Chương 64 : Thái Y Viện
Vài canh giờ sau, Minh Tú tỉnh dậy thì thấy Minh Hồng vẫn còn đang nằm ngủ trên người mình, ƈôи ȶhịȶ thì vẫn còn nằm bên trong âm đạo của nàng. Còn Lâm Nhật Như đã tĩnh lại từ lúc nào, hiện giờ nàng vẫn khỏa thân và đang ngồi tọa thiền. Minh Tú cảm nhận được cả hai nàng đều đã đột phá Nguyên Anh Trung Kỳ, Minh Tú cười khổ khi mình bị đình trệ tu vi mấy tháng nay. Do công pháp và linh căn của hắn chỉ có hai cách để đột phá, một là giết chóc để thu lấy linh hồn, hai là phải có thiên địa dị vật khủng bố như Dị hỏa hay Dị thủy thì mới có thể tăng tu vi. Nhưng với tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ của hắn hiện tại đủ sức đánh ngang tay với Địa Linh Trung Kỳ.
Lúc này, Minh Hồng cũng bắt đầu tĩnh dậy, nhìn vẻ mặt ửng hồng của nàng khiến Minh Tú lại động tình. ƈôи ȶhịȶ của hắn đang nằm trong âm đạo Minh Hồng bỗng nhiên biến lớn.
_ Ưm... ɖâʍ ca ca... muội còn rát lắm... tha cho muội đi mà.
_ Haizz!
Minh Tú thở dài đành buông tha cho Minh Hồng, hắn rút dương vật ra khỏi người nàng rồi đứng lên đi tới chỗ Lâm Nhật Như đang tọa thiền.
_ Huynh biết muội đang nghe chứ không có tu luyện. Huynh xin lỗi đã lấy đi cái ngàn vàng của muội nhưng muội hãy tin huynh. Ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm với muội, Nhật Như hãy làm nữ nhân của ta nhé.
Cơ thể Lâm Nhật Như khẽ run, hai giọt nước mắt bất giác rơi xuống. Phải, đúng là Lâm Nhật Như lúc trước có một chút cảm tình với Minh Tú, nhưng không ngờ mọi chuyện lại tiến triển quá nhanh đến mức này khiến nàng chưa kịp chấp nhận sự thật này.
Minh Tú tiếp tục nói nhưng hắn không nói chuyện ngôn tình nữa mà chuyển chủ đề sang việc tu luyện.
_ Nảy giờ có phải muội đang thắc mắc vì sao lại có thêm Hỏa nguyên tố đúng không? Còn nữa cả ba nguyên tố của muội đều đã biến đổi thành hình dạng khác rồi đúng không?
_ Sao... sao huynh biết, chẳng lẻ...
_ E hèm, nhưng mà muội nên mặc y phục vào đi chứ để vậy huynh sợ chịu không nổi.
_ A!
Lâm Nhật Như bây giờ mới nhớ ra mình chưa mặc y phục. Lúc nảy tỉnh dậy liền có cảm giác sắp đột phá vì thế để nguyên thân thể trần truồng mà tọa thiền. Nghe Minh Tú nhắc chuyện đó thì nàng hốt hoảng la lên rồi lấy y phục mặc vào.
_ Lý sư huynh cũng vậy kìa...
Minh Tú thì lại khác, hắn cố ý quên để khoe tiểu Hắc Long của mình đang hùng dũng vươn ra. Khi nghe Lâm Nhật Như nói thì hắn mới lấy y phục ra từ từ mặc vào.
_ Nào, chúng ta tiếp tục chủ đề lúc nảy. Đó là do ta có một môn công pháp song tu đã thất truyền, công pháp song tu này giúp cả hai người cân bằng linh căn cho nhau. Vì thế, muội hiện tại có thể sử dụng Dị hỏa, Dị thủy của ta. Và điều quan trọng là độ tinh khiết của ba loại nguyên tố mà nàng đang sở hữu đều là trăm phần trăm.
Lâm Nhật Như há hốc mồm khi nghe Minh Tú nói, nàng đang ngơ ngác tiêu hóa lượng thông tin mà Minh Tú vừa cung cấp. Minh Tú lại bồi thêm một câu cuối cùng nữa.
_ Nàng làm nữ nhân của ta bảo đảm sẽ không bao giờ chịu thiệt thòi đâu.
Minh Tú im lặng để cho nàng suy nghĩ nhưng Lâm Nhật Như lại im lặng không nói gì cả mà đứng lên.
