Chương 15: Ta Không Đi
Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
Vốn dĩ Ôn Bình đang ngồi trong Thính Vũ Các, chìm trong suy nghĩ, bỗng nhiên, hệ thống đột ngột lên tiếng, quấy rầy thanh tĩnh của hắn.
Bất quá, hắn thật cao hứng!
- Thành công hấp dẫn được một người, đã đi đến Bất Hủ tông.
- Thật tốt quá!
Ôn Bình vội vàng khoác y phục, mang giày, cấp tốc chạy đến chủ điện, nhưng còn chưa đi được bao xa, hắn đã thấy có hai người đang đi về phía mình.
Một là Dương Nhạc Nhạc.
Người còn lại... Sau khi Ôn Bình nhìn thấy thông tin của nàng, hắn lặng người hồi lâu.
Bởi vì ngoài một vài thông tin đơn giản, còn có thêm một số thứ.
Triệu Tinh
Giới tính: Mẫu.
Tuổi: 15.
Cảnh giới: Luyện thể ngũ trọng.
Hồ trung hữu Lăng Ngư, nhân diện ngư thân, hữu thủ hữu túc, đề thanh tựa tiểu nhi.(1)
(1) Trong hồ có Lăng Ngư, mặt người thân cá, đầy đủ tay chân, giọng như đứa trẻ.
Giới tính là mẫu, mà không phải nữ.
Cộng với phần giới thiệu vắn tắt ở cuối cùng, khiến cho Ôn Bình nhớ lại một chuyện, mà rất nhiều năm trước phụ thân đã từng nói đến.
Năm đó, hắn năm tuổi, dưới trời sao lấp lánh, phụ thân từng nói với hắn. Thương Ngô thành của bọn họ nhìn khổng lồ như thế, nhưng thực tế chỉ là một góc của Đông hồ mà thôi. Đông hồ rất lớn, dường như không có giới hạn, ngoài Đông hồ, còn có 107 cái hồ như vậy.
Trong đó, có một nơi, tồn tại một loài Yêu, tục gọi Lăng Ngư.
Đương nhiên, còn có một cách gọi khác, chính là Giao Nhân.
Truyền thuyết kể lại, có rất ít Lăng Ngư có thể giấu đi đuôi cá, mọc chân, có vẻ ngoài y hệt với nhân loại, thậm chí, có thể tu hành công pháp của nhân loại. Hơn thế nữa, bọn họ còn có được năng lực của Lăng Ngư, không sợ nước, lân phiến cứng chắc, đao thương bất nhập, cùng với chiến lực vượt xa nhân loại.
Phụ thân nói, ông ấy từng gặp qua một Lăng Ngư phổ thông, tu luyện đến Luyện thể thập tam trọng, nhưng lại có thể giết ch.ết Thông Huyền cảnh.
Ở nhân tộc, hai cái cảnh giới này thế nhưng là một trời một vực.
Bất Hủ tông… Lại nghênh đón một vị Yêu tu. Thật sự là đáng mừng!
Nhớ ngày đó, Bất Hủ tông cũng có một vị trưởng lão Yêu tu, bản thể dường như là Sư, mọi người thường gọi hắn là Sư Vương.
Hắn ta tuy không có hình người hoàn chỉnh, nhưng vừa bước vào Luyện thể thập tam trọng, lại có thể một mình đối chiến với bảy vị tu sĩ Luyện thể thập tam trọng bên ngoài Thương Ngô Thành. Chẳng những không rơi vào thế hạ phong, mà còn toàn thân trở ra, giành được danh hào Vô địch đồng cảnh giới.
Nếu không phải một năm trước, hắn đã ch.ết trong trận phong ba kia, thì dù cho phụ thân có mất tích, Bất Hủ tông vẫn còn có hắn bảo vệ, bách niên không suy.
Bởi vậy có thể thấy được, nếu như Yêu tộc nguyện ý ở cùng nhân tộc, giá trị của họ, năng lực của họ… Vượt xa nhân tộc.
