Chương 62
Tôn Hùng hơi nhíu mày: "Chỉ một người thôi sao?"
Tiêu Qua gật đầu: "Chỉ một người!"
Nạp Lan Ca khẽ hỏi: "Bọn họ hoặc là đã thua rồi để thua luôn, hoặc là thực lực của tên Tả Phu này cực kỳ nghịch thiên!"
Tiêu Qua nặng nề nói: "Chắc chắn là vế sau! Vân Châu từng có ba vị Đại Đế, nhất định bọn họ sẽ không cam chịu bị Thanh Châu chèn ép mãi, Tả Phu này tuyệt đối phải là yêu nghiệt trong đám yêu nghiệt!"
Diệp Quân khẽ gật đầu rồi hỏi: "Thế Thanh Châu đến mấy người?"
Tiêu Qua đáp: "Ba người! Hai nam một nữ, chỉ biết tên một nam và một nữ trong đó, nam tên Ngao Hám, nữ tên Mục Vân Hàn".
Diệp Quân hỏi: "Thực lực thì sao?"
Tiêu Qua nhìn Diệp Quân: "Không rõ!"
Diệp Quân hơi cau mày.
Tiêu Qua trầm giọng nói: "Theo ta được biết, mỗi năm Thanh Châu đều sẽ có ba người đến tham gia tỷ võ, cạnh tranh ở đó phải nói là ở cấp bậc địa ngục đấy!"
Diệp Quân khó hiểu: "Bọn họ chỉ được tham gia ba người thôi sao?"
Tiêu Qua gật đầu: "Những nơi thuộc tốp 10 chỉ được cử ba học viên đi thôi, nếu không những châu khác làm gì có cơ hội! Cũng chính vì vậy mà sự cạnh tranh để lấy suất tham gia tỷ võ ở những nơi thuộc tốp 10 đều vô cùng khốc liệt. Đặc biệt là ở Thanh Châu, độ khó để cạnh tranh lấy ba suất đi chỉ có thể dùng "cấp bậc địa ngục" để hình dung!"
Diệp Quân nhẹ giọng hỏi: "Còn một người chưa điều tr.a được à?"
Tiêu Qua lắc đầu: "Không tr.a được! Đối phương quá thần bí, e là phải đợi đến ngày tỷ võ khai mạc mới chịu lộ diện!"
Nạp Lan Ca đột nhiên lên tiếng: "Vân Châu có ba suất nhưng họ chỉ phái một người tới! Điều này rất bất thường!"
Tiêu Qua gật đầu đồng tình: "Đúng là bất thường, ta cảm giác lần này Vân Châu nhất định đang mưu đồ xuất chiêu lớn, dù sao bọn họ cũng đã bị Thanh Châu chèn ép mấy trăm năm rồi! Nhưng bọn họ muốn tranh hạng nhất, chắc chắn không dễ vậy đâu! Mấy trăm năm nay Thanh Châu vẫn luôn đứng đầu, thiên tài đời này nhất quyết sẽ không để người khác cướp bảng hiệu "Thiên hạ đệ nhất" khỏi tay mình!"
Diệp Quân khá hiếu kỳ: "Bảng hiệu "Thiên hạ đệ nhất" ư?"
Tiêu Qua cười đáp: "Đúng vậy! Chỉ cần đoạt được hạng nhất, ngoài các loại khen thưởng thì còn có bảng hiệu "Thiên hạ đệ nhất" này nữa. Nếu mang được bảng hiệu này về Nam Châu, ta nói cho huynh biết, cả Nam Châu sẽ đối xử với huynh như đối với một vị thần, ít nhất mấy trăm năm sau này, lớp trẻ đều sẽ lấy huynh làm gương!"
Diệp Quân im lặng, tay phải siết chặt.
Tiêu Qua lạ nói: "Thật ra, cuộc tỷ võ lần này là một cuộc chiến vinh dự. Thanh Châu bảo vệ vinh dự của mình, còn Vân Châu thì tranh giành vinh dự. Tóm lại là trận đánh giữa các thần tiên đấy!"
Tôn Hùng bỗng hỏi: "Thiên tài của các châu khác thì sao?"
Tiêu Qua trả lời: "Mỗi lần tỷ võ đều sẽ có một vài nhân tài siêu cấp mới xuất hiện, nhưng không có ngoại lệ, mỗi năm đều là cuộc chiến giữa Thanh Châu và Vân Châu".
Nói rồi, y lắc đầu cười: "Phải công nhận rằng Thanh Châu này mỗi lần tỷ võ đều mạnh đến nỗi khiến người khác gần như tuyệt vọng, không hổ là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian ra đời".
Kiếm Chủ Nhân Gian!
Nghe vậy, mấy người ở đó đều cảm thấy kính phục!
Vũ trụ ngày nay có thể yên bình được thế này chính là nhờ công Kiếm Chủ Nhân Gian!
Tiêu Qua chợt mỉm cười nói: "Không ngờ chúng ta cũng được nhận thiếp mời, lần này đến tham dự đại hội chào mừng nói không chừng có thể gặp được mấy thiên tài yêu nghiệt của Thanh Châu và Vân Châu đấy. À đúng rồi!"
Nói đến đây, y cười hì hì: "Còn một chuyện nữa!"
Ba người cùng nhìn Tiêu Qua, y cười nói tiếp: "Vừa nãy chúng ta bàn về thiên tài yêu nghiệt của Thanh Châu và Vân Châu, thế các ngươi có biết gì về những thiên tài yêu nghiệt thư viện Quan Huyên thượng giới không?"
