thị tẩm.
Chỉ là hai người lại có thể cùng nhau nghe khúc mục đồng kia. Hoàng Thượng nghe xong cảm thấy rất hay, sau đó liền thưởng người thổi tiêu.
Hoàng Thượng cười nói: "Mùng hai tháng hai, trẫm phải đi dự lễ xuân canh (lễ để bắt đầu vụ canh tác mùa xuân ý^^). Chỉ là không nghĩ đến khúc tiêu mục đồng này lại có ý cảnh như vậy. Đợi hoàng nhi của chúng ta trưởng thành, trẫm cũng mang theo nó cùng thưởng thức cảnh mục đồng."
Tựa hồ như nghe thấy thanh âm của Hoàng Thượng, bụng Lý Già La đột nhiên động một chút. Tay Hoàng Thượng đang đặt trên bụng Lý Già La, cho nên tay của hắn cũng cảm thấy.
Hoàng Thượng cười nói: "Trong bụng ái phi nhất định là một tiểu tử nghịch ngợm. Nghe trẫm đáp ứng chuyện này nên vui vẻ đến mức khoa chân múa tay sao?"
Lý Già La dở khóc dở cười, "Hoàng Thượng, nó mới nhỏ như vậy, làm sao nghe hiểu được?"
"Hoàng tử của trẫm đương nhiên là thông minh vô cùng, nhất định có thể nghe hiểu được!" Hoàng Thượng rất là tự tin.
Lúc ấy Đại hoàng tử là cung nữ mang thai. Hắn cũng không quá coi trọng. Sau này Vương Hiền phi nói muốn đem cung nữ này về bên cạnh mình chăm sóc, hắn cảm thấy không phải đại sự gì nên đáp ứng.
Đến lúc sinh ra là một hoàng tử, lúc ấy hắn thật cao hứng, cũng phong mẹ đẻ của Đại hoàng tử làm tần, coi như bù đắp cho nàng ta.
Chỉ là đại hoàng tử sinh ra liền ốm yếu nhiều bệnh, mỗi lần hắn đi nhìn nó đều là thái y đang xem bệnh cho nó. Đối với một đế vương mà nói, một hoàng tử thân thể ốm yếu căn bản không thể đáp ứng được kỳ vọng của hắn.
Cũng may hắn còn trẻ, còn có thể có hoàng tử khác sinh ra. Chỉ là phải đợi tận vài năm.
Nay có ba phi tử mang thai, dù chỉ có một người sinh hạ hoàng tử, Tiêu Cảnh vẫn sẽ thật cao hứng
Đương nhiên, trong tư tâm, hắn hi vọng Thục tần bên này sinh hoàng tử. Trừ nguyên nhân mình yêu thích Thục tần ra, nguyên nhân nhà mẹ đẻ Thục tần không nổi trội mới là trọng yếu nhất.
Trương quý nhân sinh nam sinh nữ đối với Hoàng Thượng đều không có ảnh hưởng gì. Nhưng vì nguyên nhân nhà mẹ đẻ Trương quý nhân kém hơn, phân vị cũng thấp, nàng ta sinh hoàng tử, rất có thể phải để người khác nhận nuôi.
Về phần Tả tiệp dư, cha nàng ta là Hộ bộ Thị lang, khó đảm bảo nếu có cháu ngoại là hoàng tử sẽ không có ý tưởng khác.
Thục tần và nhà mẹ đẻ quan hệ không tốt, thậm chí có thể nói là có thù. Như vậy tới nay, Thục tần không có khả năng sẽ làm cho nhà mẹ đẻ càng ngày càng hiển hách.
Đương nhiên, đây là ý nghĩ của hắn, sinh nam sinh nữ, cũng không phải hắn có thể quyết định. Tất cả đều sinh con trai cũng tốt, nhiều hoàng tử, về sau thế cục mới có thể vững hơn.
Tết Nguyên Tiêu mười lăm tháng giêng, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu phải lên Chính Dương môn, lộ diện trước mặt dân chúng kinh thành, cũng thể hiện ý tứ đồng lòng với nhân dân.
Đương nhiên, vẫn là có thể mang các phi tử cùng đi. Mặc dù là đứng gần cuối, nhưng có thể lên Chính Dương môn cũng là một loại vinh hạnh.
Triệu Hoàng Hậu hỏi Hoàng Thượng mang những ai theo. Đến lúc đó bọn họ phải mặc triều phục, xuất hiện cùng Hoàng Đế và Hoàng Hậu.
Hoàng Thượng trực tiếp vẽ vài vòng lên danh sách "Mấy người này đi thôi."
Triệu Hoàng Hậu cười nói: "Thần thiếp vốn còn muốn mang theo bọn Võ Thục tần đi lên xem một chút. Chỉ là các nàng tháng càng lúc càng lớn, không cẩn thận va chạm sẽ không tốt. Hiện tại xem ra, ý của Hoàng Thượng và thần thiếp giống nhau." Mấy phi tử mang thai đều không mang theo.
Hơn nữa tham gia đều là mấy phi tử phân vị cao, bao gồm An phi và Nhu phi. Về phần Vương chiêu nghi, Triệu Hoàng Hậu viết cũng không viết lên. Nay thời thế của nàng ta đã qua rồi.