Chương 70 : Mua nô lệ
Minh Tú quay trở lại thành Vĩnh Xương và dự định sẽ ở lại đây đến khi qua Hội Chợ Nô Lệ. Hai ngày sau khi ba người Bạch Ảnh lên đường thì Minh Tú được người của Phương Dược Đường đến thông báo là Ngọc Nhan Đan và Hồi Nhan Đan đã được tung ra thị trường. Chỉ sau hai ngày thì số lượng đan dược mà Minh Tú đưa lần đầu đã bán được hơn phân nữa.
Minh Tú giật mình, làm như ăn cướp vậy chưa gì đã bán được hơn phân nữa. Đợt đầu tiên, Minh Tú đưa cho Trương Mỹ Kỳ là một trăm bình Ngọc Nhan Đan, tương đương một ngàn viên đan dược và năm mươi bình Hồi Nhan Đan, tương đương với năm trăm viên đan dược. Xem ra mấy ngày này Minh Tú phải bận biệu luyện thêm đan dược.
Minh Tú dự định luyện đan nhưng phát hiện ra là hết dược liệu luyện chế rồi. Minh Tú bước ra ngoài gọi một hạ nhân tới và đưa cho hắn một tờ giấy ghi vài loại linh dược và một túi linh thạch bảo hắn đi mua. Sau đó Minh Tú đi đến Kim Thương Các gặp Nguyễn Sinh Bạch.
_ Lý công tử, hôm nay ngài đến Kim Thương Các không biết là cần tại hạ giúp gì cho ngài?
Trong phòng chờ, Nguyễn Sinh Bạch ngồi kế bên cùng trò chuyện với Minh Tú. Minh Tú cũng trực tiếp nói ra mục đích của mình.
_ Chuyện là, Lý gia ta hiện tại đang phát triển khá nhanh vì thế nhu cầu về nhân lực cũng vô cùng lớn. Dù Lý gia đã có công bố tuyển mộ nhân lực nhưng chỉ toàn là phàm nhân hoặc là tu sĩ cấp thấp đến đầu quân mà thôi. Hiện tại, Lý gia đang rất cần có nhân lực của những nghề nghiệp khác nhau hoặc là tu sĩ cấp cao đầu quân nhưng không biết tìm ở đâu. Không biết Nguyễn trưởng quản có thể giúp đỡ Lý gia một phen?
_ Chuyện này thì không thành vấn đề, chủ yếu là Lý gia của ngài có đủ tài nguyên để chi trả cho những người đó hay không mà thôi.
_ Linh thạch thì không thành vấn đề, Lý gia còn có thể cung cấp đầy đủ tài nguyên cho các nghề nghiệp có thể phát huy tối đa hiệu quả. Nhưng vấn đề là những người đó có trung thành hay không? Hoặc ít nhất cũng không phải là người của các thế lực khác cài vào làm nội gián.
_ Điều này thì Lý công tử không cần phải lo lắng. Nếu ngài đã giao cho Kim Thương Các tuyển dụng thì chúng tôi chủ yếu sẽ đi tuyển tán tu hoặc là các gia tộc, thế lực nhỏ yếu hay đã giải tán mà thôi.
_ Thế thì đa tạ Nguyễn trưởng quản. Còn nữa ta cũng muốn nhờ người tuyển thêm người giúp cho Lý Hương Lâu của ta.
_ Lý Hương Lâu? Thì ra ông chủ phía sau thanh lâu lớn nhất thành Vĩnh Xương và thành Nam Hải là Lý công tử ngài.
Minh Tú chỉ cười cười mà không nói gì cả mà đứng lên cáo từ. Sau khi rời Kim Thương Các, Minh Tú đi dạo một vòng thành Vĩnh Xương rồi sau đó trở về Lý gia.
Về tới Lý gia, Minh Tú lập tức đi tìm phụ thân.
_ Tú nhi, con tìm ta có việc gì hay không?
_ Phụ thân, bắt đầu từ ngày mai sẽ có nhiều người đến Lý gia đầu quân, phiền người sắp xếp công việc và chỗ ở cho họ. Con thấy phụ thân nên xây thêm một vài đình viện và phân chia theo loại nghề nghiệp và cấp bậc để tiện quản lý.
_ Được, chuyện này cũng không phải chuyện gì to tác. Còn vấn đề gì nữa không?
_ Phiền phụ thân bí mật làm giúp con một gian mật thất dưới lòng đất, rộng cỡ một khu trong Lý phủ là được. Phụ thân có thể đi tìm Bảy Chú Lùn để hỗ trợ người.
Lý Minh Thế nghe vậy cũng tò mò hỏi:
_ Con định làm gì?
_ Khi nào hoàn thành con sẽ nói cho phụ thân biết. Còn nữa nhờ người tuyển chọn từ Lý gia một trăm người có chiến lực cao nhất, con muốn huấn luyện bọn họ biến họ thành một đội quân quái vật.
