Chương 11: Cạm bẫy
Chớp mắt đến ngày kỹ niệm 20 năm thành lập tập đoàn Lâm Thị, mọi người đều tấp nập chuẩn bị cho buổi tiệc, buổi tiệc được đạt tại một trong những nhà hàng sang trọng đắt đỏ nhất thành phố từ trong ra ngoài đều toát lên sự xa hoa sang trọng. Đây cũng là cơ hội cho nhiều người mở rộng quan hệ, là nơi các quý bà tiêu thư chưng diện khoe khoang.Đương nhiên không thể thiếu Dương Hạo SỞ Thiên Lãnh Phong Mạnh Lạc Thần những quý ông thiếu gia đẹp trai tài giỏi bao nhiêu trái tim thiếu nữ đều nhìn về phía họ. Nhưng dường như không quan tâm tới những ánh mắt đó mà tìm kiếm ai đó. Bỗng một dáng xinh đẹp thanh khiết xuất hiện trước mặt mọi người Lâm Nhược Y mặc một bộ váy dạ hội trắng trễ cỗ trang điểm tự nhiên nhưng tôn lên vẻ đẹp trong sáng của cô ta hóa thân thành một tiểu bạch thỏ làm cho tên đàn ông nào cũng thương tiếc muốn kéo cô ta vào lòng mà dỗ dành. Nhưng cũng có ngoại lệ nha trừ Mạnh Lạc Thần ra thì ba người kia nhanh chóng quay đi chỗ khác tìm kiếm bóng dáng ai kia. Lãnh Phong thật khó hiểu dường như hắn ta cần tìm một ai đó nhưng lại không biết là ai.
Thấy 4 người đó cô ta tỏ vẻ rụt rè cất giọng nói ngọt ngào:
"Phong ca, Thiên Ca, Hạo, THần chòa mọi người"
Sở Thiên và Dương Hạo nhíu mày cũng không thèm liếc mắt tới cô ta chỉ cố Lãnh Phong kéo cô ta giỗ danh:
"Y nhi hôm nay em thật..."
Còn chưa nói xong câu thì không khí buổi tiệc lại sôi trào một lần nữa nếu một bóng dáng xinh đẹp kiều diễm bước ra. Nếu cô ta là đóa hoa sen thanh thuần thì cô là một đóa hoa hồng đen kiêu sa mà tà mị hôm nay cô mặc bộ bộ váy dạ hội đen dài chân váy xẻ lộ ra đôi chân dài trắng ngần thẳng tắp cô không trang điểm đậm nhưng toát ra sự diễm lệ tà mị một cái liếc mắt cũng đủ nhấn chìm mọi thứ. Sở Thiên là người phát hiện ra cô đầu tiên vội chạy lại kéo cô bên mình cô quá đẹp anh không thích người khác nhìn thấy cô cô là của riêng anh đừng tưởng anh không thấy ánh mắt yêu thương diu dàng của Dương Hạo và sự mê kinh diễm từ Lãnh Phong hừ giờ thấy cô tốt đẹp thì muốn dành cô với anh đừng có nằm mơ. Còn cô ta thấy mọi người bị thu hút từ cô thì tóe lên sự độc ác,chìm đắm trong sự ganh ghét hận thù ích kỹ đâu còn là bó hoa trong sáng thanh thuần nữa Lâm Y Lan giờ cô cứ đắt ý đi trò hay còn ở phía sau hôm nay sẽ là bữa tiệc đáng nhớ của cô đấy haha.
Kéo Lãnh Phong Mạnh LẠc Thần Dương Hạo qua chỗ cô
"Hôm nay chị thật đẹp. khi nãy không tìm thấy chị em cứ nghĩ chị còn giận em và Phong ca ca qua lại với nhau bọn em thật lòng yêu nhau nhưng em không cố ý dành anh ấy với chị đâu "vừa nói cô ta còn kéo tay tỏ vẻ tội nghiệp. Âm thanh không to nhưng đủ cho mọi người nghe thấy nếu là trước đây thì cô đã nhào vào tách hai người ra và mánh chửi cô ta rồi nhưng giờ thì khác
"Vậy thì chúc phúc cho hai người. Cũng nhờ em dành lấy vị hôn phu của chị chị mới có thể nhận ra ai mới thật lòng yêu mình" nói xong cô còn nhìn Thiên bằng ánh mắt dịu dàng.
Còn Lãnh Phong thì nhíu mày không hiểu sao thấy lời nói và biểu cảm của cô ta thật giả dối muốn đẩy cô ta ra nhưng trước mặt mọi người hắn cũng không thể làm gì.Còn cô ta thì tức sôi máu được lắm nếu không làm cô mất mặt trước mọi người thì vẫn còn trò hay với sau chờ cô.
Và cứ thế buổi tiệc vẫng diễn ra như cũ đương nhiên Thiên vẫn theo sát cô Dương Hạo cũng ở bên này nhưng cô cũng chả quan tâm nhưng đều chốc lát đều bị kéo đi chào hỏi quan khách một mình cô không việc gì bỏ ra sau vườn hóng gió. Đang lúc ngồi nghỉ một phục vụ chào hỏi cô có dùng nước không đúng lúc cô đang khát cũng không để ý vẻ khác thường của phục vụ nhưng chỉ trong nháy mắt cô cảm thấy không ổn cơ thể bắt đầu nóng lên cả người vô lực biết bị tính kế cô nhấc đi tìm Thiên gọi đang gọi điện cho Thiên nhờ giúp đỡ cô chao đảo vấp té trên đất cả người cô vô lực. Hai tên đàn ông lạ xuất hiện trước mặt cô nhìn thấy sự ɖâʍ tà trong mắt họ làm cô cảm thấy ghê tởm cảm giác rã rời làm cô ngất đi.