Chương 22 : Học luyện đan
Trước khi học luyện đan, khởi động đầu tiên của Minh Tú chính là luyện tập khống hỏa. Chỉ thấy trong hai bàn tay hắn dấy lên một đoàn tiểu hỏa, tiểu hỏa diễm màu xanh lục nóng rực, lúc lớn lúc nhỏ, cực kỳ linh động như linh xà.
_ Luyện đan cực kỳ chú ý hỏa hầu, lớn hơn một chút thì quá tải, nhỏ một chút thì chưa đủ. Đó đều là nguyên nhân thất bại khi luyện đan, cho nên nhất định phải nắm giữ tùy tâm sở dục mới có thể luyện đan.
Minh Tú nhìn hai luồng tiểu hỏa trong lòng bàn tay mình thì thào lẩm bẩm. Luyện tập khống hỏa được ưu tiên đầu tiên, Minh Tú liền xài ba ngày, sau khi hắn cảm giác được mình quả thật có thể nắm giữ tốt hỏa hầu mới bắt tiến vào trạng thái luyện đan chính thức.
Minh Tú muốn luyện chế đan dược Nhất phẩm sơ cấp - Hồi Huyết Đan. Minh Tú ý niệm vừa động thì xuất hiện kế bên là các dược tài có liên quan. Rồi sau đó hắn phân dược liệu ra, tiếp đó hắn lấy Lục Mãng Đỉnh từ trong Nhẫn Không Gian ra.
Sau đó cầm lấy một cây linh thảo tản ra màu xanh biếc, thân cây lá cây linh thảo này đều thập phần kiều nộn, tự hồ chỉ cần hơi dùng sức một chút sẽ bị hư hao vậy. Đây chính dược tài chủ yếu để luyện chế Hồi Huyết Đan, Thần Lộ Thảo.
Minh Tú nhẹ hít một hơi, ném Thần Lộ Thảo vào trong Lục Mãng Đỉnh, sau đó đưa hỏa diễm trong tay nhanh chóng chậm rãi thiêu đốt về phía dược đỉnh.
Minh Tú trong nội tâm đã sớm nhớ kỹ kinh nghiệm của Dược Thần, biết rõ luyện dược nhất định phải khống chế hỏa hầu vô cùng tốt, bước đầu tiên cần phải chắt lọc tinh hoa dược lực trong linh thảo.
Ngay từ đầu Minh Tú vẫn còn chậm rãi đun nóng, Thần Lộ Thảo cũng đang dần dần áp súc lại.
_Cũng sắp rồi.
Minh Tú thấy tình huống này, cảm xúc không khỏi có chút kích động, khiến độ mạnh hỏa diễm không khỏi tăng lớn một phần.
Tư...
Ngay lập tức, tinh hoa của Thần Lộ Thảo sắp được chắt lọc ra từ trong dược đỉnh lập tức bị đốt trụi.
Minh Tú nghiêm mặt nhìn bàn tay của mình lẩm bẩm:
_ Không thể kích động, không thể kích động, phải tâm như băng thanh, thiên đạp không sợ hãi...
Minh Tú tiếp tục luyện lại lần nữa nhưng.....
Thất bại, thất bại, thất bại!
Trước khi không có bắt đầu, Minh Tú học lý thuyết rất rõ ràng, khi nào thì phóng dược liệu gì, dùng bao nhiêu phần hỏa lực, hắn đều rõ ràng, nhưng thực sự bắt đầu, hắn liền luống cuống tay chân, một hồi quên cái này một hồi quên cái kia, một mực phạm sai lầm.
Nhưng kiên nhẫn là ưu điểm lớn nhất của Minh Tú, hắn không nóng không vội, từng chút sửa lại khuyết điểm của mình, tiến bộ rõ ràng.
Minh Tú lại ném một gốc Thần Lộ Thảo vào trong dược đỉnh, dựa theo yếu điểm nhắc đến trong Sơ cấp Luyện Dược Sư, chậm rãi đun nóng dược đỉnh. Chỉ thấy Thần Lộ Thảo cũng như vừa rồi, chậm rãi chắt lọc thành tinh hoa, dần dần biến thành màu ngà sữa.
Minh Tú hết sức chăm chú, thần sắc không có chút chấn động. Ngay sau khi Thần Lộ Thảo toàn bộ biến thành một ít đoàn màu ngà sữa.
Minh Tú bàn tay run lên, hỏa diễm đun nóng hơn vừa rồi một phần.
Bồng!
Tinh hoa của Thần Lộ thảo đã hoàn toàn bị rút ra, hình dạng phù bạch lộ ra chút ánh sáng lóng lánh, trắng noãn tự nhiên.
Minh Tú không dám có một tia chủ quan, ngăn cách đoàn tinh hoa này ra, tiếp theo hắn lại ném một cây dược liệu khác vào trong lò luyện đan, hỏa diễm lần nữa tăng cao. Liên tiếp ngưng kết tinh hoa của bốn gốc linh thảo, trên trán Minh Tú cũng hiện đầy mồ hôi, có thể thấy luyện đan cũng không phải chuyện dễ dàng.