_ Đội quân quái vật? Dù ta không hiểu lắm ý định của con nhưng những chuyện mà con muốn làm thì ta nhất định sẽ cố gắng hết sức thực hiện.
_ Đa tạ phụ thân!
Mấy ngày sau, Minh Tú toàn tâm luyện đan thỉnh thoảng đến Nhiệm Vụ Đường tiêu diệt yêu thú để luyện tay. Bảy Chú Lùn cũng đã sản xuất ra hàng loạt Ốc Sên Truyền Tin và phân chia cho mọi người, dĩ nhiên Minh Tú cũng có được một cái.
Chẳng mấy chốc một tuần đã trôi qua, hôm nay cũng là ngày diễn ra Hội Chợ Nô Lệ ở tầng ba của Kim Thương Các. Đúng theo như dự kiến thì Minh Tú hiện đang có mặt tại sảnh chính của Kim Thương Các. Nguyễn Sinh Bạch thì đang bận rộn ở đằng sau hậu kỳ nên không thể tiếp đãi Minh Tú được. Vì thế có dặn một tên chấp sự thay mình dẫn Minh Tú lên lầu ba, khu vực nơi diễn ra hội chợ.
Bên trong sảnh tổ chức hội chợ, hiện tại có khoảng trăm quầy hàng của nhiều thế lực, tông môn khác nhau. Minh Tú đi dọc theo thảm đỏ nhìn ngó hai bên. Có rất nhiều âm thanh rao bán được hô to.
_ Hai trăm nô bọc hạ đẳng giá rẻ đây, chỉ ba viên hạ phẩm linh thạch một tên. Mua tất cả chỉ còn năm trăm viên hạ phẩm linh thạch.
_ Tỳ nữ thiếp thân có tu vi Luyện Khí Kỳ đây, ta có năm người, mỗi người giá hai mươi viên linh thạch hạ phẩm.
_ Thổ Cẩu yêu thú cấp một đây, ta có hai mươi con đã được thuần hóa, có thể giữ nhà hoặc làm thú cưng đều được. Mười lăm viên hạ phẩm linh thạch một con, mại dô mại dô.
_ ...
Minh Tú lướt qua mấy quầy hàng đầu chỉ thấy toàn nô lệ giá rẻ không, tuy thấy hơi khó chịu nhưng hắn cũng mặc kệ mà đi tiếp.
_ Hôm nay, nếu ai trong số các ngươi được mua thì coi như may mắn. Còn những kẻ nào không được mua thì hắn cùng cửu tộc sẽ cùng nhau cầm thủ cốc xuống Diêm Vương Điện để báo danh.
Bỗng nhiên Minh Tú khi đi qua một quầy hàng thì nghe được đoạn đối thoại này liền hiếu kỳ nhìn sang.
Chỉ thấy trên biển hiệu có ghi hai chữ "Vũ Quốc", bên trong có một nhóm người thân mặc quân phục bằng vải và một tên quan mặc một bộ quan phục màu lam. Theo như những gì mà Minh Tú đọc thông tin trong Tàn Thư Các của tông môn được biết "Vũ Quốc" là thuộc một trong ba quốc gia ở dưới trướng của Không Hải Tông.
Vũ Quốc là một đất nước nhỏ cai quản ba mươi tòa thành lớn nhỏ, chỉ tương đương với Thất Cấp Thế Lực mà thôi. Người mạnh nhất là Thái Thượng Hoàng có tu vi Thiên Sơn Sơ Kỳ còn vị hoàng đế hiện tại tu vi chỉ có Địa Linh Trung Kỳ.
Vũ Quốc mỗi tháng phải cung cấp cho Không Hải Tông hai trăm viên cực phẩm linh thạch (có thể bù vào bằng các linh thạch khác nếu không đủ), năm mươi viên đan dược Nhất Phẩm, hai mươi viên đan dược Nhị Phẩm và mười viên đan dược Tam Phẩm. Đổi lại Không Hải Tông sẽ hỗ trợ nếu Vũ Quốc gặp cường địch và chia sẽ các mối làm ăn nhỏ cho Vũ Quốc. Những tài nguyên này đối với Minh Tú là một chuyện nhỏ nhưng đối với Vũ Quốc là tương đương một phần tư lợi nhuận hằng tháng.
Quay lại hiện tại, Minh Tú hiếu kỳ đi tới quầy hàng:
_ Vị đại nhân này, thứ cho ta nhiều chuyện không biết những binh lính này đã phạm phải tội gì mà lại bị đem bán ở đây và giá cả ra sao?
Vị quan mặc quan phục màu lam nghe Minh Tú hỏi liền quay lại chấp tay đáp:
_ Xin chào công tử, ta là người của Hình Bộ phụ trách việc buôn bán nô lệ. Những binh lính này đều là lính đào ngũ bị phát hiện và đem bán ở đây. Ở đây ta có ba mươi người có tu vi từ Trúc Cơ Viên Mãn đến Kết Đan Viên Mãn, giá cũng chỉ từ mười viên cực phẩm linh thạch đến năm mươi viên cực phẩm linh thạch.
