Chương 81: Dương Ngọc Dung
Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân
Lễ xuân canh qua đi, trong cung lại có tin tức tốt, Dương dung hoa mang thai.
Bản thân Dương dung hoa là con gái Uy Viễn hầu. Sau khi thu săn ca ca của nàng Dương Phấn được phong làm ngự tiền thị vệ, trở thành người ứng tuyển con rể ưu tu hàng đầu trong kinh thành.
Không sai, tuy rằng Dương Phấn đã hơn hai mươi tuổi, nhưng mà vẫn chưa thành thân. Nghe nói là bởi vì lúc Dương Phấn còn nhỏ, thân thể không tốt, sau đó tìm đại sư đoán mệnh. Đại sư nhắc nhở cha mẹ Dương Phấn không được cho hắn kết hôn sớm, cho nên đến bây giờ vẫn chưa định thân.
Nữ nhân trong cung có gia thế tốt, đúng là khởi điểm cao hơn so với người khác. Ví dụ như sau khi tuyển tú, phong phân vị, lại ví dụ như về sau có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, cũng có thể khiến Hoàng Thượng liếc mắt nhìn lâu thêm chút.
Sau khi kỳ thu săn qua đi, Dương dung hoa được hầu hạ Hoàng Thượng một đoạn thời gian rất dài. So với Lý Già La thì nổi bật không kém.
Nhưng khi đó, nàng ta còn chưa có thai, cho nên không ai cảm thấy nàng ta có thể áp đảo Huệ phi.
Nhưng hiện tại sang năm mới, Dương dung hoa lại mang thai. Gia thế Dương dung hoa tốt hơn nhiều so với Huệ phi. Phụ thân là hầu gia, hôm nay ca ca là cận thần của Hoàng Thượng. Hai người này đều đủ để cho mọi người ghen tỵ.
Sau khi Hoàng Thượng biết tin tức Dương dung hoa mang thai, vui mừng, lập tức phong Dương dung hoa làm tam phẩm sung viện, mặt khác còn ban phong hào "Đức", trở thành Đức sung viện.
Đều là sung viện, bình thường có phong hào luôn cao hơn không có phong hào một bậc, tuy rằng phẩm cấp giống nhau.
Như vậy tới nay, trái lại ánh mắt tập trung về phía Lý Già La sẽ giảm bớt. Lý Già La cũng vui vẻ, tự tại, có người hấp dẫn ánh mắt của nữ nhân trong cung, chung quy tốt hơn nhìn chằm chằm một mình mình.
Sau sự kiện ngã ngựa ở thu săn, Lý Già La không thăng phần vị, chỉ là được thưởng rất nhiều kỳ trân dị bảo. Hiện tại khố phòng Trường Xuân cung đều đã chất đầy đồ.
Có đôi khi Lý Già La ôm Tam hoàng tử nói đùa với nó, nói là ngay cả tiền cưới cho nó một cô con dâu cũng đủ.
Đức sung viện lập tức vùng lên, trực tiếp nói cho nữ nhân trong cung, ai cũng có thể được sủng ái, không có người cả đời được sủng ái, cho nên nhanh chóng sinh con đi. Chỉ có đứa nhỏ mới là trọng yếu nhất. Sinh đứa nhỏ có thể sinh phân vị, cái này là sự thật.
Nếu may mắn có thể sinh hạ hoàng tử, vậy nửa đời sau cũng có chỗ để dựa vào.
Xem Tĩnh phi, xem Huệ phi đi, lại xem Lý dung hoa cho kỹ. Dù Lý dung hoa xuất thân cung nữ, nhưng bởi vì sinh hạ đại hoàng tử, nay cũng là phân vị dung hoa, người trong nhà cũng lập tức một bước lên mây.
Nghe nói người nhà Lý dung hoa vốn chính là làm ruộng ở nông thôn. Nay ở quê nhà họ, ai còn dám coi khinh.
Đức sung viện Minh Hoa cung, nay lại thành địa phương nào nhiệt nhất trong cung. Đến cả Thái Hậu cũng tự mình qua xem. Đây chính là đãi ngộ chỉ thời điểm Triệu Hoàng Hậu mang thai mới có.
Vương thái hậu làm trưởng bối, bình thường đều là người khác đến Từ Ninh Cung gặp bà, rất hiếm khi bà đi gặp những phi tử này.
Có thể thấy được trình độ được sủng ái của Đức sung viện. Mọi người cũng rất ít nhớ tới Huệ phi nương nương. Bởi vì thời điểm Huệ phi mang thai, Thái hậu căn bản cũng không đến Trường Xuân cung.