Từng gốc linh thảo tinh hoa bị hắn chắt lọc, nhưng cũng phải tiêu hao trọn vẹn tám gốc linh thảo mới có thể chắt lọc toàn bộ linh thảo mà Hồi Huyết Đan cần. Bất quá đừng vui vẻ quá sớm, đây chỉ là trình tự cơ bản đầu tiên khi luyện đan thôi.
_ Đậu phộng! Việc này thật đúng là mệt mỏi.
Minh Tú không chỉ cảm thấy linh lực hao tổn, mà ngay cả tinh thần cũng cảm thấy phi thường mỏi mệt. Hắn trên miệng tuy rằng oán trách, nhưng tay vẫn không dừng lại mà vẫn tiếp tục làm.
Kế tiếp, liền đã bước cách hợp tất cả linh thảo tinh hoa. Đây là một bước khó nhất, cũng là bước mấu chốt có thể thành đan hay không. Minh Tú dựa theo trình tự Dược Thần đã nói, trước tiên đầu nhập tinh hoa của Thần Lộ Thảo vào chính giữa, dùng nó làm trung tâm, sau đó lại tập trung tinh hoa từng các thảo dược khác qua. Minh Tú một bên vận kình, một bên cung cấp mồi lửa.
Lúc này là lúc cần tăng lớn hỏa hầu, nhất định phải khiến tất cả tinh hoa linh thảo dung hóa nhu hợp cùng một chỗ. Ai ngờ, ngay khi Minh Tú tăng lớn hỏa lực thì một tiếng nổ mạnh liền vang lên.
Bùm!
Trong dược đỉnh, toát ra một đoàn khói bụi đầm đặc.
_ Khục khục!
Ngay cả Minh Tú cũng phản ứng không kịp, bị khói đặc phun vào mặt, khuôn mặt tuấn lãng cũng biến thành như than đen, lúc ho khan còn phun ra nước bọt ra, bộ dáng lộ ra thập phần chật vật.
_ Cái này thì tốt rồi, ta biến thành hắc than đầu rồi, ta không tin Nhất Phẩm đan dược nho nhỏ này lại có thể khó được ta.
Minh Tú tự giễu một tiếng, sau đó lại cổ vũ cho mình một phen, lại lần nữa bắt đầu chắt lọc tinh hoa linh thảo. Đã có kinh nghiệm ban nãy, lần này Minh Tú chỉ tổn thất hai gốc linh thảo, liền đã ngưng luyện tốt tất cả linh thảo. Kế tiếp lại đến đến bước dung hợp.
Minh Tú hít sâu vài ngụm hơi, vững vàng nỗi lòng một chút, linh thảo tinh hoa lần nữa tập trung vào cùng một chỗ. Lần này Minh Tú cũng không dám thêm hỏa diễm quá lớn. Thế nhưng lại lần nữa thất bại, chỉ vì hỏa hầu không đủ, tinh hoa không thể dung hợp đã tán mất, bất quá lại không nổ tung thảm như lần trước, lần này xem như may mắn rồi.
Minh Tú lại thử lần nữa..
Ngay sau đó, rất nhanh lần thứ ba thất bại, tiếp theo lại tiếp tục.
...
Cho đến lần thứ năm, Minh Tú mới dung hợp linh thảo lại được với nhau. Bước thứ hai cuối cùng cũng đã vượt qua. Bất quá đừng tưởng rằng như vậy đã thành đan, vẫn còn bước thứ ba, cũng là bước gian nan nhất. "Ngưng Đan".
Minh Tú hết sức chăm chú, tinh thần tập trung đến cực điểm, mồ hôi càng không ngừng chảy xuống như mưa, nhưng hắn vẫn hồn nhiên chưa phát giác ra, trong nội tâm nhớ kĩ lấy yếu quyết, trước tăng lớn hỏa diễm, đề cao nhiệt độ, tiếp theo lại chặt đứt mồi lửa làm lạnh Ngưng Đan. Quá trình này nhiều một giây không được, ít một giây cũng không được, nhất định phải nắm tốt thời gian.
Minh Tú cảm xúc có chút gợn sóng, quát nhẹ một tiếng.
_ Ngưng cho ta!
Một tay rút lui hỏa diễm, một tay linh lực áp tới.
XÍU... UU!!
Linh thảo tinh hoa đã sớm dung hợp cùng một chỗ, lập tức kết hợp lại với nhau, biến thành ba khỏa đan dược.
_ Thành!
Minh Tú vui vẻ, lập tức lấy đan dược ra xem. Nhưng nhìn một cái thì hắn không dám nhìn nữa, đan dược người ta là hình tròn mà dan dược của hắn lại dài mảnh mà còn cháy đen sì, giống y chang phân mèo. Hơn nữa, viên đan dược này cũng không mượt mà tự nhiên như đan dược bình thường khác mà nó còn có chút hương vị bị đốt cháy, thấy thế nào cũng không giống như một khỏa đan dược.
