Chương 20 : Trở về! Thống nhất trấn Mỹ An
_ Ting... chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ [Thu thập kho báu] nhận được 1 vé quay may mắn + 1 vạn cực phẩm linh thạch + 5 vạn điểm vinh dự + 1 Linh Dược Điền + 1 ô dấu chấm hỏi.
_ Khịt... sau khi thu hết đống kho báu kia thì thấy phần thưởng hệ thống bèo dễ sợ. - Minh Tú cười khổ nói.
_ Công tử người đừng quên là hệ thống mới cấp đầu tiên thôi nha. Nâng cấp lên là có Chân Cấp nữa nha. - Nhi Nhi đỏ mặt giải thích.
Minh Tú đành cho qua không nói nữa. Hiện tại, hắn đã ăn ngủ trong Tiểu Lâm Sơn Mạch cũng gần một tháng rồi đã đến lúc nên quay trở về. Từ nay đến ngày dự tuyển vào Không Hải Tông còn khoảng một tháng rưỡi nữa nên đành phải tranh thủ về dẹp loạn những kẻ dám ngán đường Lý gia.
Trước khi về, Minh Tú cũng thả Truyền Âm Phù về cho phụ thân, kêu người đem theo người đến gom hàng. Cưỡi trên lưng Hắc Hung chỉ một canh giờ đã về đến trấn Mỹ An. Cả hai người Minh Tú, Minh Hồng cùng nhau đi tản bộ đến trước cửa Cao gia.
Ting... phát động nhiệm vụ gia tộc 1 [Gia tộc đứng đầu]. Mô tả: Lý gia đứng đầu thành Vĩnh Xương. Phần thưởng: 10 triệu điểm vinh dự, 10 vé quay may mắn, Mỏ Linh Thạch thần bí. Thất bại: bị diệt tộc.
Trấn Mỹ An nằm ở vùng ven hẻo lánh trực thuộc sự quản lý của thành Vĩnh Xương. Phủ thành chủ là một cái Lục cấp thế lực - Hàn gia đứng đầu là thành chủ Hàn Liệt có tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ.
Minh Tú mỉm cười khi thấy nhiệm vụ rất đúng lúc. Minh Tú dẫn theo Minh Hồng cùng đạp văng cửa lớn của Cao gia rồi cả hai chậm rãi bước vào.
Nhân khẩu của Cao gia có khoảng 200 người nhưng chỉ gần 100 người là có tu luyện còn lại đều là phàm nhân.
Sau màn đạp cửa thì lập tức có gần 100 người chạy ra tay cầm binh khí đứng trước mặt hai người. Trong đó có 2 cha con Cao Can - Cao Giang. Cao Can lên tiếng trước:
_ Hai đứa nhóc con các ngươi là ai? Tại sao dám xông vào Cao gia ta có phải chán sống rồi không?
Minh Tú nhìn thấy giọng điệu tự tin của lão già này liền phì cười.
_ Phụt! Ha ha 100 con kiến hôi mà dám to mồm với bổn công tử ta? Nói cho các ngươi biết bổn thiếu gia là Lý Minh Tú - thiếu chủ Lý gia.
_ Ui tưởng gì thì ra là thằng phế vật bị đánh nát linh căn. - Cao Giang khinh bỉ.
_ Haizz! Đúng là lũ kiến hôi không biết sống ch.ết là gì. Ta khuyên 100 người các ngươi nên hợp sức lại đỡ một kích toàn lực của ta.
Dứt câu, trên tay Minh Tú xuất hiện một quả cầu lửa nhỏ màu trắng viền lục. Sau đó quả cầu từ từ to ra đến khi to gấp ba lần cơ thể người thì Minh Tú hét lên "Hỏa Quyền".
_ Khốn kiếp nóng quá! Tất cả mau dùng hết sức chóng đỡ. - Cao Can kinh dị hét to.
"Ầm" Sau tiếng nổ lớn vang lên là âm thanh la hét rên rỉ của đám người trước mặt. Lúc này, Lý Minh Thế cũng đã kéo theo 500 người chạy đến Cao gia. Nhìn thấy thảm cảnh trước mắt cũng phải sợ xanh mặt liền hỏi:
_ Tú nhi, Hồng nhi đã xảy ra chuyện gì?
_ Phụ thân, lũ kiến hôi kia quá yếu đi. Đại ca mới tung có một chiêu đã muốn diệt sạch hết rồi. - Minh Hồng khinh thường nói.
