Chương 7: Cảm giác kì lạ
Đêm ấy, một đêm mưa rơi tầm tã như cái ngày mà người thân trong gia đình của Nhân Mã ch.ết, hôm nay cũng là như vậy, ông Phượng Khang đã tự sát và ra đi trước mặt những người trong trại
Toàn trại ai cũng tiếc thương cho ông, nhưng không bằng Nhân Mã. Cô đã khóc, suốt 5 năm qua cô chưa từng rơi một giọt lệ vậy mà bây giờ điều này lại tái diễn
Khóc suốt 2 ngày trời, nước mắt của cô đã cạn khô, mắt sưng húp, cả người không còn sức lực. Trời tạnh mưa đã lâu nhưng vì sao con tim của cô không ngừng rỉ máu?
từ xa, 11 chàng trai vẫn còn đứng đấy và nhìn Nhân Mã
"A! Cô ấy ngất rồi" Cự Giải bỗng lên tiếng rồi chạy về phía cô khi thấy cô té xuống.
"Trời ạ, cái cô ngốc này" Song Từ vừa đi đến vừa phàn nàn, sao cô ta lại ngốc thế cơ chứ
(Au: vẫn ko có ai thấy được mặt của Nhân Mã nhé)
Cự Giải bồng Nhân Mã lên rồi quay lại nói với mọi người "Tớ mang cô ấy về phòng" Vừa quay người liền nghe thấy tiếng của Xử Nữ vang lên
"Này, ai biết được cậu mang cô ấy về có ý đồ gì" Vừa nói, Xử Nữ vừa quay mặt đi. Ừm, nếu ai không chú ý kĩ thì nhìn từ bên ngoài vào sẽ thấy nội y của chị Mã nha! Trời mưa làm lớp áo bên ngoài hít vào cơ thể cô nên bây giờ có thể nói là lộ hết phần cơ thể (trừ phần dưới vì phàn dưới là chiếc quần màu đen)
Thấy 10 anh nhìn mình, Cự Giải mới quay xuống nhìn Nhân Mã
Trời ơi! Cái anh thấy là gì thế này Không chỉ thấy áo lót mà còn thấy luôn lớp da gần bộ ngực. Bộ ngực tròn của Nhân Mã đang áp vào cơ thể anh.
Ngay lập tức mặt Cự Giải đỏ bừng lên, lấp ba lấp bắp chối "Ấy.... Ấy, tớ... tớ không... không có ý gì...hết... các.... các cậu đừn... đừng nghĩ oan.... nghĩ oan cho tớ"
"Ưm, Nhân Mã khẽ xoay người, dang tay ôm lấy cổ Cự Giải rồi ngủ ngon lành tiếp. Cô nào biết nãy giờ bị đám người này ăn đậu hũ cơ chứ?
Thấy hành động của cô như vậy, mặt Cự Giải đã đỏ nay còn đỏ hơn. Còn 10 anh chàng kia không biết sao trong lòng lại cảm thấy hơi bực.
Phải chăng đây gọi là CẢM GIÁC LÚC MỚI YÊU