_ Ồ đào ngũ? Nếu như ta mua thì có gì bảo đảm rằng bọn họ sẽ nghe lời ta và không có đào ngũ nữa?
_ Công tử yên tâm, ở đây ta có ba mươi viên Thạch Hồn, mỗi viên đều có chứa linh hồn của mỗi người. Nếu có kẻ không nghe lời hoặc bỏ trốn thì công tử chỉ cần bóp nát viên Thạch Hồn của người đó là tên đó sẽ ch.ết ngay lập tức. Sau đó công tử cứ đến Vũ Quốc thông báo cho Hình Bộ một tiếng thì Vũ Quốc sẽ bồi thường linh thạch cho công tử và diệt cửu tộc của kẻ đó.
Minh Tú gật gù nhìn ba mươi tên lính đang dùng ánh mắt van xin nhìn mình.
_ Ba mươi người này, ta sẽ mua hết, ngươi mau đi tính toán đi.
_ A! Mua hết? Được, được mời công tử đợi tí.
Tên quan viên bất ngờ sau đó lấy ra bàn tính mà tính toán.
_ Mười tên Trúc Cơ Viên Mãn là một trăm, mười tên Kết Đan Sơ Kỳ là hai trăm, năm tên Kết Đan Trung Kỳ là một trăm năm mươi, bốn tên Kết Đan Hậu Kỳ là một trăm sáu và một tên Kết Đan Viên Mãn là năm mươi. Công tử của ngài tổng cộng là sáu trăm sáu mươi viên linh thạch cực phẩm.
Minh Tú gật đầu rồi ném ra một túi linh thạch.
_ Trong đây có bảy trăm viên linh thạch cực phẩm, chỗ còn thừa thì ngươi cứ việc giữ lại đi.
Tên quan viên mừng rỡ thu lấy túi linh thạch.
_ Công tử không biết ngài muốn đem những người này đến đâu?
_ Cứ đem đến Lý gia ở đây là được.
Tên quan viên chấp tay chào Minh Tú rồi quay sang ba mươi tên lính: "Còn không mau tạ ơn!"
_ Tạ ơn công tử!
Minh Tú không quan tâm tới những binh lính này nữa, liền xoay người đi tiếp. Qua mấy quầy hàng tiếp theo, hễ có thấy bán kỹ nữ có tu vi Trúc Cơ trở lên là Minh Tú sẽ mua tất cả để bổ sung nhân sự cho Lý Hương Lâu.
Trong khi tham quan vòng quanh các quầy hàng, Minh Tú liên tục dùng Thông Thiên Nhãn để tìm xem có nô lệ nào có thể chất hay huyết mạch gì đặc biệt hay không. Nhưng tìm mãi không thấy một ai, điều này khiến Minh Tú khá là thất vọng.
_ Nguyên Quốc - Tông Nhân Phủ bán nô lệ đây, mại dô mại dô!
"Lại thêm một quốc gia bán nô lệ à?" Minh Tú nghe được tiếng rao bán của một quầy hàng kế bên liền suy nghĩ.
Nguyên Quốc cũng giống như Vũ Quốc là một trong ba quốc gia trực thuộc của Không Hải Tông. Nguyên Quốc là quốc gia lớn nhất trong ba quốc gia phụ thuộc, với số thành trì cai quản lên đến trăm cái, cao hơn Vũ Quốc hơn gấp ba lần nhưng thực lực vẫn tương đương với Vũ Quốc.
Minh Tú hiếu kì đến xem, không chỉ có mình Minh Tú đến xem mà trước quầy hàng của Nguyên Quốc cũng tụ tập mười mấy người đến xem. Quầy hàng của Nguyên Quốc lớn hơn nhiều so với quầy hàng của Vũ Quốc lúc nảy. Minh Tú vừa đến liền có một tên mặc quan phục đến chào.
_ Xin chào công tử, mời ngài đến xem quầy hàng Nguyên Quốc của chúng tôi. Chúng tôi có tới một trăm tên nô lệ khác nhau, mời ngài thoải mái lựa chọn.
Minh Tú không trả lời tên quan kia mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó dùng Thông Thiên Nhãn quét qua một trăm nô lệ ở trước mặt.
...........................
[Góc ăn xin]
Các đạo hữu, tại hạ xin các đạo hữu 1 like, 1 share, 1 comment, 1 đề cử. Tại hạ xin đa tạ!
Cho mình xin ít donate uống nước để viết truyện tốt hơn:
_ MoMo: . Lý Minh Tú
_ Vietcombank: Lý Minh Tú . Chi nhánh Tây Sài Gòn
_ VPBank: Lý Minh Tú . Chi nhánh HCM
_ VietinBank: Lý Minh Tú . Chi nhánh 8