Ba người đều lắc đầu.
Tiêu Qua mỉm cười: "Chủ tịch học viên hiện tại của thư viện Quan Huyên thượng giới là một cô gái, tên là Lạc Chiêu Kỳ! Cô ta không chỉ là chủ tịch học viên của thư viện Quan Huyên thượng giới, cô ta còn được xưng là đệ nhất mỹ nữ của thượng giới nữa!"
Đệ nhất mỹ nữ!
Diệp Quân bất giác nhìn Nạp Lan Ca, cô nhìn hắn rồi cười hỏi: "Huynh nhìn muội làm gì?"
Diệp Quân chỉ cười, không đáp lời.
Nhìn Diệp Quân cười ngốc, Nạp Lan Ca quay sang hỏi Tiêu Qua: "Đại hội chào mừng ngày mốt, vị Lạc Chiêu Kỳ này cũng sẽ tham gia sao?"
Tiêu Qua cười đáp: "Đương nhiên là cô ta sẽ tham gia rồi, vì cô ta là người tổ chức đại hội chào mừng lần này mà!"
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, cười như không cười nói: "Đến lúc đó huynh đánh giá thử, ta đẹp hay cô ta đẹp!"
Diệp Quân chỉ cười nhẹ mà không nói gì.
Tiêu Qua cười ha hả rồi lại nói: "Vẫn còn một chuyện mà chúng ta cần phải chú ý!"
Ba người cùng nhìn Tiêu Qua, y trầm giọng nói: "Lần này nhân tài của Huyền Thiên Tông cũng sẽ tham gia tỷ võ. Bọn họ có bốn người tham dự, kẻ dẫn đầu tên là Lục Kha - thiên tài đứng đầu của Huyền Thiên Tông, nghe nói là thiên tài yêu nghiệt nhất của Huyền Thiên Tông trong vòng trăm năm trở lại đây!"
Nói đến đây, y dừng lại chút rồi mới nói tiếp: "Không còn nghi ngờ gì nữa, trong lần tỷ võ này, chắc chắn Huyền Thiên Tông sẽ liều mạng đối đầu với chúng ta, thế nên lúc cuộc tỷ võ mở màn, chúng ta phải cẩn thận với Huyền Thiên Tông này!"
Huyền Thiên Tông!
Diệp Quân bình thản nói: "Không cần lo, tỷ võ vừa bắt đầu, chúng ta xử đẹp chúng luôn!"
Tiêu Qua cười ha hả: "Đúng, xử đẹp chúng!"
Nói rồi y đứng lên: "Các ngươi nói chuyện đi, ta đi tu luyện!"
Nói rồi y quay người rời đi!
Tôn Hùng cũng vội nói: "Đợi ta với, ta cũng đi tu luyện!"
Nói xong gã cũng đứng lên đi theo.
Lúc này, Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân: "Huynh đã đạt được cảnh giới Thần Phách rồi à?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Nạp Lan Ca cười mỉm: "Còn chưa đầy hai tháng nữa là đến ngày tỷ võ, huynh tranh thủ thời gian nghĩ cách đột phá cảnh giới Ngự Không đi!"
Diệp Quân gật đầu, lần này thiên tài yêu nghiệt nhiều vô số kể, đương nhiên hắn không dám khinh thường người khác.
Hắn là kiếm tu, không đồng nghĩa với việc hắn là vô địch ở lớp trẻ!
Có lòng tin là chuyện tốt nhưng không thể tự phụ!
Nạp Lan Ca cười nói: "Muội cũng đi tu luyện đây! Ngày mốt gặp!"
Diệp Quân nhìn chiếc trâm hồ điệp trên đầu Nạp Lan Ca rồi cười đáp: "Được!"
Nạp Lan Ca đứng dậy rời đi!
Diệp Quân ngồi rầu rĩ ở đó.
Hắn cũng muốn tu luyện!
Nhưng hắn hết tiền rồi!
Chỉ còn lại chưa đến hai ngàn kim tinh, hoàn toàn không đủ, đặc biệt là vào thời điểm bây giờ, nhu cầu của hắn đối với linh khí cực kỳ lớn!
Mà thư viện Quan Huyên Nam Châu... hắn ngại mở miệng nói với Phí Bán Thanh, vì hắn phát hiện ra hình như bà ấy cũng không giàu cho lắm!
Lúc này, Nạp Lan Ca ở phía xa đột nhiên dừng bước, cô quay người nhìn Diệp Quân: "Huynh còn bao nhiêu kim tinh?"
Diệp Quân cười đáp: "Hai ngàn!"
Nạp Lan Ca trầm giọng nói: "Thế chắc không đủ cho huynh tu luyện rồi!"
Diệp Quân đang định nói gì đó thì Nạp Lan Ca bỗng nói: "Hay là chúng ta đi vay một ít?"
Diệp Quân hơi không hiểu: "Vay?"
Nạp Lan Ca gật đầu: "Có thể vay tiền ở Tiên Bảo Các, nhưng phải trả lãi. Ví dụ chúng ta vay một vạn kim tinh thì một tháng sau chúng ta phải trả tầm một vạn một ngàn kim tinh. Nếu mượn mười vạn thì một tháng sau phải trả tầm mười ba vạn!"
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân nặng nề: "Đây là cho vay nặng lãi! Ai nghĩ ra cách này thế! Thật quá đáng rồi đấy!"
Tiểu Tháp: "..."