Chương 10
KHÔNG...
Mở mắt nhìn trần nhà trắng sang trọng, nước mắt không biết từ lúc nào đã ướt đẫm gối, còn vương đọng vài giọt nơi khóe mắt, cô chống tay đỡ cơ thể mệt mỏi ngồi dậy. Úp mặt vào hai chân, cô ráng không để mình phát ra tiếng nức nở. Cô mơ đến lúc trước khi mình ch.ết, cô nhớ anh, nhớ... nhớ rất nhiều...
Một lúc sau, cô cảm thấy tâm trạng mình khá hơn, cô ngồi đó nghĩ đến cốt truyện của cuốn truyện cẩu huyết đó.
Cô nữ phụ này trùng tên với cô Dạ Hàn Lâm Tuyết, nữ phụ này năm nay 16 tuổi. Là tổng giám đốc của Dạ thị, cũng là người thừa kế duy nhất của tập đoàn xuyên quốc gia Dạ thị, gọi tắt là (W-T).
Cha là Dạ Hàn Lâm, mẹ là Vương Như Tuyết. Dạ Hàn Lâm cả đời bôn ba khắp thế giới, lập nên tập đoàn W-T năm 29 tuổi. Có có nghĩa là Tuyết( mẹ của Lâm Tuyết) cả thế giới của ông. Chiến công thương trường của ông lập được không ít cho công ty. Chỉ tiếc ông trời không muốn cho ông sống, trong một lần đi công tác, ông bị người ta làm hại, máy bay ông bị trục trặc rơi xuống thái bình dương bao la.
Khi ông qua đời, người người trong ngoài gia tộc, đối tác làm ăn.... không ai không thương tiếc cho nhân tài này. Anh trai của ông là Dạ Hàn Lăng vì quá đau lòng cho em mình, lập lời thề trên trời xuống đất nhất định làm cho Dạ thị phát triển, con cái ông đời này sẽ nhận chức tổng giám đốc hưởng thụ thừa kế. Dạ Hàn Lâm dưới gối mình chỉ có một đứa con gái duy nhất, theo lý mà nói nữ nhân không thể nhận được quyền thừa kế. Nhưng Dạ Hàn Lăng vì không đành lòng để huyết mạch của em trai biến mất, đặc biệt cho con gái ông lên làm người thừa kế tiếp theo, hưởng thụ tất cả vinh quang ông để lại suốt đời.
Mẹ Dạ Hàn Lâm Tuyết là Vương Như Tuyết, là người vợ Dạ Hàn Lâm yêu nhất. Dạ Hàn Lâm và Vương Như Tuyết phu thê tình thâm, cả đời ông không yêu ai khác ngoài bà. Năm cô mười tuổi, khi biết Dạ Hàn Lâm ch.ết, mẹ cô một thước vải lụa trắng thắt cổ, một bước kết thúc tánh mạng như hoa của mình.
Trong xã hội này không ít người hi vọng mình có một đàn ông toàn tâm toàn ý yêu mình cho dù là nghèo hay giàu đi nữa, không ngờ cô gái này lại là kết tinh tình yêu của cha và mẹ cô ấy ... nhưng tại sao tính tình của cô ta lại thay đổi nhanh như vậy. Dạ Hàn Lâm Tuyết lúc này nghĩ chắc hẳn cô nên thay đổi tính cách của cô ta trước khi quá muộn. Trong lòng cô thầm nghĩ: từ nay cô là đại tiểu thư Dạ thị Dạ Hàn Lâm Tuyết không còn là sát thủ máu lạnh Dạ Hàn Lâm Tuyết nữa.
Cô là cô ấy và cô ấy là cô...