Chương 72: Ôn tần
Edit: ThatLac
Beta: HueKhanh92
Qua 1 tháng ở cữ của Lý Già La, sau đó là tiệc đầy tháng của Tam hoàng tử Tiêu Lạc cũng trôi qua, thánh chỉ sắc phong Võ Chính Đạo là quận công rốt cuộc cũng đến.
Trên dưới Võ gia đều rất vui vẻ, Võ Chính Đạo càng yên tâm, chờ Lại Bộ đưa công việc cho hắn.
Phải biết rằng con gái của hắn ở trong hậu cung được sủng ái, hắn còn có một hoàng tử là cháu ngoại, công việc chắc chắn là sẽ tốt, nói không chừng còn có thể thăng lên một cấp, trở thành quan tam phẩm.
Chỉ là từ sau khi hắn được sắc phong quận không, công việc vẫn chưa được đưa tới, bặt vô âm tín.
Đi tới Lại Bộ hỏi thăm, Lại Bộ Thượng Thư thấy hắn, cũng chỉ nói cho hắn biết trước mắt không có công sự nào trống, chỉ có thể tiếp tục đợi.
Sau đó Lại Bộ Thượng Thư cùng hắn tâm sự, "Chính Đạo huynh, nay ngươi đã là ngoại thích, tước vị quận công đã thỏa đáng rồi. Còn về công sự thì không vội, không vội."
Sau khi trở về, Võ Chính Đạo cảm thấy không bình thường, ý tứ trong lời nói kia là?
Không vội, không vội, ý tứ chính là nói, không có công sự của hắn, còn nhắc tới tước vị quận công, sau đó lại nói đến ngoại thích.
Này không phải là nói rằng không có phần công việc nào cho hắn sao? Làm ngoại thích cùng quận công thì tốt rồi; cái khác thì không cần nghĩ!
Cái này làm sao có thể được? Tước vị quận công vốn chẳng có thực quyền, nghe thì dễ nghe, nhưng là không được việc gì hết.
Có được một công việc tốt, thêm thân phận ngoại thích của hắn, như vậy còn không phải như cá gặp nước sao?
Võ Chính Đạo rất không dễ chịu, chẳng lẽ ý hoàng thượng là không trọng dụng ngoại thích?
Nhưng phụ thân của Triệu Hoàng Hậu, còn có người của Vương gia, đều ở địa vị cao, tại sao hắn không có những cái đó?
Không tính những cái khác, cũng phải vì Tam hoàng tử mà suy nghĩ, nếu không có một ngoại thích vững mạnh, về sau làm sao tốt cho hắn được?
Chẳng lẽ Hoàng Thượng hoàn toàn không tính lập Tam hoàng tử làm Thái Tử, cho nên không có ý cho mình một chỗ tốt?
Ý thức được điểm này, Võ Chính Đạo thấy thật bất lực.
Trước kia đại nữ nhi không có sinh hoàng tử, hắn chỉ ngóng trông đại nữ nhi ở trong cung được sủng ái, sau khi được sủng ái hắn lại ngóng trông nàng sinh hoàng tử, sinh hoàng tử rồi lại ngóng tam hoàng tử có thể là Thái tử.
Nếu tất cả đều không có, trong lòng hắn đương nhiên mất mát, hơn nữa những lời này, hắn còn không thể nói cùng người khác. Lại Bộ Thượng Thư cũng không có nói rõ là không cho hắn công việc. Đây tất cả đều là suy đoán của hắn.
Hắn cũng mất 10 năm học tập gian khổ mới thi đậu Tiến Sĩ, cứ như vậy liền chặt đứt con đường làm quan của hắn, Võ Chính Đạo thật không cam lòng.
Còn nghĩ có thể nghĩ ra phương pháp gì hay hay không. Dù sao thân phận của hắn bây giờ, cũng rất có thể ra tay.
Những người khác đều đáp ứng giúp hắn xem thử, nhưng cuối cùng đều không có kết quả.
Võ Chính Đạo rất buồn bực, mắt thấy thê tử của hắn cũng có thể vào cung, liền nói cùng Vân thị công việc của mình, để cho nàng nói với Huệ phi một câu, không vì cái gì khác, cũng phải vì Tam hoàng tử suy nghĩ có phải không?
Có một ngoại tổ cường lực, con đường về sau của Tam hoàng tư mới thuận lợi.
Vào ngày đầy thán của Tam hoàng tử, Lý Già La nhận kim sách và được sắc phong Huệ Phi.Từ nay về sau, nàng đứng đầu một cung, ngụ tại chủ điện Trường Xuân điện.
Bởi vì có Tam hoàng tử, mà phi tần trong cung cũng không coi là nhiều, cho nên trước mắt Trường Xuân cung chỉ có nàng ở.
