Chương 125: Đấu loại 3
Mập mạp như bị ánh đao làm sợ hãi, khồn hề có phòng bị vậy, cánh tay cầm đũa vẫn buông thõng chỉ xuống đất.
Hoàng Minh lúc ảnh cũng lo lắng, ch.ết tiệt tên mập này đang làm gì vậy?
Đao đã gần đến trước mặt, chỉ còn vài cen ti mét. Ngân Phục Hán đã nhìn thấy cảnh tượng máu me, tên mập bị hắn một đao chém ngã. Vô cùng sung sướng, thế nhưng, đời không như mơ.
Mập mạp lúc này, miệng bỗng nhếch lên một chữ:
- Nổ!
Ầm ầm ầm ầm. Liên tục bốn tiếng nổ vang trời, bụi mù không nhìn thấy gì. Cả khán đài sợ hãi, 4 tiếng nổ to này trấn áp cả các sàn khác. Tất cả đều nhìn vào sàn đấu. Bụi đã tán đi. 4 cái hố to vật xếp thẳng hàng trước mặt mập mạp. Mập mạp lúc này đang ngồi rồi, hắn cũng bị vụ nổ làm ảnh hưởng.
- Đối thủ đâu?
- Người đâu?
Mộ người liên tục hỏi. Gia chủ Ngân gia sợ hãi, vừa mới xuất hiện một thiên tài không lẽ cứ thế bị giết ch.ết??
Hắn đứng ngồi không yên.
Khi mọi người còn đang cố gắng nhìn xung quanh thì..
Khụ Khụ. tiếng ho vang lên, một cánh tay từ dưới hố bám lấy thành, chậm rãi leo lên, từ từ từ từ, thân hình của Ngân Phục Hán nhô dần dần lên, mọi người đều sợ hãi nhìn. Quần áo hắn đã rách nát, thân hình nhiều chỗ còn cháy đen.
Phụt, Ngân Phục Hán phun ra một ngụm máu, hai tay buông ra ngã xuống hố.
- Số 72 mất đi sức chiến đấu, số 32 thắng.
Trọng tài tuyên bố người thắng, nhanh chóng có người chạy tới đưa Ngân Phục Hán rời đi chữa trị.
Mập mạp ha hả cười, mặt hắn cũng đen sì, vậy là hắn thắng. Tuy không bị thương nhưng lại bị bụi bẩn.
Hoàng Minh gật đầu, mập mạp này luôn giấu bài tủ nhỉ. Là Hoàng Minh chưa chắc đã đánh bại được mập mạp nhanh chóng. Từ 3 năm trước, tên mập này lấy được sách trong Đại Điện Đấu Phá, lắm pháp thuật kì dị không ai biết được tên mập này đã học được bao nhiêu rồi.
- Khá lắm, Vũ Chiến Hùng cười lớn, tay vỗ bôm bốp.
Dưới khán đài.
- Lục ca vậy là thắng rồi!
Tiểu Ngư Nhi cười nói.
- Tuy có chút chật vật, tên kia cũng khá tốt, không ngờ luyện khí kì cũng mạnh đấy, thật là muốn đấy một trận. Trương Vô Kỵ ɭϊếʍƈ môi, hắn cũng là người dùng đao, nhìn kẻ khác cầm đao, là lại muốn luận bàn rồi.
- Triệu Vân, đệ có biết pháp thuật mập mạp vừa dùng không?
Kiều Phong quay ra hỏi bên cạnh Triệu Vân. Thế nhưng quay sang lại thấy hắn đang nhìn chăm chú một màn hình khác.
- Triệu vân, đệ xem gì đó?
Kiều Phong lắc vai Triệu Vân.
- À ừ,..ta.
Triệu Vân đang xem chăm chú, bị hỏi thì không nghe rõ.
- Đệ biết ai trên sàn đó sao? Kiều Phong hỏi:
- Biết ai trên đó sao?
