Chương 50: Gặp lại Linh San
Nghiêm!!
Bên trái, quay!!!
Bên phải quay!!!
Chào!!
Một loạt các động tác được thi hành đồng loạt. Vẫn bãi tập đấy, vẫn là đám thiếu niên đấy. Đã gần một tháng rèn luyện chính quy.
Hoàng Minh đã thấy được thành quả khá tốt.
Liên tục rèn luyện, liên tục phá sức. Tập luyện đến khi kiệt sức mới dừng lại. Vận chuyển Thiên Địa Tạo hóa công. Sau đó lại tập luyện.
Tình cảm huynh đệ ngày càng gắn bó, ngày càng hiểu ý nhau.
Đến bây giờ, người có tu vi cao nhất trong bát hùng vẫn là đầu tàu Đoàn Dự cùng Trương Vô Kỵ. Một là luyện thể tầng 2. Một là vừa đột phá luyện thể kì.
Còn lại không ngờ là Chu Du Cùng tiểu mập mạp. Chu du từ ngày giải độc thành công. Không ngờ thiên phú tu luyện cực cao, liên tục đột phá. Hiện đã tới luyện khí tầng 8. Tiểu mập mạp, nhờ sự hỗ trợ của thất tinh công chúa, tạo không gian giới tu luyện điên cuồng lên cấp. Cũng đã luyện khí tầng 7 chút xíu nữa là tới tầng 8.
Đám người Kiều Phong, Triệu Vân, Tiểu Ngư Nhi cùng Lệnh Hồ Xung đã đạt luyện khí tầng 6. Hoàng Minh gật gù. Cứ tốc độ này, cấp bậc đã khá ổn. Hiện tại là cần kinh nghiệm chiến đấu mà thôi.
Vậy nên hôm nay hắn đã lên xong kế hoạch. Mục tiêu vẫn là Hùng Thiên sâm lâm. Lần này hắn không đi một mình nữa, mà dẫn theo một đám tiểu đệ. Mục tiêu chiến đấu là các hệ thú từ cấp 6 trở xuống. Với lại, Hoàng Minh cần một lượng lớn kinh nghiệm để thăng cấp. Chả nhẽ tiểu đệ tiến bộ lão đại lại cứ dậm chân tại chỗ.
Trước khi đi đã nói với Trần mẫu một tiếng. Trần mẫu có chút lo lắng, chỉ dặn cả bọn đều cẩn thận. Nhất là Hoàng Minh.
9 thiếu niên, Đi lại trên phố, Thái Minh trấn vẫn tấp nập như vậy!
- Tiểu bàn tử, ngươi báo cho nhà ngươi chưa?
Vũ bàn tử cười hề hề.
- Lo gì chứ, lão gia tử đã nói, không gây tạo nghiệt gì tiếng tai cho gia tộc, còn muốn làm gì là việc của ta.
Tiểu bàn tử huênh hoang với Hoàng Minh. Vậy là yên tâm.
- Đoàn Dự thì sao?
Đoàn Dự tay phải cầm một que thịt xiên, hắn chưa ăn loại đồ ăn bình dân này bao giờ, hiện tại ăn thấy mê luôn.
- Không lo, vốn ta chuyến này trốn đi chơi, phụ hoàng ta chắc không tìm nổi đâu, dù sao ta cũng là vượt biên giới qua bên này đấy, ta đã để lại lời nhắn cho muội muội rồi. Nói ta gặp bình cảnh, chỉ dạo quanh chút rồi sẽ sớm về thôi.
Chu Du nghe vậy, bèn hỏi:
-Ngươi nghĩ dễ vậy sao? Phía đông 40 mét góc trái sau hẻm 1 người.
Phía tây 45 mét sau quán đậu hũ 2 người. Phía Nam 30 mét một đôi thanh niên nam nữ trên cầu.
Chu Du nói làm cả bọn giật mình, quay xung quanh nhìn, thật là có người. Đám người đó không ngờ thấy mình bị phát hiện liền lẩn mất hoặc quay đi.
Đoàn Dự hai mắt mở to, con mẹ nó, không phải chứ, đám đỉa này vẫn bám theo dai như vậy!
Lệnh Hồ Sung thật sự chấn kinh, lắp bắp:
- Chu ca sao có thể nhìn ra được bọn họ, thật cao thủ!
Chu Du nhìn Trương Vô Kỵ thấy hắn cũng đang nhìn mình, cả hai không hẹn đều cười.
Hơn một năm nay chốn tránh kẻ thù, có bao giờ hai người không cảnh giác. Nếu không phải nhìn ra đám người kia chỉ là theo dõi mà không hiện ra sát khí. Chu Du liền có thể đoán ra là kẻ địch rồi.
Hoàng Minh cũng hiểu rõ. Bản lĩnh này cũng là một phần luyện ra.
- Lão đại, chúng ta có lẽ nên thuê linh thú di chuyển. Đường còn khá xa.
Hoàng Minh gật đầu. Tiểu bàn tử lanh chanh dẫn đường, nới bán thú cưỡi cũng không xa, cách một đoạn ngã rẽ mà thôi.
Đây là một quán bán và thuê thú cưỡi. Hoàng minh hôm nay mới có dịp để quan sát phương tiện di chuyển ở thế giới này. Trước mắt hắn lúc này là 3 chuồng nhốt. Một chuồng có đám thú trông giống ngựa, nhưng không phải là ngựa. Bọn chúng có 4 chân nhưng thân hình bè bè, to như cái thúng nước. Đầu lông xù xì như đầu vượn. Hoàng Minh không rõ đây là cái giống gì. Chuồng kế bên lại là một đám thấp hơn. Thân thon một chút, lại đứng bằng hai chân. Con này không khác gì khủng long là mấy. Hoàng Minh cho nhận xét. Chuồng còn lại là một đám thú hình chim. Đang bám ngược người xuống như dơi. Hai cánh to bản rộng được khép vào. Hoàng Minh chưa rõ như thế nào để chọn.
Chu Du đứng ra nói một đoạn:
- Lão đại, phi hành thú quá mắc, nên bỏ qua, chúng ta không gấp. Ta nghĩ lên chọn 3 con Thật Minh Hào được rồi.
Thật Minh Hào, là cái giống gì?
Tiểu bàn tử nghe vậy cũng gật đầu. Mấy nay hắn không về nhà, kim tệ cũng chẳng còn bao nhiêu. Cả đám đều nhất trí mua Thật Minh Hào, lúc dắt ra Hoàng Mjnh mới biết hóa ra con thú có thân to bè bè ấy là Thật Minh Hào. Nhìn lưng của nó đúng là chở được 3 người có thể thật.
Mỗi con giá chỉ 200 kim tệ, Hoàng Minh cắn răng lấy tiền đưa ra thì bỗng có tiếng nói ngăn lại:
- Là ngươi, ngươi còn sống????
Một giọng nữ trong veo vang lên, từ ngữ có chút vui mừng, lại có chút nghẹn ngào không tỏ. Hoàng Minh quay lại một chút, ngẩn ra, không ngờ một chút nào.. hắn lắp bắp:
- Ngươi là... Linh San???