Chương 100
Lúc này Phùng ma ma mới hiểu ý nương nương, nhìn Thải Nguyệt lộ ra sắc mặt cảm ơn, trong lòng bà cảm thấy cực kỳ phức tạp.
Bố cục giết người dính máu, thậm chí còn làm cho người ta cảm ơn, làm cho người ta bắt được nhược điểm nào. Nương nương mới tiến cung đến hai năm cũng trưởng thành đến nước này.
Hôm nay biết đến rất nhiều chuyện, phủ nội vụ thấy Thải Nguyệt tất nhiên hỏi thăm. Có thể tưởng tượng, Thải Nguyệt vào phủ nội vụ khó giữ được tính mệnh.
Nương nương nổi bật, cho dù là đối thủ của nương nương cũng thể làm to chuyện vì cung nữ vẫn mang ơn nương nương. Kết cục của nha đầu kia... Phùng ma ma thở dài.
"Phùng ma ma, thôi."
Phùng ma ma cúi người : "Vâng, nương nương."
Nếu diễn phải diễn cho hết, vì thế Phùng ma ma cúi người nhặt lên hòm gỗ, sau đó nhàng đặt tay Thải Nguyệt.
Hòm cũng tổn thương, nước hoa đào bên trong cũng chưa đổ ra ngoài.
"Tạ ơn ma ma."
Phùng ma ma đỡ Thải Nguyệt : "Ngươi bị oan uổng rồi."
Thải Nguyệt lập tức lắc đầu.
Kỷ Trà Huyên ngồi mỉm cười, Phùng ma ma làm việc quả nhiên bền chắc.
Phùng ma ma đưa Thải Nguyệt rồi, Kỷ Trà Huyên phất tay với người bên dưới.
Mọi người ào ào lui ra, chỉ còn Chi Thảo bóp vai cho Kỷ Trà Huyên.
" thăm dò nha đầu kia gần gũi với ai? Tự nàng ta có ý, hay có người thiết kế?"
Chi Thảo kinh hãi : "Nương nương, ngài nghi ngờ..."
Kỷ Trà Huyên : "Cẩn thận cho chắc, em vụng trộm thăm dò ."
Chi Thảo vội vàng : "Nô tì dặn dò xuống."
Kỷ Trà Huyên thở dài : "Khi bản cung mang thai Mộc nhi , nhưng trong hậu cung vĩnh viễn thiếu người muốn hướng lên ."
Chi Thảo : "Nương nương muốn giữ gìn thân thể, mấy ngày nay ngài lo lắng quá mức, hãy nghỉ ngơi tốt, về sau nô tì chắc chắn chú ý phương diện này, chắc chắn khiến những kẻ có ý xấu ảnh hưởng đến tâm trạng nương nương."
Kỷ Trà Huyên : "Cũng tốt, về sau em chú ý ."
Chi Thảo nghe vậy gật đầu.
Kỷ Trà Huyên lại hỏi: "Bữa tối chuẩn bị tốt chưa?"
Chi Thảo cười : "Đều chuẩn bị xong, nhiều lần như vậy, nhất định sai."
Kỷ Trà Huyên : "Chuẩn bị thêm chút canh nóng, buổi tối hoàng thượng tới bị lạnh."
Chi Thảo hiểu .
Nàng ngủ lát, đến giờ Tuất Triệu Tồn Hi cuối cùng cũng tới.
khí trong hiên Tĩnh An vẫn như thường ngày, Kỷ Trà Huyên lại càng ỉ mình được sủng ái mà kiêu ngạo lúc này.
Dùng xong bữa tối, Kỷ Trà Huyên cùng Triệu Tồn Hi cùng nhau trở về phòng.
Trải qua hơn tháng, sau đại chiến việc triều đình chỉ giảm bớt, ngược lại càng nhiều. Mấy ngày nay, Triệu Tồn Hi đều rất vội, hơn tháng chỉ nhận người thị tẩm khoảng bảy tám ngày.
