Chương 50 : Chọn sản nghiệp
Sáng sớm hôm sau, Minh Tú đang ngủ thì cảm thấy tiểu đệ của mình có gì đó đang bóp chặt nó. Minh Tú không ngồi dậy mà nằm đó cảm nhận lực bóp và lực ma sát ra vào nhẹ nhàng. Khi cơn kích thích bộc phát mạnh mẽ, Minh Tú bắt đầu đẩy hông đung đưa theo nhịp ra vào.
_ Hồng Vy, nàng dám tập kích ta trong đó ta đang ngủ ha.
_ A... công... tử... bại hoại... tại cái... cái... a... đó của ng... ười... tự nhiên... a... phình... to ra... trong ng... ười của... tiểu... a... nữ mà...
_ Ta không cần biết... a... ta chỉ thấy trong lúc... a... ta đang ngủ... a... nàng dám tập kích ta... a... nàng xem ta... sẽ thu thập... a... nàng ra sao đây...
Phạch! Phạch! Phạch!
Hồng Nhi nằm bên cạnh nghe thấy tiếng ồn cũng bắt đầu thức giấc.
_ Hai người mới sáng sớm đã làm cái gì mà ồn ào thế. Muội còn chưa ngủ đã mà.
Phạch! Phạch! Phạch!
Cả hai không thèm quan tâm tới Hồng Nhi mà chỉ tập trung vào chuyên môn của mình. Minh Tú đẩy hông liên tục, hai tay hắn đưa lên bóp cặp ngực to tròn của Hồng Vy.
_ Bóp mạnh... lên đi c... ông tử... a... thiếp... sướng... qu... á... a... a.
Hồng Vy co giật phần hông, âm đạo cũng co bóp liên tục. Minh Tú biết nàng sắp ra nên đẩy nhanh tốc độ, hắn nhấp thêm chục cái nữa rồi gồng người xuất khí vào trong âm đạo của Hồng Vy. Hồng Vy cũng phun liên tục vài tia ɖâʍ thủy vào đầu khất của Minh Tú. Cả hai cùng ra một lúc với nhau.
_ A... a... a
Nằm nghỉ một lát, Minh Tú quay sang nhìn Hồng Nhi cười cười.
_ A! Công tử tha muội, muội còn đau lắm.
Hồng Nhi nhìn thấy hắn cười cười liền hiểu ý hoảng sợ la lên mà kéo chăn trùm kín người.
Minh Tú thấy vậy cũng không ép buộc nàng. Hắn đành đứng dậy bế Hồng Vy vào trong phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Hai nàng giúp hắn thay y phục và có ý muốn muốn cùng Minh Tú ra ngoài chơi. Nhưng Minh Tú không cho mà bắt hai nàng ở lại tu luyện.
....................
Trước cửa đảo riêng của Minh Tú, Mai Thành Khiêm đang ngồi trong tàu bay chờ sẵn. Khi thấy Minh Tú tiến tới liền đứng dậy chào:
_ Chào Lý sư huynh, không biết hôm nay chúng ta làm gì?
_ Hôm nay tới Nam Hải Thành, ta có chút việc ở đó. Gọi thêm Dương chấp sự cùng đi.
Minh Tú vừa nói vừa đặt đít ngồi vào tàu bay. Mai Thành Khiêm "Dạ" một tiếng rồi thả Truyền Tin Phù cho Dương chấp sự biết.
Tàu bay mất một canh giờ để di chuyển từ đảo riêng đến Nam Hải Cảng. Dương Quang Đông đã đứng đó chờ sẵn:
_ Lý sư huynh, lần này vào thành có phải là đi chọn sản nghiệp không?
Dương Quang Đông hiện tại đã thay đổi xưng hô với Minh Tú. Vì Minh Tú hiện đã là đệ tử chân truyền của tông chủ và Dương Quang Đông là chấp sự riêng dưới trướng Minh Tú vì thế nên phải gọi là sư huynh.
Minh Tú gật đầu đáp:
_ Đúng vậy, sẵn tiện đi tham quan quanh Nam Hải Thành luôn. Lúc trước ta chỉ ở đây có hai ngày nên chưa thể tham quan hết thành được.
Dương chấp sự gật đầu hỏi:
_ Thế sư huynh tính chọn sản nghiệp nơi nào?
_ Thanh lâu! - Minh Tú đáp.
_ Cái gì?
_ Lý sư huynh vạn tuế! Lý sư huynh vạn tuế!