Chỉ cần Đức sung viện sinh hoàng tử, như vậy một ghế trong tứ phi nhất định có nàng ta. Nói không chừng chính là Đức phi, không thì, vì sao Hoàng Thượng lại ban phong hào "Đức"?
Bời vì hiện tại phân vị Lý Già La cao hơn Đức sung viện, cho nên chỉ đưa hạ lễ, cũng không cần tự mình đi đến, cho người qua đưa là được.
Nhưng Vương thái hậu làm một hành động như vậy, nếu mọi người chỉ cho cung nhân đến tặng đồ thì thật không phải.
Nhưng Triệu Hoàng Hậu lại cho người phân phó, Đức sung viện mang thai chính là thời điểm cần tĩnh dưỡng, cho nên mọi người không nên đi quấy rầy.
Chủ yếu là phi tần phân vị cao hơn Đức sung viện, Đức sung viện còn phải đứng dậy hành lễ, như vậy cũng không tốt đối với thân thể nàng ta.
Triệu Hoàng Hậu suy xét đến điểm này, cho nên mới thương lượng với Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng nghe xong, dĩ nhiên là đáp ứng.
Tuy rằng bên ngoài nói Huệ phi thất sủng, nhưng trên thực tế, mỗi ngày Hoàng Thượng đều sẽ đến Trường Xuân cung thăm tam hoàng tử, sau đó một tháng cũng có mấy ngày ngủ lại.
Lý Già La lại không thèm để ý đến điều này. Nữ nhân trong cung vốn nhiều, đáng tiếc Hoàng Thượng chỉ có một. Có đôi khi trong lòng nàng còn cảm thấy mệt mỏi thay vị Hoàng Thượng này, phải ứng phó nhiều nữ nhân như vậy. Mà nàng đây, chỉ cần ứng phó một nam nhân là hắn là được. Về phần nữ nhân, bọn họ tung ra các loại thủ đoạn.
Từ sau sự kiện bồn quýt vàng, Hoàng Thượng không để lại bồn hoa gì ở bên này. Chủ yếu là sợ tam hoàng tử bị người ám toán mà không hay biết.
Mỗi ngày bắt mạch bình an không bao giờ sót bên Trường Xuân cung.
Hoàng Thượng không hỏi Lý Già La có ghen hay không. Điều này cũng giống với tính tình của hắn. Làm Hoàng Đế, nữ nhân trong cung đều là của hắn, hắn có quyền lợi hưởng thụ.
Đối với Lý Già La, hắn thích hơn người khác một chút. Nhưng cũng chỉ là thích hơn, hoàn toàn không thể nói là yêu.
Nói chuyện yêu đương với một Hoàng Thượng, chuyện này đơn giản là chuyện cười.
Hắn chỉ làm điều hắn cảm thấy hắn phải làm. Bên phía Đức sung viện, Dương Phấn là một nhân tài hữu dụng, Uy Viễn hầu cũng có công với xã tắc. Thăng phân vị Đức sung viện cũng là hợp tình hợp lý.
Đối với Đức sung viện, bên trong này pha rất nhiều quan hệ ích lợi, đối với Huệ phi lại rất ít. Tóm lại, ở Trường Xuân cung, hắn cảm thấy thoải mái hơn ở nơi khác, không cần căng thẳng thần kinh. Cũng không cần lo lắng Huệ phi nảy sinh tâm tư xin phúc lợi cho nhà mẹ đẻ. Càng không cần lo lắng Huệ phi sẽ gây xích mích ly gián để đối phó cung phi.
Lại nói đến sự kiện ngựa điên lần trước, hắn ban thưởng cho Huệ phi vẫn là quá ít. Vốn sinh Lạc nhi đã muốn thăng nàng làm Thục phi, chỉ là sau này mẫu hậu không đồng ý. Khi đó, hắn cũng không muốn vì chuyện này mà xích mích gay gắt với mẫu hậu, cho nên mới đổi thành Huệ phi.
Sự kiện ngựa phát cuồng lần này chỉ tr.a được Trần Thục nghi. Nhưng hắn biết chắc chắn không đơn thuần là Trần Thục nghi. Nhưng để bình ổn chuyện này, hắn lại cho công bố ra ngoài như vậy. Vì thế hắn muốn bồi thường nàng cái khác.
Huệ phi lại chủ động từ chối. Nghĩ tới nữ nhân khác, nếu bị ủy khuất nhất định là muốn nhân cơ hội này nghĩ cách làm nũng trước mặt hắn để đòi chỗ tốt. Đương nhiên, hắn cũng không nói Huệ phi sẽ không làm nũng, nhưng chỉ làm nũng vừa đủ.
