Chương 16: Kỉ niệm ngày đầu đến Tokyo của MinHope (18+ nhẹ)
Máy bay hạ cánh ở sann bay Narita Tokyo. Bống người đón taxi đến khách sạn thuê 2 phòng VIP. MinHope ở phòng 608. Vuy và Kook ở phòng 609.
PHÒNG 608
Min nằm dài ra giường dang hau tay vẫy gọi Hope.
" Cục cưng à, lại nằm với anh đi."
Hope từ phòng tắm đi ra " Đi tắm lẹ, nếu không muốn ăn cước của em."
Min ngồi dậy hôn gió với Hope rồi nhanh chóng vào phòng tắm. Tích tắc đã xong. Min nhanh nhảu Hope không để ý bế Hope lên giường.
" Á.. Làm gì đó" Hope hét lên
Min nằm đè lên người Hope cười ɖâʍ tà
" Anh muốn có kỉ niệm với em ở xứ sở hoa anh đào này." Dứt câu Min cuối xuống hôn Hope tới tấp. Bị Min hành hạ Hope liên tục kêu la
" Ơ...nhẹ thôi em đau đấy"
Min trả lời rằng
" Mấy lần rồi mà đau gì nữa. Em gạt anh" Min lên giọng ở câu em gạt anh.
" Ớ nhột quá nè.. Sao anh cắn em đau thế hả. Đồ biến thái."
Sở dĩ Hope còn có thể kêu la là vì trong lúc hành Hope, Min vẫn còn làm trò đùa nghịch.
PHÒNG 609
Vuy tắm ra thấy Kook đang đứng bên cửa sổ ngắm toàn cảnh thành phố. Vuy lại gần ôm từ sau lưng, vòng tay tới trước bụng đồng thời hôn nhẹ lên tai Kook.
Kook nghiên mặt quay lại
" Gì thế"
" Anh muốn ôm bảo bối của anh." Nói rồi Vuy cắn nhẹ lên vành tai Kook. Kook đưa mắt nhìn về phía thành phố vẻ thích thú
" Tokyo đẹp thật đó. Trước giờ em chỉ coi qua sách báo đây là lần đầu tiên đc chứng kiến."
" Em thích không " Vuy hỏi
" Thích chứ, em rất thích. Khi nào anh rảnh anh đưa em đi chơi nha?"
Vuy dịu dàng xoa đầu Kook, vuốt ve mái tóc mềm mượt ấy ôn tồn nói
" Vậy tối nay anh đưa em đi chơi."
Kook hí hửng ôm Vuy vui mừng nói
" A.. Vui quá. Anh là nhất."
" Chắc em mệt rồi, lại giường nằm nghỉ chút đi."
Kook ngoan ngoãn nghe lời lên giường đắp chăn nhắm mắt. Lăn lộn gần 15p mà Kook vẫn không ngủ được, Kook bực mình vùng dậy. Vuy đang ngồi ở sofa trầm giọng
" Sao không ngủ đi?"
Kook nhìn Vuy mắt ngấn lệ rồi chạy sà vào lòng Vuy lập tức ôm lấy cổ Vuy áp môi mình lên bờ môi đầy cuốn hút đó của Vuy. Kook ôm Vuy hôn say đắm, Vuy cũng không ngần ngại gì vòng tay qua em giữ chặt người Kook.
" Em sao thế. Sao lại khóc?" Vuy hỏi Kook với vẻ mặt lo lắng. Kook ngả đầu vào ngực Vuy khẽ ấm ức nói
" Không có anh, em ngủ không được."
" Thì anh vẫn ngồi ở đây mà."
Kook lắc đầu: " Không phải. Ý em là trên giường á. Với lại trên gối mền cũng không có một chút mùi hương gì trên người anh để lạ cả."
Vuy cười nhạt, bồng Kook lên giường, nói
" Như này bảo bối anha ngủ được chưa?"
Kook quay người ôm Vuy như một cái gối ôm
" Được rồi, hihi"
Trong giây lát Kook đã ngủ rất ngon lành.
Tối đến Vuy đưa Kook đi dạo khắp thành phố. Chợ đêm ở đó rất đpẹ, người qua lại tấp nập. Kook dạo trên phố thấy người ta bán búp bê Daruma liền chạy tới ngắm ngía rồi nhìn Vuy nũng nịu nói với Vuy
" Anh ơi.. Em thích cái này. Nó là biểu tượng của sự may mắn đó."
Thật là không thể không chiều Kook được Vuy cười hào phóng rút tiền ra mua theo ý Kook. Trên đường đi Kook luôn đòi Vuy mua cái mua cái kia. Thấy Kook rất vui và vì đây là lần đâu Kook đặt chân đến Nhật nên Vuy không nói gì Kook thích gì thì mua cái đó. Đang đi thì bụng Kook sôi ục ục. Kook chỉ lắc lắc tay Vuy rồi để tay Vuy lên bụng mình nhe răng cười. Vuy liền biết Kook muốn nói gì, anh dắt Kook vào một quá Shushi nổi tiếng nhất nhì Nhật Bản.
Còn Min và Hope thì cùng nhau đến khu vui chơi TOKYO DISNEY SEA. Họ chơi ở đó rất vui vẻ và cũng mua rất nhiều quà lưu niệm ở đó.