Chương 26. Trợ lý lãnh diễm(2)
Lời này vừa nói ra, ba người Cao Khôn nhất thời sững sờ ngay tại chỗ, các đồng nghiệp càng là lộ vẻ mặt chấn kinh nhìn về phía Lý Phong.
Lý Phong không phải thằng nghèo rách rưới sao, đột nhiên sao có tiền như vậy, chẳng lẽ hắn là phú nhị đại, đến chỗ này để trải nghiệm sinh hoạt thường dân?
Trong lúc nhất thời, Lý Phong ở trong lòng bọn họ vô cùng thần bí.
Hà Cừu vội vàng khoát tay cự tuyệt, nói đùa gì vậy, có thể giúp Lý Phong làm việc là kỳ ngộ của hắn, hắn vui vẻ còn không kịp sao dám lấy tiền?
Chỉ là thái độ của Lý Phong kiên quyết, Hà Cừu rơi vào đường cùng đành phải báo ra số thẻ, nhận lấy 100 ngàn này.
(100.000 nhân dân tệ=330 triệu VND)
Sau khi làm xong, Lý Phong lại hàn huyên cùng với một số đồng nghiệp có quan hệ không tệ vài câu, sau đó ở trong ánh mắt phức tạp của mọi người mà rời khỏi.
Lý Phong vừa đi, Cao Khôn nhất thời thở phào, tiếp theo ánh mắt lộ ra hung quang, món nợ hôm nay quyết không thể bỏ qua như vậy!
"Bằng vào ngươi mà còn đòi báo thù Lý thiếu? Nằm mơ đi!" Hà Cừu nhìn ra Cao Khôn hận Lý Phong, ngay sau đó một bàn tay đã tát tới.
"Nói thật cho ngươi biết, đến cả lão bản của chúng ta cũng phải kính trọng Lý thiếu ba phần, ngươi nếu không sợ ch.ết thì cứ việc đi trả thù, thằng ngu ngốc!"
Cao Khôn như bị sét đánh, cả người sững sờ ngay tại chỗ!
Hà Cừu cười lạnh một tiếng, chỉ huy thủ hạ nghênh ngang rời đi.
"Lão bản, lão bản của Hà Cừu là ai a?" Trương Nguyên nhịn không được hỏi.
"Lão đại của thành Tây, Tống Uyển Quân, Lý Phong vậy mà có quan hệ với Tống Uyển Quân, xong rồi, hoàn toàn xong. . ." Hai mắt Cao Khôn vô thần, tựa như kẻ ngốc không ngừng nỉ non.
"Phù phù" "Phù phù "
Trương Nguyên, Mã Dung hoảng sợ co quắp ngã xuống đất!
Bọn họ tuy là người bình thường, nhưng cũng nghe qua đại danh của góa phụ xinh đẹp, so với Tống Uyển Quân, loại tiểu lão bản như Cao Khôn đến cái móng chân của người ta cũng không bằng, Tống Uyển Quân muốn chơi ch.ết bọn họ cũng chỉ cần một câu nói!
Đến cả Tống Uyển Quân cũng phải kính trọng Lý Phong ba phần, bọn họ lại dám khiêu khích Lý Phong, lần này bọn họ ch.ết chắc!
"Uy, là Ngụy tổng à. . . Ta cân nhắc tốt rồi, bao giờ có thể đi làm. . . Tốt, cảm ơn Ngụy tổng." Ra khỏi công ty, Lý Phong bấm số điện thoại của Ngụy Băng Khanh.
Tại cao ốc của Vị Lai tập đoàn, trong văn phòng Tổng giám đốc, Ngụy Băng Khanh sau khi cúp điện thoại trên mặt liền hiện ra một nụ cười ý vị sâu xa.
Nếu như có người khác nhìn thấy nhất định sẽ bị hù dọa, vãi chưởng, đây chính là Tổng giám đốc băng sơn ai gặp cũng sợ sao, trong tập đoàn căn bản không có người nào từng thấy nàng cười!
Rất nhanh, Ngụy Băng Khanh thu lại ý cười, bấm bộ đàm đặt ở góc bàn: "Tô Đồng, đến phòng làm việc của ta đi."
Không đến một phút đồng hồ sau, một vị mỹ nữ mặc vớ đen OL đi tới gõ cửa.
ảnh minh họa
Nữ nhân này cao chừng 1m7, mặt trái xoan, mày liễu, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, da thịt trắng nõn rất là xinh đẹp, nếu như mặt của Ngụy Băng Khanh là 10 điểm, vậy nữ nhân này xứng đáng được 9.
Nàng mặc một bộ váy xám nhạt, vóc dáng hình chữ S hiển lộ đầy đủ không thể nghi ngờ, cặp vớ cao màu đen bao trùm đôi chân dài càng là làm cho người ta tán thưởng không thôi.
Nàng là Tô Đồng, trợ lý của Ngụy Băng Khanh.
"Ngụy tổng, ngài tìm ta." Tô Đồng đi đến trước bàn làm việc, nhẹ giọng hỏi.
"Ừm, ngươi đi tới phòng tài vụ cầm lấy 200 ngàn, lấy xe S600 đi đón một nhân viên mới cho ta. Tiếp theo giúp hắn tìm chỗ ở nào gần tập đoàn, rồi đi trung tâm mua sắm mua cho hắn hai bộ đồ tây đẹp một chút, sau đó dẫn hắn tới gặp ta, đây là phương thức liên lạc."
Ngụy Băng Khanh lấy ra một tấm biên lai, ấn lên con dấu của mình, sau đó lại căn dặn một số sự tình.
"Vâng, Ngụy tổng." Tô Đồng tiếp nhận biên lai cùng giấy ghi chú cách liên lạc, sau đó quay người rời đi. .
"Lý Phong. . . Đây là tên của nam nhân a, Ngụy tổng cùng hắn có quan hệ như thế nào?" Đi ra khỏi phòng Tổng giám đốc, Tô Đồng đưa mắt nhìn giấy ghi chú, lộ sắc mặt quái dị tự nói.
Tô Đồng đúng là lần đầu tiên thấy Ngụy tổng quan tâm một nhân viên như thế, trong lúc nhất thời, Tô Đồng sinh ra hứng thú dày đặc với Lý Phong!