So với vị trưởng lão kia, khả năng phát triển của Lăng Ngư càng lớn hơn. Tuy nhiên, Yêu tộc bẩm sinh có nhược điểm là tu hành chậm, phải bỏ ra thời gian gấp ba lần, thậm chí bốn lần so với nhân tộc. Nhưng… Có trọng lực trường thì khác, hết thảy không còn là vấn đề.
Giờ phút này, trước mắt Ôn Bình thấp thoáng hình ảnh một vị đại yêu tay không xé nát một Thông Huyền cảnh, hình ảnh kia ngày càng rõ nét.
Tương lai không xa, nàng nhất định có thể trở thành một tồn tại mạnh hơn cả Vân Liêu.
- Ôn tông chủ!
Bỗng chốc, suy nghĩ bị Dương Nhạc Nhạc ồn ào xông đến cắt đứt.
- Ừm! – Ôn Bình khẽ gật đầu.
Thân là tông chủ, dù cho cao hứng, nhưng cũng không được ném đi khí độ.
Dương Nhạc Nhạc cũng không dong dài, hắn móc từ trong ngực ra hai tờ kim phiếu, đưa cho Ôn Bình:
- Đây là phí nhập môn của chúng ta!
- Cả hai?
- Đúng, vị bằng hữu này sẽ cùng ta gia nhập Bất Hữu tông.
- Đã biết, đợi lát nữa, ta bảo Vương Bá mang các ngươi đi tìm chỗ nghỉ ngơi, có chuyện gì, mai hẵng nói.
Thêm một cái Lăng Ngư bên cạnh Dương Nhạc Nhạc, khiến cho tâm tình của Ôn Bình rất chi là vui vẻ.
Thế nhưng, Triệu Tinh lại đột ngột cắt đứt lời của hai người:
- Nhạc Nhạc, ai nói ta đồng ý gia nhập Bất Hủ tông?
Nói xong, Triệu Tinh giựt lấy một tờ kim phiếu từ trong tay Ôn Bình, nhét vào ngực Dương Nhạc Nhạc, sau đó, quay người rời khỏi.
Không đợi Dương Nhạc Nhạc lên tiếng ngăn cản, Ôn Bình đã nhàn nhạt nói:
- Muốn đi ư? Hồ trung hữu Lăng Ngư, nhân diện thân ngư, hữu thủ hữu túc, đề thanh tựa tiểu nhi. Hữu duyên đến với Bất Hủ tông ta, chưa nhìn một cái đã đi, không cảm thấy đáng tiếc sao?
Bước chân của Triệu Tinh khựng lại.
Trong lòng thập phần kinh hãi, rất lâu vẫn không thể bình tĩnh lại, bởi vì đây là lần đầu tiên có người nhìn thấu chân thân của nàng.
Xoay người nhìn Ôn Bình, trên mặt đã không còn vẻ khinh thường lúc trước. Mặc dù cái người gọi là Bất Hủ tông tông chủ này cũng chỉ đơn giản là một tu sĩ Luyện thể bát trọng mà thôi.
Ôn Bình nói tiếp:
- Nếu như muốn trở nên mạnh hơn, Bất Hủ tông ta hoan nghênh ngươi. Còn nếu nhất quyết phải đi, toàn bộ Đông hồ, không có bất kỳ nơi nào tốt hơn Bất Hủ tông ta.
Thấy Triệu Tinh dừng bước, tuy cảm thấy lời của Ôn Bình rất khó hiểu, nhưng Dương Nhạc Nhạc vẫn phụ họa:
- Đúng vậy, điểm này ta có thể cam đoan. Nếu ngươi tiến vào trọng lực trường, tuyệt đối sẽ muốn ở đó vĩnh viễn không ra.
- Trọng lực trường?
Triệu Tinh tỏ vẻ khó hiểu, nghiền ngẫm ba chữ kia, nhưng mãi vẫn không đoán ra được, chợt nói:
- Ta muốn đi xem một chút, chỉ hi vọng lời của Ôn tông chủ là thật.