_ Phụ thân, đám người Cao gia này lúc trước thuê La Hào chặn cướp tụi con giữa đường nên giờ con chỉ qua cướp lại. Còn khoảng 100 phàm nhân bên trong người thu hết về Lý gia đi. Hiện tại Lý gia đang muốn phát triển nên cần rất nhiều người còn ai không phục thì xử tại chỗ.
_ Phụ thân, người thu dọn chỗ này xong đi rồi người tới Hùng gia, con đi qua đó dọn dẹp trước đây.
Nói rồi Minh Tú nắm lấy tay Minh Hồng rồi phi hành đến Hùng gia. Minh Tú không thích đi cổng trước nữa mà đáp trực tiếp xuống sân trước của Hùng gia. Minh Tú hét lớn:
_ Hùng Trạch là kẻ nào lăn đây nạp mạng cho lão tử.
Hùng gia là Tam phẩm thế lực, nhân số cũng được 3000 người, trong đó chỉ có 2000 người có thể tu luyện nhưng phần đông là Luyện Khí Kỳ tu sĩ. Trong số những kẻ tu luyện được chỉ có khoảng 50 người là Trúc Cơ tu sĩ còn Kết Đan thì chỉ có một mình gia chủ Hùng Trạch có tu vi Kết Đan Trung Kỳ.
_ Kẻ đến là ai? Tại sao dám xông vào Hùng gia? A...
Một quả cầu lửa bay thẳng vào tên lính vừa to mồm. Lúc này Hùng Trạch và đám trưởng lão cũng đã xuất hiện.
_ Lý Minh Tú? Ngươi... ngươi chưa ch.ết sao?
Hùng Trạch nhìn thấy kẻ đến gây chuyện liền kinh dị. Hắn nghỉ mình đã phế đan điền của Minh Tú rồi thì trước sau gì cũng sẽ ch.ết. Nhưng không ngờ Minh Tú không những không ch.ết mà còn mạnh hơn trước.
_ Minh Hồng! Muội thử đánh vượt cấp với lão già đó đi.
_ Được thôi!
Minh Tú lười nói nhảm với lão già này cũng muốn thử sức mạnh của muội muội có thêm Dị hỏa, Dị thủy xem có dễ dàng vượt cấp chiến đấu không?
Minh Hồng rút cây kiếm Huyền Cấp trong nhẫn trữ vật ra lao đến Hùng Trạch. Tên Hùng Trạch này cũng thuộc dạng lão cáo già nên phản ứng khá nhanh. Lão liền đưa kiếm lên đỡ lấy kiếm của Minh Hồng nhưng dị biến phát sinh khiến cả nhà Hùng gia đều kinh dị. Thanh kiếm của Hùng Trạch liền bị đóng băng và vỡ nát. Minh Tú đứng ngoài quan sát cũng khinh bỉ.
_ Dăm ba cây kiếm ghẻ đòi chống đỡ Dị thủy.
_ Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Cái là thứ gì?
Cả đám người của Hùng gia đều mù tịch với Dị thủy nên chả biết đã xảy ra chuyện gì.
Minh Hồng cũng thấy hài lòng với Dị thủy này. Tiếp tục thế công Minh Hồng chém một phát bể nát giáp phòng hộ của Hùng Trạch, thêm một chém nữa làm đóng băng cánh tay trái của Hùng Trạch và bể nát.
Thế trận đã rõ với sự lợi hại của Dị thủy, Minh Hồng chỉ múa có vài đường kiếm đã biến Hùng Trạch thành tảng băng và đập nó bể nát nhưng không một giọt máu nào đổ xuống cả. Lúc này Minh Tú mới lên tiếng:
_ Ai muốn đi theo lão già đó thì trực tiếp tự sát cho nhanh. Còn ai muốn tiếp tục sống tiếp thì hãy đầu quân vào Lý gia.
Minh Tú vừa dứt lời thì có vài ba tiếng la thảm của những kẻ tự sát theo Hùng Trạch. Đó là vợ con cùng gia quyến thân thích của lão. Coi như gia quyến của lão già này vẫn còn rất tình nghĩa.
Nhìn thấy mọi chuyện đã ổn Minh Tú nắm tay Minh Hồng đi về phủ Lý gia. Chuyện chuyển giao tài sản thì hắn để cho phụ thân giải quyết Minh Tú hiện còn đang gấp rút quay về tìm hiểu về thuật luyện đan.