Chương 29 : Đến Nam Hải Thành

Sáng hôm sau, Minh Tú bước ra ngoài đã thấy Minh Hồng đứng chờ sẵn.
_ Hồng muội sao thức sớm vậy?
_ Hôm nay chúng ta đến Nam Hải Thành để dự tuyển mà? Lộ trình cũng phải mất một tuần chứ ít gì.
_ Ừ! Chúng ta đến chào phụ thân một tiếng rồi lên đường.
_ Không cần đâu ta đến rồi.


Lý Minh Thế cùng cả phủ Lý gia đều tập trung lại để tiễn hai anh em Minh Tú - Minh Hồng lên đường đến Nam Hải Thành.
_ Phụ thân! Mọi người! Cần gì phải làm rình rang đến như vậy chứ.
_ Ha ha ha phải làm càng lớn càng tốt chứ. Hai đứa con của ta được vào một trong Thập Đại Tông Môn mà.


_ Được rồi! Mọi người hãy nghe những gì ta dặn trước khi ta lên đường.
_ Xin thiếu chủ cứ nói!
Tất cả đều đồng thanh.
_ Thứ nhất, từ Thất Phẩm thế lực trở xuống Lý gia ta không ngại nhưng cũng không được tự ý đi sinh sự trước.


_ Thứ hai, các ngươi tu luyện cho tốt. Lần tới khi ta trở về đó cũng là đúng Lý gia ta làm chủ thành Vĩnh Xương này.
_ Thứ ba, ta mong những người đang theo học Luyện Khí và Luyện Đan sẽ không bị loại quá nhiều.


_ Thứ tư, cố gắng làm nhiệm vụ để được nhiều tài nguyên tu luyện. Khi ta về, những ai lên được Nguyên Anh Kỳ ta sẽ cho họ một công pháp Địa Cấp theo hệ của người đó.
Sau khi nghe Minh Tú nói xong. Tất cả mọi người đều đồng thanh.
_ Đa ta thiếu chủ! Thuộc hạ sẽ cố gắng vì gia tộc.


Minh Tú gật đầu hài lòng, sau đó quay qua nói với phụ thân.
_ Phụ thân, nếu gia tộc có chuyện gì quan trọng thì người hãy tới nói với Mèo Thần Tài, nó sẽ chuyển lời lại với con.


available on google playdownload on app store


_ Được rồi, ta biết rồi. Các con cứ yên tâm mà lên đường đi. Còn nữa đây là huy hiệu chứng minh con là Luyện Dược Sư Tam Phẩm. Người của Phương Dược Đường mới vừa gửi nó đến vào tối hôm qua.


Lý Minh Thế đưa cho Minh Tú một cái huy hiệu. Minh Tú thấy nó giống như huân chương chiến công của quân đội ở kiếp trước. Trên huân chương có ba ngôi sao màu vàng chứng minh Luyện Dược Sư Tam Phẩm cực phẩm, ở dưới ba ngôi sao vàng là chữ Dược cũng màu vàng. Minh Tú ngắm nghía cái huân chương một hồi rồi cất vào Nhẫn Không Gian.


_ Đa tạ phụ thân. Cũng đã đến lúc con lên đường rồi. Tạm biệt phụ thân ... Hắc Hung!


Lập tức có một thân ảnh xuất hiện khiến mọi người giật mình. Có rất nhiều người đang ở đây nhưng lại không ai phát giác ra có người ngoài thì rõ ràng người này tu vi cao hơn rất nhiều. Mặc kệ mọi người kinh ngạc Minh Tú nói:
_ Ngươi chở hai người bọn ta đến Nam Hải Thành.
_ Rõ!


Sau đó, Hắc Hung biến thành con bọ hung to lớn trước hàng loạt ánh mắt kinh dị của mọi người. Minh Tú và Minh Hồng nhảy lên lưng bọ hung rồi nó vỗ cánh tay đi và "bụp" biến mất trong không gian. Để lại một tràng bàn tán sau lưng.
_ Thiếu gia người thật sự lợi hại.
_ Phải rồi không hổ là con cháu Lý gia.
...


Lý Minh Thế lúc này đứng lên hướng mọi người mà nói.
_ Mọi người có thấy nhi tử của ta lợi hại không?
_ Có!
_ Mọi người có muốn oai phong như nhi tử của ta không?
_ Có!