Xong một tháng ở cữ, Hoàng Thượng liền giá lâm Trường Xuân cung, hai người hơi có chút cảm giác tân hôn.
Hoàng Thượng còn nói đùa, nếu nàng sinh nhiều đứa nhỏ, Trường Xuân cung bên này cũng sẽ không an bài người khác vào ở.
Lý Già La nghe xong, nói: "Hoàng Thượng, ở trong cung Hoàng Hậu là người quyết định an bài người vào ở, Hoàng Thượng không nên nhúng tay."
Hoàng Thượng cười nói: "Chẳng lẽ ngươi không muốn mình có thể một mình ở một cung?"
Huệ phi có thể sinh ra hoàng tử khỏe mạnh, vậy cũng có thể nói thân thể nàng khỏe mạnh, hơn nữa có thể bảo vệ con của mình.
Đứa nhỏ có một từ mẫu, mặt khác nhà mẹ đẻ của nàng xuất thân nghèo khó, phụ thân nàng cũng không có bản lĩnh gì lớn, điểm này làm cho hắn thật yên tâm. Cho dù về sau có sai lầm, nhưng cũng sẽ không quá lớn.
Võ Chính Đạo này bản lĩnh không cao, nói về nhẫn tâm, nếu đối lập hắn là người cao chức trọng hơn, hắn tuyệt đối không dám cao giọng nói chuyện.
Ngoại thích như vậy mới để cho người thả tâm (không lo lắng). Hắn không ngại để Huệ phi sinh mấy đứa nhỏ nữa.
Đại hoàng tử là cung nữ sinh ra, từ lúc vừa sinh ra vẫn bệnh, dựa vào dược liệu mới có thể nuôi sống, hắn là hoàng đế một nước, nhìn thấy nhi tử như vậy, cũng thật sự là không có biện pháp vực dậy.
Mà Nhị hoàng tử được sinh ra, cũng bởi vì Tĩnh phi tự cho mình thông minh, để bây giờ Hoàng Thượng đối với Nhị hoàng tử có chút thương xót, chỉ có thể có một chút xíu tấm lòng người cha.
Cho nên Tam hoàng tử khỏe mạnh mới để cho hắn hưởng thụ cảm giác phụ thân mong chờ hài tử.
Có một hoàng tử như vậy, liền nghĩ có thể sinh thêm vài đứa. Đối với Huệ phi, Hoàng Thượng tuyệt đối hài lòng.
Về phần bụng Trương quý nhân, hắn ngược lại không có bao nhiêu chờ đợi.
Có điều qua vài ngày sau khi kỳ ở cữ của Lý Già La, Trương quý nhân cũng có động tĩnh.
Hoàng Thượng nghe cung nhân bẩm báo, sau đó nói một tiếng "Biết ", cũng không có đi qua nhìn.
Một quý nhân nho nhỏ sinh nở, không đến mức Hoàng Thượng đích thân tới.
Tin tức này được Tĩnh phi biết,trong lòng thăng bằng hơn chút, tốt xấu gì thời điểm nàng sinh, Hoàng Thượng còn đích thân qua, so với Trương quý nhân vẫn tốt hơn.
Chỉ là, Tĩnh phi ngóng nhìn Trương quý nhân tốt nhất sinh ra một nữ nhi, không thì chẳng phải là con trai mình lại nhiều thêm một uy hϊế͙p͙?
Thai này của Trương quý nhân giằng co khoảng 1 ngày 1 đêm, vào mùng bảy tháng tám, sinh ra một vị tiểu công chúa.
Trương quý nhân biết chính mình sinh tiểu công chúa, lòng tràn đầy thất vọng.
Nàng đã nói đến mức khiến Hoàng Hậu động tâm, chỉ còn chờ chính mình sinh nhi tử, nói không chừng sẽ ôm đến Khôn Ninh cung nuôi.
Nhưng nay sinh ra nữ nhi, cũng không có khả năng đó.
Nàng biết lần này mang thai hoàn toàn là vận khí tốt, nhưng vận khí tốt như vậy, thật sự rất khó có nữa.
Trong cung mỹ nhân còn rất nhiều, phần vị mình lại không cao, bình thường cũng không được sủng. Tuổi càng lúc càng lớn, về sau cơ hội mang thai là quá thấp.
Cho nên kỳ vọng của Trương quý nhân đối với cái thai, tuyệt đối là đặc biệt nhiều. Trong lòng suy nghĩ, chỉ cần sinh nhi tử, về sau chẳng sợ Hoàng Thượng không lại đây, nàng cũng có hi vọng, nhưng vì sao, lại là một nữ nhi?
