Chương 9
Diệp Quân lúc này cũng kinh hãi, bởi vì hắn không ngờ được bí cảnh Nam Sơn này lại kinh động cả ba thế gia lớn!
Chuyện này không bình thường!
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía dãy núi Nam Sơn, hắn biết thứ xuất hiện ở dãy núi Nam Sơn này tuyệt đối không phải bí cảnh thông thường, nếu không chắc chắn sẽ không kinh động tới cả ba thế gia lớn có quyền thế nhất Nam Châu!
Lúc này, hàng chục luồng khí tức cường đại đột nhiên lao tới từ trên bầu trời, ngay sau đó, trong ánh mắt của mọi người, hàng chục cường giả mạnh mẽ lao qua tầng mây, đáp xuống dãy núi thăm thẳm.
Nhìn thấy mấy chục cường giả đó, biểu cảm của Diệp Quân trở nên vô cùng nghiêm trọng!
Trong số mấy chục người này, thấp nhất cũng là cảnh giới Vạn Pháp!
Bởi vì toàn bộ đều có thể đi trên khoảng không!
Ông lão lưng gù đi đầu còn có cảnh giới Thông U trong truyền thuyết!
Cảnh giới Thông U!
Đây là lần đầu hắn được gặp loại cường giả này!
Khoảnh khắc này, ngoại trừ kinh hãi thì Diệp Quân còn cảm thấy phấn khích và kích động!
Bây giờ hắn ở cảnh giới Chân Pháp, muốn giết cường giả cảnh giới Vạn Pháp không hề khó, nhưng hắn lại không khẳng định được nếu mình dùng kiếm thì có thể giết được cường giả cảnh giới Thông U này hay không!
Hắn muốn thử xem!
Đương nhiên, hắn cũng không ngốc tới mức thật sự đi thử như vậy, nếu để cho đối phương biết hắn có truyền thừa kiếm đạo, vậy thì mục tiêu của ba thế gia lớn này có thể sẽ không còn là bí cảnh Nam Sơn này nữa mà là Diệp Quân hắn!
Lúc này, những người xung quanh bắt đầu lùi ra bên ngoài.
Ba gia tộc lớn đã lên tiếng, tiếp tục ở lại nơi này thì chẳng khác gì tìm đường ch.ết!
Nếu là gia tộc bình thường khác, mọi người có lẽ sẽ không dễ dàng từ bỏ tới vậy, thế nhưng đây là ba gia tộc lớn đấy!
Ở Nam Châu, ngoại trừ thư viện Quan Huyên ra thì ba gia tộc lớn này chính là những kẻ có thủ đoạn thấu trời!
Diệp Quân liếc nhìn bí cảnh Nam Sơn, nói thật từ bỏ như vậy thực sự không cam tâm lắm, đương nhiên hắn cũng biết rõ thực lực bây giờ của bản thân.
Hắn của bây giờ không thể đối kháng với ba gia tộc lớn!
Quả quyết từ bỏ!
Diệp Quân quay người rời đi, không hề do dự.
Có thể có dã tâm, thế nhưng ngươi cũng phải có thực lực ngang hàng với đối phương!
Cùng vào lúc này, Diệp Quân giống như cảm nhận được điều gì đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, ngay giây sau, chiếc xe ngựa xa hoa kia đã tiến thẳng tới trước mặt hắn.
Lúc này, mành che được kéo sang, Nạp Lan Ca ló đầu ra, cô nhìn Diệp Quân, khẽ cười nói: “Lên đi!”
Diệp Quân ngẩn người, rất bất ngờ!
Nạp Lan Ca cười nói: “Còn ngây ra đấy làm gì, lẽ nào huynh không muốn đi xem bí cảnh đó sao?”
Diệp Quân cười nói: “Muốn!”
Hắn vừa nói vừa nhảy thẳng lên trên xe ngựa.
Sau khi vào trong xe ngựa, Diệp Quân nhìn thấy cô gái mặc váy dài màu trắng kia, lúc này, đối phương đang nhìn hắn đầy hứng thú.
Nạp Lan Ca ngồi xuống bên cạnh cô gái, cô nhìn Diệp Quân, cười nói: “Giới thiệu một chút, đây là vị hôn phu của ta, Diệp Quân!”
Cô gái quan sát Diệp Quân một lượt, khẽ gật đầu: “Là một nhân tài!”
Nạp Lan Ca nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Tỷ ấy tên là Nam Thanh Việt, là đại tiểu thư của nhà họ Nam!”
Diệp Quân khẽ chắp tay: “Nam cô nương, rất vui được gặp mặt!”