Kỷ Trà Huyên thấy sắc mặt Triệu Tồn Hi cũng nuốt xuống lời muốn ra, chuẩn bị thay quần áo cho sau đó hầu hạ ngủ. Triệu Tồn Hi sớm biết hiên Tĩnh An sắp xếp cung nữ hầu ngủ, nếu , bận việc ngày, cùng lắm tới thăm rồi trở về điện Long Nghi tự ngủ.
Khi thay quần áo, Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên bận rộn vì : "Nàng còn mang thai, gọi cung nữ đến hầu hạ là tốt rồi."
Kỷ Trà Huyên cười : "Thiếp đâu chiều chuộng như vậy, đợi bụng thần thiếp lớn, hoàng thượng muốn tần thiếp thay quần áo cho ngài đều được."
Triệu Tồn Hi biết Kỷ Trà Huyên luôn muốn tự làm mọi việc cho , nghe nàng như vậy cảm thấy thân thiết.
"Trẫm lập tức lại nhìn nàng, có oán trẫm ?"
Kỷ Trà Huyên khẽ hừ rồi : "Biết hoàng thượng vội, tần thiếp dám oán."
Triệu Tồn Hi cười : " dám, phải ." Kỷ Trà Huyên : "Mới phải, tần thiếp oán, chỉ biết buồn bã thôi." Lúc này, Kỷ Trà Huyên cởi chỉ còn lại lớp áo cuối cùng, Kỷ Trà Huyên nghiêng người chuẩn bị lấy quần áo ngủ mặc cho .
Lúc này, Triệu Tồn Hi đột nhiên kéo Kỷ Trà Huyên vào lòng, sau đó ôm nàng. Kỷ Trà Huyên vội vàng giãy dụa, Triệu Tồn Hi lại cúi đầu hôn Kỷ Trà Huyên cái.
Quan hệ hai người vốn thân mật thể lại thân mật hơn, nhưng Triệu Tồn Hi chưa bao giờ làm qua hành động thân thiết chứa dục vọng như vậy. Kỷ Trà Huyên đỏ mặt, Triệu Tồn Hi tiến đến bên tai nàng : "Trẫm muốn phong nàng làm phi."
Kỷ Trà Huyên thầm giật mình, thói quen... Nàng quay đầu, cười : "Hoàng thượng sao?" "
Triệu Tồn Hi : "Nàng tin sao?"
Kỷ Trà Huyên cúi đầu : "Thiếp chẳng qua là thứ nữ, vẫn là nô tì sinh, có thể trở thành chiêu nghi là may mắn lắm rồi?
Triệu Tồn Hi tự nhiên cũng cảm giác được, : "Bình thường nàng lanh lợi thoả đáng, tại sao lại để ý đến xuất thân như vậy? Nếu trẫm hạ chỉ, đem ghi nhớ nàng danh nghĩa là con mẹ cả?"
Kỷ Trà Huyên thầm mỉa mai lại thử nàng, vội la lên: " cần..."
Triệu Tồn Hi rất kỳ quái Kỷ Trà Huyên có phản ứng dị thường như thế, Kỷ Trà Huyên hơn: "Tạ ơn hoàng thượng quan tâm thiếp như vậy, chẳng qua nhị nương là người tốt nhất đời, thiếp ..."
Triệu Tồn Hi thầm hài lòng : "Nếu nàng cho rằng nhị nương tốt như vậy, vì sao còn để ý xuất thân của mình?"
Kỷ Trà Huyên : "Thiếp mới... ... có..."
Triệu Tồn Hi cười khẽ ra tiếng, tâm trạng rối rắm như vậy mới bình thường.
Triệu Tồn Hi thấy nhiều chênh lệch giữa con vợ cả và thứ nữ. Bao nhiêu thứ nữ nhà quyền quý vì nịnh bợ mẹ cả mà vắng vẻ mẹ đẻ xuất thân nghèo hè, chỉ cầu mẹ cả tìm mối hôn tốt cho mình. Từ thứ nữ biến thành đích nữ, càng là chuyện những người này tha thiết ước mơ.