_ Vậy thì hãy cố gắng mà tu luyện để được như nó. Để xứng với cái danh Phủ Thành Chủ trong tương lai, các ngươi hãy đề cao tu vi của mình một cách nhanh nhất có thể biết không?
_ Rõ thưa Lý gia chủ!
_ Nói lại cho ta. TA KHÔNG NGHE!
_ RÕ THƯA LÝ GIA CHỦ!


_ Tốt! Bây giờ mọi người giải tán hãy làm những việc mình nên làm.
_ Rõ!
Sau một hồi Lý Minh Thế tẩy não mọi người thì mọi người cũng giải tán tiếp tục làm công việc của mình. Chỉ còn lại Lý gia chủ nhìn lên trời mà lẫm bẩm.
_ Tú nhi! Phụ thân rất hãnh diện về con.
...........
Năm ngày sau...


Tuy là Hắc Hung có thể di chuyển trong không gian nhưng vì khoảng cách quá xa nên nhóm ba người Minh Tú phải mất năm ngày mới đến được Nam Hải Thành.
Đứng từ xa nhìn lại, cả tòa thành giống như một con thái cổ cự thú khổng lồ, uy nghiêm mà không kém phần bá đạo.


Cửa thành vô cùng rộng lớn, được đúc từ đồng xanh, cao khoảng trăm mét, ngay cạnh cửa thành còn có một đội binh sĩ mặc chiến giáp, tay cầm trường thương đứng trấn thủ ở đây.


Ngoài ra, bên trên tường thành lại có rất nhiều tướng sĩ thân mặc thiết giáp, sáng loáng mà nặng nề, đi qua đi lại tuần tr.a trên đó, ánh mắt sắc bén, nghiêm túc mười phần, một con muỗi bay qua cũng được bọn họ thu vào trong mắt. Nơi này thuộc sự quản lý của Không Hải Tông, một trong Thập Đại Tông Môn.


Lúc này khi thấy được thành trì thì hai người một nam một nữ tiến thẳng vào, Hắc Hung cũng đã tiến vào không gian. Khi mà tiến tới lại gần thì lúc này có hai tên canh cổng kia cũng để ý tới hai người.


Nam thì khuôn mặt thuộc dạng ưa nhìn, khí thế tỏa ra khiến hai người họ phải kinh sợ. Còn nữ thì vô cùng xinh đẹp, mặc dù đã trưởng thành nhưng mà nàng vẫn toát ra vẻ trẻ con từ khuôn mặt đó.


Dáng người thì lồi lõm thấy rõ, bộ ngực lớn trên 80 khiến cánh đàn ông nhìn phát thèm được che kín bằng một lớp y phục màu lam nhạt. Vòng eo thì thon gọn mềm mại tựa không xương, cặp mông nàng căng tròn cân đối cùng đôi chân trắng trẻo thon dài.


Dù nhìn nàng khiến hai tên này thèm nhỏ dãi nhưng mà cũng không dám làm ra hành động gì ngu ngốc vì thiếu niên đi cạnh nàng từ khí tức tỏa ra đã đủ khiến chúng nghẹt thở rồi. Tới trước cổng thành thì hai người bị hai tên này chặn lại, một trong hai tên lên tiếng nói:


_ Thưa công tử, nếu muốn vào thành thì phí vào thành là một viên trung phẩm linh thạch. Mong công tử chấp hành theo quy tắc.


Hai tên này xưng hô như vậy bởi nhìn Minh Tú còn trẻ lại và thực lực còn vô cùng cao nên chúng nghĩ hắn là người của một thế lực cao cấp nào đó nên cũng không dám xưng hô gây ức chế cho Minh Tú.


Nghe hắn nói vậy thì Minh Tú và Minh Hồng cũng hơi ngạc nhiên khi phí vào thành lại là một viên trung phẩm linh thạch chứ không phải là mười viên hạ phẩm linh thạch như trong thành Vĩnh Xương. Thấy phí vào thành hơi đắt so với tưởng tượng thì Minh Hồng định lên tiếng nói gì đó nhưng Minh Tú lại nói trước.


_ Ồ, xin lỗi ta không biết nên có gì hai người bỏ qua, đây là hai viên linh thạch trung phẩm. Vậy được rồi chứ?
Minh Tú móc ra hai viên linh thạch trung phẩm đưa cho hai tên canh cổng, dù sao đối với số linh thạch của hắn đưa cũng chỉ như chín trâu mất một sợi lông mà thôi.