Triệu Vân nhìn lên sàn số 7. Một đôi nữ hài đang đấu. Một dùng kiếm, mặc bộ đỏ y phục. Một nữ hài mặc y phục màu vàng, nàng dùng là đàn. Trong đầu lại nhớ lại một đoạn kí ức.
Vân Nam quốc.
Triệu gia, Triệu phủ!
Trời phủ tuyết trắng xóa.
Một thiếu niên mới 8 9 tuổi đang cầm một ngọn thương ngắn, liên tục múa thương cực kì điêu luyện.
- Waaa, thật đẹp, ngươi thật giỏi!
Một giọng nữ hài vang lên, thiếu niên ngạc nhiên dừng thương, ngó sang bên ngoài cửa sân, một nữ hài vô cùng khả ái, đang mở to đôi mắt nhìn hắn.
- Ngươi là ai? Sao ở trong nhà ta?
Thiếu niên hỏi, hiếu kì vô cùng!
Nữ hài hai mắt to ngập nước, nghe hắn hỏi liền đáp.
- Ta là theo mẫu thân tới phủ Triệu Tướng Quân chơi đấy!
- mẫu thân ngươi?
Thiếu niên ngẩn ngơ.
- Mẫu thân ta là tỉ muội với phu nhân Triệu Tướng Quân.
Nữ hài lại nói.
- Là tỉ muội với mẫu thân ta sao?
Nữ hài gật đầu, nhảy chân sáo vào ngồi trong góc cây, hai tay xoa xoa vào nhau, trời lạnh làm hai má hồng hào.
- Ngươi chơi thương nữa đi, ta ở đây xem này!
- Được, nhớ xem kĩ!
Thiếu niên cũng không ngần ngại, tiếp tục bài luyện thương buổi sáng!
- Ồ không phải là công chúa của Vân Nam Quốc sao?
Chu Du thấy cả hai đang nhìn về sàn số 7, ngạc nhiên hỏi. Cả bọn nghe thấy đều quay qua.
Sàn số 7.
- Loạn Kiếm Tiên Phong!
Nữ hài áo đó kiếm như có ma lực, xoáy tròn rít lên nghe ong ong, đầu kiếm hoa nhanh để lại tàn ảnh, một kiếm chém.
Bên kia nữ hài mặc y phục màu vàng. Màu vàng y phục là chỉ danh Hoàng thất.
Nàng không hề sợ hãi, ánh mắt trong veo, mạng che mặt che đi khuất vẻ đẹp của nàng. Đàn nơi tay, nàng kê ngang người.
- Khúc cao trào!
Reng tinh tinh tang tang!
Một loạt tiếng đàn tản ra thành dư âm lao tới đón lấy ánh kiếm. Cheng cong cong, dư âm va chạm vào ánh kiếm, hai bên lao vào nhau vỡ vụn. Phụt một dư âm xuyên qua, bay trúng ngực nữ hài áo đó. Đánh nàng ngã về sau chạm đất cái rầm. Kiếm rơi tay, người bị hạ.
- Số 55 loại, số 11 thắng!
Trọng tài sàn số 7 đưa ra quyết định.
Triệu Vân dưới sân thở phào. Nàng thắng, hắn tự nhiên có cảm giác vui vẻ. Chu Du tinh ý vô cùng, nhìn biểu hiện của Triệu Vân, hắn đoán ra được điều gì đó.
- Sàn Số 3. Số 83 đấu số 69.
Hoàng Minh nghe được tên mình, chậm rãi đứng dậy.
- Huynh đệ, là ngươi hả, cố lên nhé, đánh không lại cũng không sao, còn bọn ta lo mà.
Tên thiếu niên kia chạy tới, vỗ vai Hoàng Minh hai cái, rắm thối nói hai câu động viên.
Hoàng Minh dở khóc dở cười, nhảy lên sàn đấu.