Chưa bao giờ làm cho mình khó xử. Cho nên ở Trường Xuân cung hắn thật thoải mái, cũng không có ý định an bài thêm người vào ở Trường Xuân cung. Đó cũng là một chút tư tâm của hắn.
Hôm nay, Hoàng Thượng ở Trường Xuân cung với tam hoàng tử, hưởng thụ một chút niềm hạnh phúc gia đình, lại chơi một ván cờ cùng Huệ phi. Hắn đang định bố trí bữa trưa tại Trường Xuân thì nhìn thấy Lưu Vĩnh Toàn lại đây bẩm báo.
Đầu Hoàng Thượng cũng không ngẩng lên, trực tiếp nói: "Bên ngoài có chuyện gì?"
"Hoàng Thượng" Lưu Vĩnh Toàn nhìn thoáng qua Huệ phi nương nương, "Người Đức sung viện lại đây, nói là sung việíRiương nương thân thê có chỗ không khỏe."
Lý Già La nói: "Hoàng Thượng, người đi xem một chút đi. Thần thiếp phải để ý Lạc nhi, không đi qua làm loạn thêm."
Lưu Vĩnh Toàn thầm nghĩ, xem Huệ phi nương nương rất hiểu chuyện, chủ động mở miệng, cũng không để Hoàng Thượng khó xử.
Có vài tần phi, nếu có được sủng ái như Huệ phi nương nương, nghe xong tin tức này nhất định là mất hứng, nói không chừng còn muốn nói Đức sung viện nói bậy, giả bệnh tranh sủng.
Người của Đức sung viện trực tiếp đến Trường Xuân cung gọi người, thế này có khác gì hồ ly tinh. Người bình thường, vì cục tức kia cũng sẽ không đồng ý thả Hoàng Thượng đi như vậy.
Hoàng Thượng nói: "Trẫm đi qua xem trước, sau đó sẽ tới đây dùng bữa."
Huệ phi vội vàng nói: "Hoàng Thượng, Đức sung viện không thoải mái. Tốt hơn là Hoàng Thượng nên ở với nàng, bữa trưa cũng ở bên kia ăn cùng nàng đi. Thần thiếp đã sớm đói bụng, người còn muốn thần thiếp đợi thời gian dài như vậy."
Hoàng Thượng nghe xong cười, "Ý ái phi là muốn đuổi trẫm đi sao? Trẫm lại cố tình muốn dùng bữa ở chỗ ái phi đấy."
Hai người đấu khẩu một lúc, cuối cùng tiễn Hoàng Thượng đi.
Lý Già La nhanh chóng cho người dọn cơm. Vừa rồi nàng thật sự không nói dối, buổi sáng ăn bao nhiêu, thật sự đã sớm đói bụng.
Hoàng Thượng ở bên cạnh ăn cơm, nàng tốt xấu cũng bị mất tự nhiên một chút, sao có thể thoải mái như ăn cơm một mình?
Cho nên, Đức sung viện muốn Hoàng Thượng qua, vậy thì qua nhanh đi thôi, nàng cầu còn không được.
Hổ Phách cười nói: "Trong cung này, cũng chỉ có chủ tử ước Hoàng Thượng rời đi sớm."
Lý Già La cười gật đầu "Ngươi nói đúng, hiện tại chủ tử ngươi đến đứa nhỏ cũng có rồi. Hoàng Thượng tới hay không, có quan hệ gì đâu."
Mặc dù là nói đùa, nhưng lại không phải tùy tiện mà nói vậy. Về phần muốn tình yêu của Hoàng Thượng, vậy thì giống Vương Hiền phi, là một đại ngốc.
Hoàng Thượng đi tới Minh Hoa cung. Thái y đã khám cho Đức sung viện, nói là động thai khí, về sau phải chăm sóc cẩn thận.
Hoàng Thượng hỏi người Minh Hoa cung phát sinh chuyện gì, thế mới biết, thì ra là Đức sung viện ngửi được mùi huân hương trên người một vị mỹ nhân, lúc ấy cảm thấy có chút không thoải mái.
Hoàng Thượng nói: "Bảo Hoàng Hậu xử lý sự việc này cho tốt."
Chỉ là một mỹ nhân. Bình thường nữ nhân trong cung đều sử dụng huân hương lên quần áo. Ngửi không thoải mái cũng có. Nhắc nhở mỹ nhân này một trận là được. Chung quy ai cũng sẽ không ngốc đến mức dùng loại huân hương có độc sang đây thăm Đức sung viện.
