Chương 47. Hệ thống can thiệp

"Lần này ch.ết chắc!" Lý Phong có chút buồn bực, nếu biết đối phương là cảnh sát thì hắn tuyệt đối sẽ không làm ra động tác vừa rồi.


Ở Hoa Hạ này có một số việc không thể làm, chí ít là tại thời điểm chưa sở hữu địa vị nhất định thì không thể làm, nếu không sẽ có đại phiền toái, nói thí dụ như quật ngã một vị cảnh sát.


Bất quá nói đi cũng phải nói lại. . . Vị nữ cảnh này rất xinh đẹp a, tuổi tác khoảng chừng 23 tới 24, tóc ngắn ngang vai, ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng nõn, tư thế oai hùng.


Dù là đang nằm trên mặt đất, dáng người nàng cũng lộ ra mấy phần mê người, thông qua hình ảnh cái áo cảnh sát bị chống lên, còn có sự tiếp xúc ngắn ngủi lúc nãy, Lý Phong có thể phán đoán đối phương chí ít cũng phải có hung khí cỡ 36D.


Tuy rằng nàng mặc quần dài rộng, nhưng cũng có thể nhìn ra đôi chân dài uyển chuyển cùng cặp mông đầy đặn, vóc người này cho dù không sánh bằng Tống Uyển Quân thì cũng không kém hơn bao nhiêu.
"Trời ạ!" Tô Đồng lấy tay che mắt, phát ra một tiếng kêu vô cùng bất đắc dĩ.


Đánh lưu manh cũng tốt, phá xe cũng được, thực ra đều không phải là đại sự gì, bồi thường ít tiền là có thể kết thúc, nhưng vật ngã một vị cảnh sát thì đúng là chơi lớn rồi, nếu như đối phương truy cứu tới cùng, Lý Phong thậm chí có nguy cơ phải ngồi tù.


available on google playdownload on app store


Không được, nhất định phải mau chóng báo lại cho Ngụy tổng, chỉ Ngụy tổng mới có năng lực giải quyết chuyện này!
Tô Đồng cắn răng, vội vàng đi đến một bên gọi điện thoại cho Ngụy Băng Khanh.


Một bên khác, Ngụy Tử Bình vốn đang xấu hổ giận dữ không gì sánh được đã triệt để sửng sốt, không phải chứ. . . Lý Phong làm sao lại đánh lén cảnh sát rồi? Đến cả cảnh sát cũng dám đánh ngã, người này lão tử không thể trêu vào!


Quần chúng ăn dưa xem kịch xung quanh cũng ngơ ngẩn, vãi cả chưởng, người anh em này quá trâu bò, đánh xong lưu manh liền phá siêu xe, phá xong siêu xe lại ném cậu ấm, ném cậu ấm xong còn đánh ngã cảnh sát, trâu bò, quá trâu bò a !


Một số người nhiều chuyện đã sớm lấy điện thoại di động quay quay chụp chụp, bọn họ tin tưởng chỉ cần up đoạn video này lên trên Internet, tuyệt đối sẽ thu hút vô số lượt xem!
"Đinh, nhắc nhở kí chủ, người qua đường đang quay phim chụp ảnh ký chủ, xin hỏi có muốn tiến hành can thiệp?"


"Hả? Hệ thống có thể can dự chuyện này sao?" Lý Phong tranh thủ thời gian đè xuống tâm tình buồn bực, hỏi.


"Kí chủ, xin ngài đừng hoài nghi năng lực của mạnh mẽ nhất bá khí nhất cửu thiên thập địa, chỉ cần kí chủ không muốn sự tình vinh quang của mình bị người ta đăng lên trên Internet, bản hệ thống liền có thể làm bọn hắn đăng không nổi!"


"Vậy nhanh chóng can thiệp đi, tiểu gia ta không muốn nổi danh!" Lý Phong thật sự sợ hãi, internet nổi tiếng là lưỡi dao giết người trong vô hình, mấy sự tình vừa rồi đều tương đối mãnh liệt, một khi bị người ta đăng trên internet, mỗi người nhổ một ngụm nước bọt đã có thể dìm ch.ết hắn!


"OOOOOOO...K~" Chí Linh tỷ tỷ dùng thanh âm kiều mị nói.
Lý Phong: ". . ."
Không phải chứ. . . Ngươi dùng thanh âm nữ thần của ta nói OOOOOOOOK làm gì a, định phá hư hình tượng nữ thần trong lòng ta đúng không? Con mẹ nó nói cho ngươi biết, ta vẫn tin Chí Linh tỷ tỷ còn trinh!


Chí Linh tỷ tỷ. . . Không đúng, là hệ thống sau khi nói xong "OOOOOOOK", quần chúng ăn dưa đang quay chụp đột nhiên phát hiện điện thoại của mình vậy mà ch.ết máy, không thể mở lên nổi!
Trong lúc nhất thời, chung quanh vang lên một hồi âm thanh "Wtf?" "A?" "Đậu phộng?" "Chuyện gì xảy ra a!"


Tưởng Mộng Dao giờ phút này cũng ngẩn người, nàng vừa rồi đang tuần tr.a tại phụ cận, nhìn thấy hai tay Lý Phong nhấc Ngụy Tử Bình lên nàng liền vọt tới nơi này, muốn áp chế Lý Phong từ phía sau, nhưng mà ai biết được. . . Nàng lại bị người ta quật vai?


Tuy rằng nàng chỉ là cảnh sát tuần tra, nhưng năng lực chiến đấu của nàng có thể xếp vào thượng tầng đội đặc công, cho dù là Cách Đấu Vương Trịnh Trọng cũng không cách nào ở trong tình huống không chút phòng bị mà vật ngã nàng!


Càng trọng yếu hơn là, khi bị đối phương vật ngã nàng còn bị tập kích ngực! Muốn nhịn cũng không thể nhịn được!
"Không được động đậy, giơ tay lên!" Tưởng Mộng Dao trở mình bò dậy sau đó đem tay đặt ở phía sau hông, làm ra động tác muốn móc súng, sắc mặt có chút ngưng trọng.


Quần chúng xem náo nhiệt ở phụ cận quá nhiều, thân thủ đối phương quá mạnh, nàng lại chỉ là cảnh sát tuần tr.a bình thường nên không được mang súng, một khi đối phương nổi điên đả thương người khác nàng sẽ rất khó ngăn cản.


Nàng hiện tại chỉ có thể làm bộ trên người mình cũng có súng, làm cho đối phương không dám vọng động.
"Ách. . . Mỹ nữ, ta có thể giải thích một chút không?" Lý Phong có chút khóc không ra nước mắt.


"Ta bảo ngươi giơ tay lên!" Tưởng Mộng Dao tuy rằng khẩn trương, nhưng cũng phát hiện Lý Phong hình như không có ác ý, trong lúc nhất thời có chút kinh nghi bất định.


"Tốt tốt tốt, ta giơ tay lên, bất quá ta là người tốt, không tin ngươi hỏi đồng nghiệp của ta đi." Lý Phong bất đắc dĩ giơ hai tay lên, tiếp theo quay đầu nhìn về phía Tô Đồng xin giúp đỡ, chỉ là. . . Ta XXX, Tô Đồng đi đâu rồi, mới vừa rồi còn ở chỗ này!


Tìm một hồi Lý Phong rốt cục nhìn thấy Tô Đồng ở phía xa gọi điện thoại, nhất thời hắn cảm thấy bất đắc dĩ, đại tỷ của ta, đã đến lúc nào rồi ngươi còn có tâm tư gọi điện thoại, ta sắp tiến vào cục cảnh sát rồi!






Truyện liên quan