Nhận lấy hai viên linh thạch thì hai người kia gật đầu quay người tạo dáng mời nói:
_ Được rồi công tử, giờ ngài và tiểu thư này có thể vào thành được rồi.


Minh Tú gật đầu cảm ơn, dù sao họ cũng đã tỏ ra cung kính với mình thì hắn cảm ơn một tiếng cũng không mất gì rồi cả hai cùng tiến vào thành.


Diện tích của nơi này cơ hồ là gấp mấy trăm lần trấn Mỹ An, dòng người lui tới không dứt, cửa hàng chỗ nào cũng có, những thứ mà trấn Mỹ An có nơi này đều có, mà những thứ ở trong này có chưa chắc trấn Mỹ An đã có.
Minh Tú trực tiếp đi đến Kim Thương Các chi nhánh Nam Hải Thành.


Kim Thương Các ở trấn Mỹ An chỉ mua bán vật phẩm là chủ yếu. Nhưng thực tế Kim Thương Các kinh doanh rất nhiều thứ như mua bán vật phẩm, tổ chức sự kiện, dịch vụ lưu trú, cho thuê...
Minh Tú và Minh Hồng bước vào cửa thì có tiểu nhị chạy đến hỏi:


_ Kính chào quý khách! Không biết tiểu nhân có thể giúp được gì?
_ Ta muốn ở trọ ba ngày ở đây.
_ Xin mời quý khách đi theo tiểu nhân.


Tên tiểu nhị dẫn hai người đi qua một sảnh lớn khác ở kế bên. Minh Tú nhìn đại sảnh này còn lớn hơn các sảnh của khách sạn 5 sao ở kiếp trước nữa. Tất cả đều làm bằng cực phẩm linh thạch, từ sàn nhà cho đến vách tường, trần nhà. Quả là gian thương mà.


Tên tiểu nhị dẫn hai người đến một quầy lễ tân sau đó nói yêu cầu của Minh Tú với nữ chấp sự rồi chào rời đi. Minh Tú cũng ném cho hắn mười viên trung phẩm linh thạch.
_ Xin chào hai vị, xin tự giới thiệu tiểu tử là Tô Giang chấp sự nơi này. Không biết hai vị muốn ở phòng như thế nào?


_ Chào Tô chấp sự, cô cho ta phòng lớn nhất ở đây là được.
Cái gì phòng lớn nhất? Phòng đó mười năm nay không có ai thuê vì giá quá cao. Vì nếu ở sẽ rất lãng phí.
_ Phòng lớn nhất ở đây có giá là 1000 cực phẩm linh thạch cho một đêm. Không biết công tử có muốn lấy hay không?


_ Được. Đây là 3000 cực phẩm linh thạch ta ở đây ba đêm.


_ Xin phép tiểu nữ giới thiệu sơ về phòng này. Phòng này nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà, khung cảnh có thể thấy bao quát hết Nam Hải Thành, có pháp trận phòng ngự, cách âm, ngăn chặn thần thức. Đặc biệt có hai nữ tỳ luôn luôn túc trực chờ sẵn khi ngài có cần yêu cầu gì sẽ có mặt ngay lập tức.


Minh Tú gật đầu hài lòng khi nghe giới thiệu về phòng. Minh Tú đưa thẻ khách hàng thân thiết cho Tô chấp sự để tích điểm nhưng không ngờ Tô chấp sự lại đưa lại một tấm thẻ màu đỏ, một mặt khắc chữ "Quý", một mặt khắc chữ "Kim". Đây là thẻ khách quý của Kim Thương Các. Sau đó Tô chấp sự gọi hai tỳ nữ đến yêu cầu dẫn hai người Minh Tú lên phòng cao nhất.


Hai tỳ nữ dẫn hai người Minh Tú - Minh Hồng có tu vi Trúc Cơ Đỉnh Phong. Đi đến trước cửa phòng liền nói:
_ Công tử đây là thẻ bài để mở khóa cấm chế trong phòng. Nếu công tử có gì căn dặn thì cứ việc sai bảo. Chúng nô tỳ luôn luôn ở ngoài này chờ lệnh.
_ Ừm được rồi! Đây của hai ngươi.


Minh Tú gật đầu và ném cho mỗi người mười viên cực phẩm linh thạch, sau đó cùng Minh Hồng tiến vào phòng.
_ Đa tạ công tử!






Truyện liên quan