"Trẫm muốn phong nàng làm phi, là nàng nên được, yên tâm nhận là được."
Kỷ Trà Huyên cũng cảm động, thế nhưng chủ động qua hôn lên môi Triệu Tồn Hi sau đó : "Hoàng thượng đối xử với Tứ nhi tốt."
nụ hôn chứa cảm động tạp chất, mang theo dụ hoặc cố tình có thể rung động đến trong lòng khiến Triệu Tồn Hi tìm được loại cảm giác mới. Hôn môi đột nhiên như vậy là lần đầu tiên cảm nhận được.
Cảm thấy ánh mắt Kỷ Trà Huyên theo dõi , mùi hương người nàng càng quanh quẩn trong lòng , trong lòng vừa động, nhưng rất nhanh lại bình ổn xuống.
Nàng còn mang thai.
Liếc mắt qua nhìn đến cần cổ xinh đẹp trắng nõn của nàng, trong đầu nghĩ đến sắc đẹp phía dưới cái yếm. Triệu Tồn Hi đột nhiên hối hận, nên trêu chọc tình cảm của người trước mắt với , bây giờ chính nhịn được ...
Kỷ Trà Huyên đột nhiên tới gần trong lòng , khóe miệng nở nụ cười.
thể phủ nhận lời hứa, lời của vừa nãy rất dễ làm phi tử mê say, nhưng Kỷ Trà Huyên nghe qua những lời còn buồn nôn tình cảm hơn nhiều.
Triệu Tồn Hi đành ôm chặt Kỷ Trà Huyên, đêm nay trước tự chịu đựng.
Hai người yên tĩnh nghe tiếng tim đập của đối phương, Kỷ Trà Huyên đứng lên, sau đó : "Còn có lớp quần áo cuối cùng chưa cởi ra."
Triệu Tồn Hi vất vả mới nhịn xuống dục vọng của mình, bây giờ đầu sỏ gây ra lại muốn giúp thay quần áo, phản ứng đầu tiên của là từ chối, vì thế, tay bắt được đôi tay ngọc muốn cởi nút áo.
"Trẫm tự đến..."
Kỷ Trà Huyên nhịn cười, nhưng vẫn trêu chọc , nhỡ ra ngoài tìm người giải quyết, cũng phải chuyện nàng muốn nhìn đến, quy củ cùng bộ mặt của hiên Tĩnh An cũng thể bị phá hủy.
Kỷ Trà Huyên lấy qua áo ngủ, thấy Triệu Tồn Hi nhanh chóng cởi quần áo, nàng vội vã đưa áo ngủ qua.
Khi Triệu Tồn Hi chuẩn bị tự mình cài nút lại bị Kỷ Trà Huyên ngăn chặn.
Triệu Tồn Hi đành phải buông tay, an tâm hưởng thụ Kỷ Trà Huyên phục vụ.
Thay quần áo xong, Triệu Tồn Hi ôm Kỷ Trà Huyên nằm giường.
Chỉ lát sau, Kỷ Trà Huyên ràng phát Triệu Tồn Hi ngủ, Kỷ Trà Huyên lắc đầu, ngủ nhanh như vậy, hay giả đây.
Lúc này Kỷ Trà Huyên vẫn buồn ngủ, nên nhắm mắt lại bắt đầu suy nghĩ.
đồng ý cho nàng thăng vị phân, chắc lừa nàng.
Chẳng qua Kỷ Trà Huyên cảm thấy lễ sắc phong của nàng muốn kéo dài lâu.
Hoàng hậu! Chuyện lớn như vậy lại chôn sâu trong lòng Kỷ Trà Huyên. Lửa giận bình phục xuống lại chậm rãi muốn dâng lên.
Bình tĩnh, bình tĩnh, Kỷ Trà Huyên thầm lẩm nhẩm mấy câu.
Sau khi nén xuống được, Kỷ Trà Huyên mở to mắt, ngày mai chắc Lí kiêm mạch bại lộ ra. Nàng tr.a được, ngại nhường hoàng thượng cùng hoàng hậu tự tra.