Nữ nhi có ích lợi gì? Về sau là gả ra ngoài. Trương quý nhân nghĩ đến đây, trong lòng liền khó chịu, ba người đều mang thai, chỉ có mình nàng sinh nữ nhi, phân vị của nàng vẫn thấp nhất.
Thăng cũng thăng không hơn bao nhiêu. Nếu không phải có nhiều người, Trương quý nhân thật sự muốn tìm một chỗ khóc lớn một trận.
Tam công chúa được sinh ra, Hoàng Thượng cũng chưa qua thăm, cuối cùng vẫn là gặp mặt tại thời điểm đầy tháng.
Hoàng Thượng không thiếu nữ nhi, hắn còn có Đại công chúa mà Hoàng Hậu sinh, đó là đích trưởng công chúa, so với Tam công chúa Trương quý nhân sinh còn quý hơn.
Đây cũng là lý do nhóm phi tần vẫn không muốn sinh công chúa, tóm lại mặc kệ ai sinh công chúa, cũng không thể so với Đại công chúa, trừ phi chính ngươi là Hoàng Hậu. Nhưng loại sự tình này, cũng chính là trong lòng nghĩ thế mà thôi, hãy nhìn Vương Hiền phi không phải cũng muốn làm Hoàng Hậu, nhưng cuối cùng cả mệnh cũng không còn sao?
Vị kia còn có Thái Hậu chống lưng, các nàng thân phận cùng chỗ dựa đều không bằng Vương Hiền Phi, cho nên thật đúng là không có mệnh đó.
Lý Già La cũng đi tham gia lễ tắm ba ngày của Tam công chúa, bởi vì Hoàng Hậu muốn đi, các nàng những đều phải đi theo.
Mặc kệ nói như thế nào, Tam công chúa cũng là cốt nhục của Hoàng Thượng. Chỉ là đến bây giờ phần vị của Trương quý nhân cũng chưa có sửa đổi.
Trương quý nhân biết Hoàng Hậu đã tới, sau đó An phi, Nhu phi, Tĩnh phi, cùng Huệ phi cũng đều đã tới. Nàng bất mãn nói: "Tĩnh phi cùng Huệ phi tới đây làm gì? Không phải đến chê cười ta chứ." Vì nàng sinh nữ nhi.
Cung nữ của Trương quý nhân cảm thấy Trương quý nhân thật là suy nghĩ nhiều, Huệ phi các nàng không có chuyện gì qua xem để chê cười? Thật là rãnh rỗi quá.
Cho nên nói, phân đến một chủ tử rốt, thật sự rất trọng yếu. Trương quý nhân như vậy, có dã tâm, nhưng lại thích giận chó đánh mèo, thật là hầu hạ không nổi.
Thẳng đến thời điểm đầy tháng Tam công chúa, Triệu Hoàng Hậu mới hỏi Hoàng Thượng về chuyện Trương quý nhân tấn vị. Bởi vì Tam công chúa sinh ra không bao lâu, trong cung lại là thu yến mười lăm tháng tám. Bởi vì năm nay trong cung nhiều hơn 2 hoàng tử, còn có một công chúa, cho nên thu yến năm nay là đặc biệt long trọng và náo nhiệt.
Mọi người đều biết tâm tình Hoàng Thượng rất tốt.
Triệu Hoàng Hậu hết sức bận rộn, cho nên làm gì còn có tâm tư đi hỏi chuyện Trương quý nhân tấn vị?
Huống chi, nếu Hoàng Thượng có tâm, tự nhiên sẽ cho sắc phong. Nhưng đến nay đều không có nói gì, vậy cũng không để ý lắm.
Mặc dù Triệu Hoàng Hậu có chức trách nhắc nhở Hoàng Thượng, nhưng tăng phân vị cho một quý nhân cũng không phải là đại sự gì.
Cho nên tại thời điểm đầy tháng của Tam công chúa, Triệu Hoàng Hậu liền hỏi Hoàng Thượng chuyện phân vị của Trương quý nhân.
Hoàng Thượng nghe xong, lúc này mới như là nghĩ tới chuyện này, nói: "Thiếu chút nữa trẫm quên mất, nếu Trương quý nhân sinh Tam công chúa, như vậy liền sắc phong làm Ôn tần đi."
Ôn tần là từ ngũ phẩm, từ chính thất phẩm quý nhân, lên tới từ ngũ phẩm Ôn tần, coi như là rất tốt. Chẳng qua là tần vị, cũng không có kim sách, cho nên chỉ cần Hoàng Hậu hạ kim ấn lên ý chỉ là xong. Cứ như vậy, Trương quý nhân biến thành Trương Ôn tần, được sắc phong tại bữa tiệc đầy tháng của Tam công chúa.
Tác giả có lời muốn nói: công việc của Võ đại lão gia sẽ không bao giờ có!