Đức sung viện nhìn thấy Hoàng Thượng, cũng có chút xấu hổ đỏ mặt "Hoàng Thượng, đều là thần thiếp không tốt. Thiếu chút nữa thần thiếp đã hại cốt nhục của mình."
Hoàng Thượng nói: "Lần này là chuyện ngoài ý muốn, về sau cẩn thận chút là được. Ngươi điều dưỡng cho tốt, không khiến trẫm lo lắng mới phải."
"Vâng, thần thiếp nhớ kỹ. Hoàng Thượng, Huệ phi nương nương sẽ không trách thần thiếp chứ?" Đức sung viện hỏi thật cẩn thận.
Hoàng Thượng nói: "Nàng ấy trách ngươi làm gì?"
"Hoàng Thượng vốn đang vui ở chỗ Huệ phi nương nương, thần thiếp không hiểu chuyện, cho người gọi Hoàng Thượng tới. Huệ phi nương nương cũng thích Hoàng Thượng, cho rằng thần thiếp cố ý? Thần thiếp thật sự không phải cố ý. Là thật sự không thoải mái." Đức sung viện nói, nước mắt rớt xuống. "Thần thiếp sợ hãi."
Hoàng Thượng lập tức nói: "Ái phi không phải sợ, chuyện lần này chỉ là việc ngoài ý muốn. Về sau trẫm sẽ cho Hoàng Hậu thông báo với bọn họ, không có chuyện gì thì đừng tới đây. Ngươi dưỡng thai cho tốt, trẫm cũng sẽ sang đây xem ngươi."
"Hoàng Thượng đối xử thần thiếp thật tốt. Lần sau người gặp Huệ phi nương nương, nói với nàng ấy, thần thiếp thật sự không cố ý kêu Hoàng Thượng đến. Nếu Huệ phi tức giận, đợi thần thiếp sinh đứa nhỏ sẽ đích thân giải thích với nàng ấy."
Đức sung viện nói, đôi mắt lại đỏ. Hoàng Thượng không nói gì thêm, chỉ sai người của Đức sung viện cẩn thận chăm sóc chủ tử của mình, lại dùng bữa trưa cùng Đức sung viện, sau đó đi Càn Thanh cung xử lý chính vụ.
Mỗi lần Lưu Vĩnh Toàn tới Minh Hoa cung này, trong lòng đều không được tự nhiên. Thật sự là, tính tình Đức sung viện này như vậy, làm cho người ta chẳng biết nói sao?
Giống như nước mắt vô cùng nhiều. Không sai, chính là như vậy.
Vì sao ban đầu sau khi tuyển tú, Hoàng Thượng rất thích vị Đức sung viện này, sau đó dần dần không còn sủng hạnh nhiều như trước kia nữa.
Chính là bởi vì vị Đức sung viện này là người thích chảy nước mắt.
Trước kia Hoàng Thượng không biết, nhưng trải qua một thời gian, làm sao có thể không biết, dần dần số lần đến chỗ Đức sung viện ít đi.
Tiến cung vốn là một chuyện tốt. Ngươi này hở một cái lại bày ra bộ dáng khóc lóc, thật sự là không tốt lành.
Nếu không phải nàng ta là con gái Uy Viễn hầu, phỏng chừng Hoàng Thượng sẽ không cho nàng ta mặt mũi.
Thời điểm ở tiền triều, Hoàng Thượng đã đủ các loại phiền lòng rồi. Đi vào hậu cung để thả lỏng, kết quả là nước mắt ngươi rớt nhiều như vậy. Ban đầu Hoàng Thượng còn cảm thấy mới mẻ, dỗ dành ngươi, đó cũng là tình thú. Nhưng thời gian dài, dù là ai cũng sẽ không nhịn được.
Đám cung nhân Minh Hoa cung đều biết tính tình Đức sung viện. Nhưng mà là hạ nhân, sao có thể nói chủ tử mình không đúng?
Hơn nữa, nữ nhân ôn nhu yếu ớt, người ở bên ngoài xem ra cũng có thể khiến người ta thương hương tiếc ngọc. Hoàng Thượng nhìn thấy, không phải sẽ dỗ?
Về phần không phát hiện, đó là bởi vì Hoàng Thượng rất ít đến Minh Hoa cung.
Vốn Lưu Vĩnh Toàn còn tưởng rằng trong đoạn thời gian bị vắng vẻ, Đức sung viện đã suy nghĩ minh bạch, không còn giống như trước đây, nước mắt rơi như mưa. Nào ngờ bây giờ mang bầu, Hoàng Thượng đối tốt với nàng ta hơn, nàng ta lại bắt đầu.
