Chương 56:Kéo dài tính mạng(2)
"A, giết người, giết người!" Phương Vi gào thét vọt tới trước mặt Lý Phong, nỗ lực mở ngón tay của Lý Phong ra.
Thế nhưng vô luận nàng dùng lực mạnh cỡ nào, năm ngón tay của Lý Phong đều không nhúc nhích tí nào!
Tô Đồng lấy tay che miệng, sợ hãi không thôi, trời ạ, đây chính là phó tổng giám đốc tập đoàn a, Lý Phong tại sao dám làm như vậy với hắn?
"Lý Phong! Buông hắn ra!" Ngụy Băng Khanh vội vàng nói, tuy rằng nàng cũng rất khó chịu với những chuyện Ngụy Trường Công đã làm, nhưng vô luận như thế nào đó cũng là nhị thúc của nàng, nàng không thể mặc kệ như vậy.
"Ngươi cần phải cảm tạ Ngụy tổng, nếu không phải nàng đang ở đây, ta sẽ không đơn giản bỏ qua cho ngươi như vậy đâu." Nói xong Lý Phong cuối cùng cũng thả lỏng tay ra.
"Phù phù" Ngụy Trường Công sau khi hạ xuống đất liền thấy hai chân mềm nhũn, co quắp ngã xuống đất, tiếp theo kịch liệt ho khan: "Khụ khụ, khụ khụ khụ, ngươi. . . Ngươi dám đánh ta? Tiểu Vi, báo động, gọi cảnh sát đến bắt lại thằng tạp chủng này!"
Phương Vi nghe vậy liền móc điện thoại di động chuẩn bị báo cảnh sát.
"Đủ rồi! Gia gia bây giờ đang trong tình huống nguy cấp, các ngươi không thấy nên trở về gặp gia gia trước đã sao?"
"Còn có ngươi nữa, Lý Phong, nơi này là tập đoàn, ngươi sao có thể động thủ. . ." Ngụy Băng Khanh lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, đang muốn phê bình Lý Phong vài câu, chỉ khi làm như vậy mới có thể hạ thấp hỏa khí của nhị thúc, từ đó không truy cứu nữa, nàng làm như vậy cũng vì muốn tốt cho Lý Phong.
"Ngụy tổng, ta hiểu một chút y thuật, có khi sẽ giúp được cho Ngụy lão gia tử." Khóe miệng Lý Phong giật một cái, liền vội vàng ngắt lời nàng.
Lý Phong biết là Ngụy Băng Khanh đang giúp hắn hoà hoãn mọi chuyện, nhưng hắn cảm thấy mình không làm sai điều gì, Ngụy Trường Công đã chỉ thẳng mặt nhục nhã hắn, nếu hắn không làm ra phản kích còn là nam nhân sao?
"Cái gì? Thật sao?" Ngụy Băng Khanh nhất thời mừng rỡ không thôi!
Nếu như đổi thành một người khác nói ra lời này, Ngụy Băng Khanh sẽ không đơn giản tin tưởng như vậy, nhưng người này lại là Lý Phong, trước đây từng dùng một loại phương thức huyền diệu khó giải thích đột nhiên xuất hiện tại khuê phòng của nàng, một nam nhân từng cứu nàng ra khỏi nguy cơ sinh tử.
Lời nói của nam nhân như vậy, nàng nhất định phải thận trọng lắng nghe!
"Thật đấy, cho nên ngươi phải mang ta theo." Lý Phong hiện tại không có cách nào nói quá nhiều, chỉ có thể đi cùng Ngụy Băng Khanh trở về nhà nàng đã.
"Tốt, ngươi đi theo ta." Ngụy Băng Khanh không cần cân nhắc quá lâu, trực tiếp mang theo Lý Phong đi xuống bãi đỗ xe dưới lòng đất.
"Trường Công, làm sao bây giờ?" Phương Vi cầm điện thoại di động, do dự bất định hỏi.
"Chúng ta về nhà trước!" Sắc mặt Ngụy Trường Công biến ảo mấy lần, cắn răng nói, sự tình ngày hôm nay quyết không thể cứ như vậy mà bỏ qua, nhưng hắn cũng muốn nhìn một chút xem Lý Phong có thể làm được gì.
Nếu như bởi vì Lý Phong mà làm cho bệnh tình của lão gia tử chuyển biến xấu đi, Ngụy Băng Khanh khẳng định khó thoát tội trạng, đến lúc đó lão gia tử khẳng định sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng Ngụy Băng Khanh!
Nhìn thấy bóng lưng vội vàng rời đi của hai vợ chồng Ngụy Trường Công, Tô Đồng ngơ ngác, lẩm bẩm: "Xem ra quan hệ giữa Ngụy tổng và Lý Phong quả thật không giống tầm thường. . ."
Tô Đồng biết rõ Ngụy Băng Khanh không phải loại người ôm tâm lý chữa ngựa ch.ết thành ngựa sống, nàng có thể mang Lý Phong trở về Ngụy gia, đã nói lên nàng có lòng tin với năng lực của Lý Phong.
Cứ như vậy, Tô Đồng ít nhiều gì cũng hiểu được vì sao Ngụy Băng Khanh lại coi trọng Lý Phong như vậy.
Nửa giờ sau, một chiếc Mercedes-Benz S600 và một chiếc Rolls-Royce Phantom một trước một sau tiến vào một khu biệt thự xoa hoa đặt ở thành Bắc.