Nam Thanh Việt cười nói: “Ngồi đi!”
Diệp Quân gật đầu, sau đó ngồi xuống phía đối diện hai người, hắn nhìn xung quanh một lượt, không gian bên trong xe ngựa rất lớn, phía sau lưng hai người còn có một bình phong, phía sau bình phong là một bồn tắm gỗ tròn.
Lúc này, Nam Thanh Việt đột nhiên cười nói: “Diệp Quân công tử đã đạt tới cảnh giới Chân Pháp rồi sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy!”
Nam Thanh Việt khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Đạt tới cảnh giới Chân Pháp khi mới mười bảy tuổi, ở thành Hoang Cổ quả thực được coi là yêu quái, ở cả Nam Châu cũng xếp vào hạng thiên tài, thế nhưng ở trong mắt ba thế gia lớn thì chỉ được xem là khá ổn mà thôi!
Bởi vì bọn họ đã từng trông thấy thế giới bên ngoài, gặp được vô số người con cưng của trời!
Nam Thanh Việt liếc nhìn Nạp Lan Ca, sau đó lại nhìn Diệp Quân, không nói thêm gì cả.
Lúc này, xe ngựa đột nhiên dừng lại, Nam Thanh Việt nói: “Tới rồi!”
Cô ta vừa nói vừa bước ra ngoài.
Diệp Quân và Nạp Lan Ca cũng đi theo sau, Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, lúc này, bốn bề phải có tới cả trăm cường giả!
Trong số đó, thấp nhất cũng là cảnh giới Chân Pháp!
Trong mắt Diệp Quân ngập tràn hoài nghi, rốt cuộc là di tích gì mà lại khiến cho ba thế gia lớn phải làm to chuyện như vậy?
Diệp Quân nhìn về phía xa, ở nơi không xa có một vực sâu rất lớn, xung quanh vực sâu là những ngọn núi lớn đã sụp đổ, mà ở bên trong vực sâu thi thoảng lại có chất khí màu tím phun ra ngoài.
Diệp Quân lập tức kinh ngạc khi nhìn thấy chất khí màu tím đó!
Bên dưới này có thể không phải có mỏ tử tinh mà là có linh mạch!
Linh mạch!
Ở Nam Châu, có mỏ linh thạch, linh mạch, long mạch, địa mạch, thiên mạch, tiên mạch.
Mỏ linh thạch là cấp bậc thấp nhất, chỉ có thể sản sinh ra một số linh tinh thông thường.
Nhưng linh mạch thì lại khác, nơi đó có thể cung cấp nguồn linh khí không bao giờ cạn kiệt, hơn nữa một linh mạch mới được phát hiện ra, xung quanh nó rất có khả năng đang tồn tại một số lượng lớn linh tinh!
Mà từ bên trong vực sâu này lại phun trào ra chất khí màu tím, cũng có thể nói, bên trong vực sâu này ít nhất có một linh mạch tử linh!
Hơn nữa còn có thể là linh mạch tử linh vào hàng cực phẩm!
Khoảnh khắc này, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao ba thế gia lớn này lại làm lớn chuyện lên như vậy!
Đúng vào lúc này, một người thanh niên xuất hiện, hắn ta mặc bộ đồ trắng như tuyết, tay cầm quạt, khuôn mặt nở nụ cười nhạt.
Gặp được người thanh niên này, Nam Thanh Việt khẽ cười: “Trịnh Lâm công tử!”
Người thanh niên tên là Trịnh Lâm cười nói: “Nam cô nương đến nhanh quá nhỉ”.
Hắn ta đột nhiên ngưng lại, sau đó nhìn về phía Nạp Lan Ca phía bên cạnh: “Cô nương này là?”
Nạp Lan Ca khẽ cười: “Nạp Lan Ca!”
“Nạp Lan cô nương!”
Trịnh Lâm lập tức kinh ngạc: “Cô chính là Nạp Lan cô nương “thần thể Thánh Linh” –là người sở hữu một trong số tam đại thần thể trong truyền thuyết đó sao?”
Nạp Lan Ca mỉm cười, không nói gì.
Trịnh Lâm cười nói: “Hân hạnh được gặp mặt!”
Hắn ta lại nhìn về phía Diệp Quân đang đứng bên cạnh: “Vị này là?”
Nạp Lan Ca nói: “Đây là vị hôn phu của ta – Diệp Quân!”
Vị hôn phu!
Trịnh Lâm ngẩn ra, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp Quân… nhà họ Diệp… là nhà họ Diệp ở phương Bắc ư?”