Chỉ là vị Đức sung viện này học được kiểu quanh co lòng vòng ám chỉ người khác. Nếu lúc ấy Huệ phi thật sự mất hứng, nàng ta nói ra lời này, không phải khiến Hoàng Thượng có ấn tượng không tốt với Huệ phi sao?
Bình tĩnh mà xem xét, Lưu Vĩnh Toàn cảm thấy tính tình Huệ phi nương nương tốt hơn vị Đức sung viện này.
Dù hiện tại hắn không tính là đàn ông, nhưng cũng có thể đứng ở góc độ nam nhân phân tích sự tình. Là người đàn ông, trừ phi là loại công tử đặc biệt ôn nhu và ôn tồn mới dỗ dành được vị Đức sung viện yếu đuối này.
Nhưng Hoàng thượng là người thế nào? Lưu Vĩnh Toàn theo Hoàng Thượng đã lâu ngày. Hoàng Thượng căn bản cũng không phải loại công tử kia.
Nhưng Lưu Vĩnh Toàn cảm thấy mình vẫn nên câm miệng thì hơn. Hắn cũng không cần phải đi nhắc nhở vị Đức sung viện này, có lẽ tự mình nói ra, nàng ta còn tưởng rằng mình không muốn nàng ta được tốt.
Ở Minh Hoa cung, Đức sung viện hỏi cung nữ Hương Vu của mình "Bên Triệu mỹ nhân, Hoàng Hậu nương nương biết tin tức chưa?"
Triệu mỹ nhân chính là vị mỹ nhân hôm nay dùng huân hương trên người làm mình động thai khí.
Đức sung viện không tin vị Triệu mỹ nhân này vô tình, nhất định là chính trong lòng có âm mưu, muốn làm sẩy đứa nhỏ của mình.
Không phải nàng ta cũng là người khác mượn tay nàng ta, muốn làm cho đứa nhỏ biến mất.
Ở nhà, Đức sung viện là đích nữ ngàn kiều vạn sủng. Bên trên có một Thế tử ca ca có năng lực, nàng lại là con gái duy nhất. Trong nhà cha mẹ cũng quan hệ hòa hợp. Có hai di nương, chỉ là cũng không sinh hạ thứ tử, thứ nữ. Ở hậu trạch, mẫu thân của nàng nói một thì không có hai. Bởi vì phu thê ân ái, hậu trạch không có nhiều chuyện dơ bẩn, từ tiểu trải qua cũng ít.
Vốn mẫu thân nàng chuẩn bị tìm cho nàng một người môn đương hộ đối, gả nàng qua. Dựa vào gia thế nhà nàng, người bình thường còn không dám khi dễ nàng. Thêm nữa đồ cưới của nàng cũng rất nhiều, tuyệt đối gả qua nhà chồng có thể trải qua cuộc sống an ổn, hạnh phúc.
Chỉ là Đức sung viện lại bắt gặp Hoàng Thượng cải trang đến tìm phụ thân mình. Kể từ thời điểm đó, tâm của nàng đều đặt trên người Hoàng Thượng, người khác ai cũng không lọt mắt.
Tại thời điểm có thể định thân, cũng không có gật đầu nhà nào. Mãi đến khi hạ chỉ tuyển tú, nàng rốt cuộc đạt được ước muốn có thể đi tuyển tú. Thuyết phục mẫu thân, sau đó bảo mẫu thân khuyên phụ thân, Đức sung viện Dương Ngọc Dung liền thuận lợi tham gia tuyển tú, trở thành một tú nữ.
Dựa vào gia thế và dung mạo của nàng, nàng rất nhanh đã được tuyển vào cung, hơn nữa phân vị cũng không thấp, trực tiếp trở thành trắc tứ phẩm dung hoa. Trừ bỏ Vương Vũ Lộ kia là tiệp dư, cao hơn nàng một bậc, Tả Thanh Hòa cao bằng nàng, còn lại ai cũng không có phẩm vị cao như nàng.
Hơn nữa, Hoàng Thượng gọi tú nữ mới tấn phong hầu hạ, ban đầu cũng là nàng. Khi đó, nàng cảm thấy mình tiến cung thật sự là quá đúng, Hoàng Thượng sớm muộn gì cũng sẽ thích nàng, đây chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng sau đó, nữ nhân của Hoàng Thượng nhiều như vậy, chỉ riêng nhóm tú nữ đã có ba mươi. Số lần nàng hầu hạ Hoàng Thượng dần dần giảm bớt, đến cuối cùng, một tháng một lần cũng không có.