_ Chúng ta đi tiếp thôi!
Minh Tú cười khổ rồi cùng hai nàng mở ra cánh cửa đá. Đi thêm được một ngày, cả ba chỉ lấy thêm được vài món pháp khí Huyền Cấp Thượng Phẩm mà thôi. Có thể thấy chủ của lăng mộ này khá là giàu, dù là một tên lính bình thường cũng đã sở hữu pháp khí Huyền Cấp Thượng Phẩm.
Vòng vèo một lúc thì ba người tới một nơi được ghi là "Ngự Thiện Phòng". Minh Tú cũng tò mò tại sao lại có phòng này trong khi đó tu sĩ đạt tu vi Trúc Cơ trở lên đều không cần phải ăn uống gì cả. Minh Tú đẩy cửa bước vào thì thấy tất cả đều trống trơn xem ra cấm chế nơi này quá yếu nên đã được phá giải. Hắn vẫn còn giữ ý định cầu may nên dùng thần thức mà quét hết căn phòng.
Cuối cùng trời không phụ lòng người, ở bên dưới có một cái hầm nhỏ chừng mười mét vuông. Bên trên có cánh cửa để đi xuống nhưng là bị cấm chế phong bế lại, Minh Tú sử dụng Dị hỏa dễ dàng đốt phá cấm chế rồi sau đó liền nhảy xuống. Bên dưới hầm này có chứa khoảng một ngàn bình rượu, chính giữa là một cái ngọc giản ngoài ra không còn gì cả. Minh Tú cầm ngọc giản lên xem, thì ra đây là công thức pha chế Linh Tửu, hắn cầm một bình rượu lên uống thử một ngụm.
_ Àiiii! Rượu ngon! Nhi Nhi đây là rượu gì mà ta cảm thấy khi uống nó giúp ta khôi phục linh lực và bổ sung linh lực nữa.
_ Đây được gọi là Linh Tửu - Kim Long Tửu, được làm từ các loại linh thảo cấp thấp rẻ tiền nhưng độ mạnh độ ngon độ bổ hơn hẵn các loại rượu làm từ linh thảo cấp cao. Rượu này có tác dụng hồi phục linh khí, bồi bổ linh khí, có tỷ lệ thấp giúp tu sĩ đột phá bình cảnh và đặc biệt là tăng cường sinh lực cho cả nam và nữ.
Nhi Nhi từ tốn giải thích cho Minh Tú nghe.
_ Nhiều công dụng đến như vậy?
_ Loại Linh Tửu này chỉ là cao cấp hơn các loại rượu hiện có trên thị trường một chút mà thôi, chứ đối với hệ thống chẳng là gì.
_ Rồi rồi, hệ thống dĩ nhiên là nhất rồi.
_ Biết vậy thì tốt, thôi Nhi Nhi đi ngủ tiếp đây.
Minh Tú cười trừ, tiểu nha đầu đúng là tiểu nha đầu mà. Quay lại thực tại thì Minh Tú vung tay một cái, cả ngàn bình rượu và ngọc giãn liền tiến vào Nhẫn Không Gian. Xong việc thì ba người rời khỏi Ngự Thiện Phòng để tiếp tục đạo mộ.
Lại thêm một ngày trôi qua, lăng mộ cổ này vậy mà đi hoài không hết đúng không hổ là một triều đại thịnh vượng mà. Lúc này cả ba người phát hiện phía trước đang tụ tập rất đông các đệ tử. Minh Tú cũng hiếu kỳ đến xem, thì ra đây là Thái Y Viện hèn chi rất đông người ở đây. Cả ba cũng bước vào đây xem thử coi có gì quý giá không.
_ Ha ha ha ha! Cuối cùng cũng phá được rồi.
Bỗng nhiên có một tiếng cười rất lớn vang lên khiến cho không ít kẻ bị giật mình, xem ra có người vừa mới phá được cấm chế và thu được bảo vật. Những tên đệ tử khác thấy vậy thầm mắng tên này nhân phẩm cứt chó nhưng rồi vẫn tiếp tục tìm kiếm. Minh Tú âm thầm gật đầu khi đám đệ tử này không vì ghen ghét mà hạ độc thủ với tên đệ tử nhân phẩm kia. Nếu có kẻ nào mà vì ghen ghét nhân phẩm thì Minh Tú cũng không ngại tiễn hắn đi gặp tổ tông một đoạn.
_ Bái kiến Lý Đại Sư!