Minh Tú tự an ủi bàn thân:
_ Mặc dù hình dáng như phân mèo không được đẹp mắt cho lắm nhưng ít ra thì ta đã ngưng đan thành công rồi.
Ai ngờ, hắn vừa dứt lời, ba khỏa đan dược rõ ràng đều rơi xuống rất, biến thành tro bụi hết.
_ Ơ đậu xanh! Không thể nào, ta... thành quả ta vất vả cả buổi lại biến thành thế sao?
Minh Tú mặt như đạp phải cứt, trong mắt như sắp khóc, vừa rồi còn tự an ui là ngưng đan thành công thì đan dược thoáng cái đã bị phá hủy, cái này cũng quá đả kích người đi a.
_ Bà mẹ nó, chẳng lẽ ta thiên phú không được, ta cũng không tin luyện không thành đan.
Minh Tú mắng một câu, cũng không tiếp tục luyện đan nữa mà khoanh chân ngồi xuống khôi phục trạng thái. Đồng thời, hắn nhớ lại bí quyết yếu quyết được nhắc đến trong Sơ cấp Luyện Dược Sư và kinh nghiệm của Dược Thần, trong đó có nói đến một ít thủ pháp độc nhất vô nhị cực kỳ hữu ích đối với luyện đan, không những có thể đề cao tốc độ, còn có thể đề cao xác xuất thành công, chỉ là thủ pháp này muốn dùng ra cũng có chút khó khăn.
Minh Tú sau khi khôi phục trạng thái cũng không vội luyện đan, mà là nhớ lại thủ pháp luyện đan của Dược Thần "Viêm Ảnh Chưởng". Lúc trước trong hang động hắn đã luyện được tiểu thành.
Minh Tú ném một gốc Thần Lộ Thảo vào trong dược đỉnh, diễm ảnh thủ pháp lập tức đánh ra, một đoàn hỏa diễm đốt khắp bốn phía dược đỉnh.
Sau đó, Minh Tú y theo chưởng pháp của Viêm Ảnh Thủ biến ảo nhiều lần, hỏa hầu cũng lúc lớn lúc nhỏ, khống chế tùy tâm sở dục. Quả nhiên, tinh hoa một gốc Thần Lộ Thảo rất nhanh đã bị rút ra. Ngay sau đó, Minh Tú lại tiếp tục tinh luyện linh thảo khác. Có sự trợ giúp của Viêm Ảnh Thủ, tốc độ cũng nhanh hơn gấp hai lần trước kia.
Bất quá, Minh Tú cho rằng đây còn không phải là tốc độ nhanh nhất, chỉ cần luyện Viêm Ảnh Thủ đến mức tận cùng, đồng thời có thể đánh ra ba mươi sáu đạo ảo ảnh, như vậy tốc độ luyện đan ít nhất phải nhanh hơn gấp mười lần hiện giờ.
Tinh hoa chắt lọc hoàn tất, lại đến dung hợp. Đã có kinh nghiệm trước kia, dung hợp cũng rất thuận lợi. Cuối cùng, đã đến giờ khắc Ngưng Đan.
Minh Tú liền đánh ra 24 chưởng, hỏa diễm cực mạnh đốt ở phía trên dược đỉnh, sau đó chặt đứt hỏa diễm.
_ Ngưng!
Minh Tú hét lớn một tiếng đè huyền lực xuống. Trong chốc lát sau, tinh hoa linh thảo chia ra làm năm, cuối cùng rốt cục hợp thành, đan thành rồi!
Minh Tú cẩn thận từng li từng tí lấy ra, nhìn sáu khỏa đan dược bóng loáng, một cổ vị thuốc mùi thơm ngát xông vào mũi.
_ Ha ha, lần này ta đã thành công rồi!
Minh Tú cười to một tiếng, lập tức lấy ra mật đường phong kín sáu viên đan dược. Làm vậy được gọi là Đan Y, thứ nhất có thể niêm phong đan dược cất vào kho, khiến cho dược lực không dễ xói mòn, thứ hai lúc ăn cũng dễ dàng nuốt xuống, dù sao hương vị của tuyệt đại đa số đan dược đều là phi thường khó ăn, sau đó hắn một bình bỏ mấy khỏa đan dược kia vào.
Đan dược Nhất phẩm bình thường một phần phối dược có thể luyện ra mười khỏa đan dược, như Minh Tú lần này có thể luyện ra sáu khỏa, nói rõ hắn vẫn đang lãng phí gần một nửa dược tính.
Bất quá, số lượng này lại đỡ hơn Luyện Dược Sư bình thường một ít rồi. Nếu để cho Luyện Dược Sư khác thấy tên này học luyện đan một tuần, lần đầu Ngưng Đan thành công đã có thể luyện ra được sáu khỏa đan dược, chỉ sợ sẽ lập tức kinh hô lên thiên tài.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt Minh Tú đã ở trong Hệ Thống Giả Lập được ba tháng rồi. Trong ba tháng này thì ngoài hắn ngồi ăn thì tất cả tinh thần của hắn đều tập trung vào việc luyện đan.