Dương Quang Đông thì cực kỳ bất ngờ với quyết định của Minh Tú còn tên Mai Thành Khiêm kia thì lại cực kỳ thích thú. Nếu Minh Tú làm chủ thanh lâu thì chẳng phải mình sẽ được chơi gái miễn phí rồi sao? Ha ha ha. Minh Tú mặc kệ biểu hiện trên mặt của hai người nói:
_ Trong Nam Hải Thành này thì thanh lâu nào lớn nhất thì ta sẽ chọn nơi đó làm sản nghiệp của ta. Phiền Dương chấp sự tìm hiểu giúp ta.
_ Được rồi, đệ biết chỗ đó, để đệ dẫn đường.
Tuy bất ngờ với quyết định của Minh Tú nhưng Dương Quang Đông vẫn làm theo lời Minh Tú nói. Hắn phi hành dẫn đường cho hai người Minh Tú phi hành theo.
Khoảng nửa ném hương, cả ba đáp xuống trước cổng Nam Hải Thành mà đi bộ vào. Vì trong thành này có quy định là không được phép phi hành cho dù đó là đệ tử của Không Hải Tông. Dương Quang Đông dẫn hai người Minh Tú đến trước một tòa lầu các cao 5 tầng. Trên tấm biển của tòa lầu các này có ghi ba chữ Di Hương Lâu.
_ Lý sư huynh, đây chính là kỹ viện lớn nhất tại đây Di Hương Lâu.
_ Đi, chúng ta vào trong.
Minh Tú gật đầu bước vào, Mai Thành Khiêm thì hớn hở theo sau. Dương Quang Đông thấy vậy cũng đành đi theo.
Thấy có ba người khách bước vào cửa, lập tức có ba vị cô nương ỏng ẹo đi tới ôm lấy cánh tay của ba người Minh Tú chà chà vào cặp ngực của mình.
_ Ba vị đại gia có phải lần đầu đến Di Hương Lâu chúng em đúng không? Ba vị có muốn bọn em phục vụ không?
Minh Tú dùng Thông Thiên Nhãn đánh giá ba người. Cả ba đều là Trúc Cơ Sơ Kỳ, nhan sắc thì bình thường nhưng cặp ngực khá là to. Hắn nhìn qua Dương Quang Đông, tuy là hắn đang đứng yên nhưng ƈôи ȶhịȶ phía dưới đã thức dậy phản chủ. Còn tên Mai Thành Khiêm thì hai mắt dán vào cặp ngực của cô nàng ôm tay hắn mà chảy dãi. Minh Tú móc 30 viên cực phẩm linh thạch đưa cho ba nàng và bóp lấy bộ ngực của cô nàng đang ôm mình.
_ Ta đến đây để bàn việc làm ăn với lão bản của các ngươi. Phiền nàng vào trong thông báo một tiếng.
_ Dạ!
Nói rồi cô nàng đang ôm Minh Tú lắc mông rời đi. Ba người Minh Tú được đưa vào trong phòng tiếp khách ở phía sau đại sảnh.
Cả ba ngồi uống trà được một lúc, có một mĩ phụ khoảng hơn ba mươi tuổi từ phía trong bước ra. Nàng mặc bộ sườn xám khoét sâu ngực làm lộ ra khe rãnh sâu hút cùng hai ngọn đồi trắng tinh, hai đường xẻ của áo dài đến tận đùi, khoe được đôi chân dài tuyệt phẩm của mĩ phụ, khi nàng di chuyển có thể thấy lấp ló nội khố màu đỏ bên trong. Mái tóc được cô nàng búi cao lên để lộ cái cổ thon gọn trắng ngần, làn da nàng trắng hồng rạn rỡ, cặp ngực to bự rung ring theo mỗi bước đi, theo Minh Tú ước chừng nó to khoảng 110cm. Cặp đùi trắng trẻo kèm theo đôi chân dài thẳng tấp, nàng cao 1m75. Minh Tú nhìn mĩ phụ trước mắt vậy mà có tu vi cao hơn cả ba người bọn hắn. Đó là Nguyên Anh Đỉnh Phong viên mãn, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể đột phá Địa Linh Sơ Kỳ rồi, quả thật là ngọa hổ tàng long mà. Mĩ phụ bước tới chào ba người Minh Tú:
_ Xin chào ba vị thiếu gia, ta tên Châu Xuân Hương là lão bản của Di Hương Lâu này. Nghe nói ba vị muốn bàn việc làm ăn với ta, không biết ta có thể giúp được gì?
Minh Tú quay sang nhìn Dương chấp sự. Dương Quang Đông hiểu ý gật đầu nói:
_ Ta là Dương Quang Đông, chấp sự nội môn. Hôm nay phụng mệnh của tông chủ Không Hải Tông đến đây để mua lại Di Hương Lâu này của Châu lão bản.