Tên đệ tử nhân phẩm tốt vừa mới lấy được bảo vật kia, đúng lúc quay qua hắn thấy Minh Tú đang nhìn ngó xung quanh thì nhanh chóng lại chào hỏi.
_ Ừm, có chuyện gì sao?
_ Đệ tử là Quế Tử mọi người thường gọi là Tiểu Quế Tử là đệ tử nội môn của Khu Tình Báo. Nghe danh Lý Đại Sư đã lâu hôm nay được gặp quả là vinh hạnh. Đúng lúc đệ tử có một món quà muốn tặng cho Lý Đại Sư xem như là quà gặp mặt.
Nói rồi, Tiểu Quế Tử lấy ra một kiện cự Đỉnh bằng Ngọc Thạch nằm trên lòng bàn tay, khí thế nó phát ra khiến không gian rung rẩy.
_ Đây là Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Lục Ngọc Bảo Đỉnh, chuyên dùng để luyện đan. Đệ tử không am hiểu nhiều về luyện đan vì thế chỉ biết được phẩm chất của tôn đỉnh, mong Lý Đại Sư không chê.
Lục Ngọc Bảo Đỉnh này chính là bảo vật mà tên Tiểu Quế Tử vừa mới phá cấm chế mà đạt được. Minh Tú đã có Hắc Thiên Đỉnh rồi nên cũng không xem một cái Thiên Cấp Thượng Phẩm này lọt vào mắt. Nhưng người ta đã có lòng tốt nếu không nhận thì khiến người khác buồn. Nhận cũng được dù sao Hắc Thiên Đỉnh cũng không thể công khai luyện đan, nay có Lục Ngọc Bảo Đỉnh hắn có thể công khai luyện đan trước mặt mọi người rồi. Minh Tú trương bộ mặt bất đắc dĩ ra.
_ Cái này...
_ Lý Đại Sư cứ việc nhận, dù sao đệ tử cũng không biết cách sử dụng, Lục Ngọc Bảo Đỉnh này chỉ có Lý Đại Sư mới đủ tư cách sử dụng nó.
_ Vậy thì ta cũng không khách sáo nữa. Sau này ngươi có cần luyện đan dược gì, chỉ cần từ Tứ Phẩm trở xuống ta liền đáp ứng cho ngươi. Nếu ta không luyện được thì ta sẽ nhờ sư phụ ta luyện dùm.
_ Đa tạ Lý Đại Sư.
Tiểu Quế Tử sau khi đạt được mục đích cũng nhanh chóng rời đi tiếp tục tìm bảo vật. Còn Minh Tú thì dùng thần thức quét toàn bộ Thái Y Viện thì phát hiện ra nơi cất giấu đan phương cùng một cái Linh Dược Điền. Minh Tú đi đến xem thì phát hiện mỗi một đan phương đều có cấm chế mạnh yếu khác nhau, hắn tìm một vài đan phương có cấm chế yêu liền phá hủy.
Cuối cùng cũng thu được bốn đan phương: hai cái là để luyện chế đan dược trị thương Nhị Phẩm, một cái là trị thương linh hồn Nhất Phẩm và cuối cùng là đan phương của Công Hỏa Đan, đan dược Tam Phẩm. Đây là đan dược giúp tu sĩ Hỏa hệ tăng hai thành uy lực khi dùng công kích Hỏa hệ. Bốn đan phương này đều đã thất truyền ở thời hiện tại nhưng đối với Minh Tú thì không đáng là gì. Vì vậy, hắn quyết định tặng bốn đan phương này cho tông môn, còn cái Linh Dược Điền kia thì dĩ nhiên Minh Tú cũng không ngại có thêm một cái nữa.
Minh Tú mặc kệ những đan phương kia vì cấm chế vẫn còn rất cường đại cho dù có nhờ hệ thống ra tay cũng phải mất đến một ngày mới phá được một cái. Minh Tú không có thời gian để làm việc này vì thế hắn cùng nhị nữ tiếp tục lên đường đi đến chỗ khác tìm kiếm.
..................
[Góc ăn xin]
Các đạo hữu, tại hạ xin các đạo hữu 1 like, 1 share, 1 comment, 1 đề cử. Tại hạ xin đa tạ!
Cho mình xin ít donate uống nước để viết truyện tốt hơn:
_ MoMo: . Lý Minh Tú
_ Vietcombank: Lý Minh Tú
_ VPBank: Lý Minh Tú