- Không giả, không giả, Nhạc Nhạc, ngươi mang nàng đi đi.
Ôn Bình mỉm cười, căn dặn một vài thứ, sau đó bảo bọn họ đi dọc theo con đường này.
--------------------
- Cái này…
Triệu Tinh vừa bước vào trọng lực trường, áp lực đột ngột xuất hiện khiến cho nàng hoa dung thất sắc, mất đi sự lãnh khốc của Yêu tộc.
Liếc nhìn Dương Nhạc Nhạc, hắn đang ở giữa rất nhiều đạo hồng quang. Những đạo hồng quang này thi nhau đuổi theo hắn. Dương Nhạc Nhạc cắn chặt răng, dường như đã cố hết sức, nhưng vẫn không chịu từ bỏ.
- Không ngờ nơi này lại có áp lực lớn như vậy!
Cảm thán một câu, sau đó, Triệu Tinh bắt đầu di động. Nàng ghi nhớ những lời Dương Nhạc Nhạc đã nói… Nhất định phải thích ứng với loại trọng lực này trước.
Một bước.
Hai bước.
Một bước.
Hai bước.
Cứ như vậy, năm, sáu phút trôi qua, Triệu Tinh bắt đầu thử vận chuyển khí trong cơ thể, muốn dùng nó để tăng cường thể trạng của mình, thích ứng với trọng lực nặng nề đang áp xuống người mình.
Nhưng một lần vận khí này…
Lại khiến Triệu Tinh không khép miệng được, nàng kinh ngạc nhìn tay mình, cảm nhận được dòng khí đang vận chuyển trong cơ thể.
Tốc độ thổ nạp quá nhanh.
Khí vận chuyển cũng quá nhanh.
Đúng như lời Dương Nhạc Nhạc nói, có hiệu quả gấp chín lần.
Chỗ thần kỳ như thế, khoan nãy nói đến chuyện Ôn Bình kia có muốn nàng gia nhập Bất Hủ tông hay không, bây giờ, dù có có đuổi, nàng cũng không đi.
Tăng gấp chín lần đó!
Khiếm khuyết về tốc độ tu hành của yêu tộc chẳng phải đã được giải quyết rồi sao?
Không lâu sau đó, tiếng của Dương Nhạc Nhạc vọng đến:
- Ngươi lựa chọn hình thức chiến đấu, có thể gia tăng toàn diện.
- Ừm!
Triệu Tinh khẽ gật đầu, nghe theo đề nghị của Dương Nhạc Nhạc, trực tiếp lựa chọn hình thức chiến đấu.
Chính vì thế, trong trọng lực trường lại có thêm bốn đạo hồng quang công kích Triệu Tinh. Nàng vừa tránh né hồng quang, vừa cảm thán trong lòng.
Tốc độ tiêu hao, hồi phục vậy mà lại tăng đến 9 lần.
Vận chuyển chu thiên cùng với vận hành công pháp cũng dùng tốc độ 9 lần không ngừng biến hóa.
Đáng sợ nhất chính là một canh giờ trôi qua, tương đương với 9 canh giờ tu hành ở thế giới bên ngoài.
- Nhạc Nhạc, đa tạ ngươi đã mang ta đến Bất Hủ tông! – Triệu Tinh nói ra lời mà suốt mười mấy năm qua nàng chưa từng nói.
Dù là ân nhân đã từng cứu mạng nàng lúc trước, nàng cũng không nói lời “cảm tạ” như thế này.
Dương Nhạc Nhạc cười, đáp:
- Hắc hắc, đều là bằng hữu. Bất quá, ngươi sẽ nhanh chóng hận ta thôi.
- Sẽ không đâu, ngươi đã dẫn ta đến Bất Hủ tông, ta sẽ cảm kích ngươi cả đời.
- Đợi một canh giờ sau hãy nói.
Dương Nhạc Nhạc cười hì hì, khom người thở dốc một hồi, lại bắt đầu tu luyện không ngừng.