Châu Xuân Hương vô cùng bất ngờ với đề nghị này, đồng thời cũng dâng lên cổ tức giận. Mặc dù nơi này thuộc quyền quản lý của Không Hải Tông nhưng hàng tháng nàng vẫn đóng thuế đầy đủ, lại còn giảm giá cho các đệ tử trong tông môn khi đến đây xã lũ. Bây giờ họ lại đòi mua lại chỗ này, chẳng khác gì tống cổ mình đi chỗ khác còn các chị em nữa sẽ phải đi đâu?
_ Ba vị, không biết là ta đã làm gì sai tại sao lại muốn mua lại nơi này?
Minh Tú thấy mĩ phụ bắt đầu tức giận thì biết nàng đã hiểu lầm nên lên tiếng:
_ Châu lão bản hiểu lầm rồi, ý của bọn ta chỉ là muốn bỏ thêm vốn vào để phát triển nơi này. Nhưng với điều kiện đó là nơi này sẽ do ta làm chủ, còn số tiền ta bỏ ra sẽ bằng số tiền ta mua lại nơi này. Cô và các tỷ muội của mình vẫn có thể ở lại đây như lúc đầu, ta sẽ không đuổi bất cứ một ai nếu họ đồng ý ở lại.
Châu Xuân Hương suy nghĩ nếu bây giờ mà không đồng ý có thể sẽ làm liên lụy đến các tỷ muội ở đây. Sau một hồi suy nghĩ thì nàng lên tiếng:
_ Nếu người đảm bảo sẽ không đuổi bất cứ ai đi thì ta sẽ đồng ý. Nhưng phiền ba vị ngồi đợi để ta vào trong tính toán sổ sách để đưa ra cái giá hợp lý.
_ Được ta đồng ý, phiền Châu lão bản.
Minh Tú gật đầu đồng ý rồi ngồi xuống tiếp tục uống trà. Dương Quang Đông lên tiếng hỏi:
_ Lý sư huynh, huynh có ước lượng được cái giá phải trả vào khoảng bao nhiêu không?
_ Ưmmm! Dưới 500 vạn cực phẩm linh thạch thôi. - Minh Tú đáp.
Cả hai người nghe vậy thì kinh ngạc:
_ Cái gì? Mắc đến vậy sao?
_ Hai người xem nơi này sinh ý rất là tốt còn là một cảng giao thương nữa. Ta đoán ở đây mỗi tháng ít nhất cũng phải thu được mười vạn cực phẩm linh thạch rồi.
Cả ba người ngồi bàn tán một hồi thì Châu Xuân Hương cũng trở lại.
_ Phiền ba vị đã đợi lâu, ta đã tính toán xong xuôi tất cả. Nếu ba vị chấp nhận trả với cái giá 200 vạn cực phẩm linh thạch thì ta sẽ đồng ý nhượng quyền làm chủ lại cho các vị công tử đây.
Minh Tú hài lòng gật đầu nhìn qua Dương chấp sự. Dương Quang Đông gật đầu lấy ra Nhẫn Trữ Vật.
_ Trong đây có 200 vạn cực phẩm linh thạch, mời Châu lão bản kiểm tr.a lại.
Châu Xuân Hương nhận lấy Nhẫn Trữ Vật rồi dùng thần thức quét vào đó.
_ Đủ rồi thưa công tử! Không biết sau này vị công tử nào sẽ là chủ nhân của nơi này?
Dương Quang Đông chỉ sang Minh Tú giới thiệu:
_ Vị này chính là đệ tử chân truyền của tông chủ đồng thời cũng là Tam Phẩm Luyện Dược Sư. Sau này sẽ là chủ nhân của Di Hương Lâu này.
Minh Tú lúc này mới đứng lên tự giới thiệu:
_ Xin chào Châu lão bản, ta tên là Lý Minh Tú. Sau này hãy gọi ta là Lý công tử.
Châu Xuân Hương nghe giới thiệu xong liền hướng Minh Tú hành lễ.
_ Tiểu nữ Châu Xuân Hương ra mắt Lý công tử.
_ Ừm, sau này cô vẫn sẽ là lão bản ở đây, còn ta thì chỉ đứng sau màn mà quan sát.
Minh Tú tiếp tục nói:
_ Hiện tại ta muốn tìm hiểu thêm về nhân sự và mọi hoạt động diễn ra ở đây, không biết Châu lão bản có thể giúp ta?
_ Tất nhiên là được thưa công tử.
Nói rồi Châu Xuân Hương lấy ra một ngọc giãn trống, chấp tay truyền ý lực vào bên trong ngọc giản. Tất cả mọi thông tin về các tỷ muội và các hoạt động hiện đang kinh doanh tại đây, từng chi tiết một dù là nhỏ nhất cũng được Châu Xuân Hương tỉ mỉ truyền vào trong ngọc giản.