Chương 14: Trời mưa
Máy tính đã về nhưng mạng nhà lại hỏng rồi,còn đang trong thời gian chờ sửa chữa.Ta phải mò ra quán mà mượn wifi a~,số nhọ thôi rồi luôn. T^T
Bây giờ ta tổng kết nhé,nhìn cmt đa số người chọn số 4,cho nên ta sẽ lấy số 4 nhé,nữ trị liệu hệ làm mama nhỉ,hắc hắc.
Vậy kế tiếp các nàng thích linh tinh nữ hệ chiến đấu hay là nam chiến đấu đâu,bình chọn luôn nga~.Cuối tuần sau ta sẽ tổng kết luôn hen =^~^=
--------------------------------------------------------------------------------------------
"Uyên Uyên,em làm sao thế?"Kaname chú ý Ninh Uyên thất thần,đôi mắt lại nhìn chằm chằm Vũ Quân Ly đang gặm bánh kem bên kia.
"Em đang nghĩ làm sao chữa thương cho Bông Bông đâu,hình như nó là bị thương đi,nhưng nhìn bên ngoài chẳng thấy gì cả."Ninh Uyên chống má,chán chường nói.
Nhiệm vụ hệ thống làm không xong thì sẽ không có thưởng a,kia phần thưởng thật sự là rất nhiều a~.Mà cô cũng chả biết bắt đầu chữa từ đâu vì thấy Bông Bông uống cả bình máu lẫn mana đều không có tí gì phản ứng cả.
Một đám đại lão trên bàn nhanh chóng đưa mắt nhìn nhau một cái,sau đó cũng chú ý tới Vũ Quân Ly vừa nghe Ninh Uyên nói mà dựng thẳng tai nghe ngóng.
"Nha đầu,ngươi từng cho nó uống một bình mana đúng không?"Kurama khoanh hai chi trước nằm dài trên bàn ăn,9 cái đuôi lắc lắc.
"Ân,mà hình như cũng không có tác dụng đi?"
"Bình mana còn có nhiều không,nếu được thì mỗi ngày cho nó uống một bình đi,ta đoán sẽ mau khỏi thôi."Uchiha Madara nghiêm túc nói.
"A,là vậy sao.Bất quá bình mana con chỉ có tầm 20 bình hơn đi,cũng không thể dùng hết vì còn chống đỡ duy trì mọi người lúc chiến đấu đâu."Ninh Uyên nghe vậy cũng vui nhưng lại nghĩ tới số bình mana ít đến đáng thương của mình thì lại rớt tới đáy cốc.
Một bình chỉ khôi phục 20 điểm mana,thật sự khi cần thiết dùng cho chống đỡ triệu hồi bọn họ lâu dài trong chiến đấu cũng rất khó a.
Mana khi tinh linh chiến đấu sẽ tụt rất nhanh,nếu không bổ sung kịp thời lỡ lúc đang chống lại quái vật mà cạn mana thì cô có mà ch.ết không chỗ chôn a.
"Vậy thì một tuần cho nó một bình cũng được,khi dư dả thì cho thêm không thì không cần cho nó uống,chú ý an toàn bản thân là trên hết."Ông Yamamoto ngồi một bên xoa xoa đầu Ninh Uyên.
"Ân,con biết rồi."Ninh Uyên nói xong,lại ngáp một cái đầy buồn ngủ.
"Đi ngủ trưa đi,bọn ta về không gian trước."Uchiha Madara bế lên thân hình nhỏ nhắn của Ninh Uyên đi về phòng,Kuran Kaname cũng tự giác đi dọn dẹp đống chén đĩa trên bàn cùng Kurama,ông Yamamoto thì trở về không gian,vác đao đi xử lý đám thú sinh sôi quá mức nhanh trong không gian.
Vũ Quân Ly là vẫn còn biết mình ăn nhờ ở đậu mà đi hỗ trợ dọn bàn,lau chén bằng....đuôi.
Cái đuôi xù xù của hắn bị đem ra làm đồ lau chén,quá mức thảm rồi.Ai bảo hai cái tay hay chính xác là hai cái chi trước của hắn quá ngắn và nhỏ,cầm không được đồ lau chén nên đành dùng đuôi lau cho nó nhanh.
Chờ Vũ Quân Ly dọn xong cùng hong khô cái đuôi của mình trở về phòng thì Ninh Uyên đã ngủ mất rồi,cả người cô bé cong lại như con tôm,cực độ không có cảm giác an toàn mà ôm lấy con gấu nhỏ của mình.
Vũ Quân Ly chú ý tới cái bình màu xanh được đặt ở cạnh chỗ nằm của Ninh Uyên,có vẻ như là để cho hắn đi.
Dùng thân hình như cục bông của mình mà đi nhẹ nhàng tới gần,cầm lấy bình mana mà uống hết,quả nhiên cảm nhận thấy tinh thần lực khô kiệt của hắn được chữa trị một chút.
Vũ Quân Ly thở dài,nhìn chăm chú bộ dáng ngủ nhưng cứ như con tôm cuộn mình của Ninh Uyên mà không hiểu sao tự nhiên thấy đau lòng,một đứa nhỏ hiểu chuyện quá mức so với lứa tuổi của mình thật khiến hắn rất muốn che chở bảo vệ suốt đời đâu.
Chờ Ninh Uyên ngủ trưa dậy,lại nghe dưới lầu tiếng còi xe cấp cứu,trên bầu trời vẫn là một màu đỏ từ buổi sáng đến bây giờ vẫn còn đó.
Cô cũng đi ra ngoài mở ti vi liền nghe tới có người phát bệnh truyền nhiễm kì lạ,bị sốt,đi tả cùng hôn mê bất tỉnh.
Chỉ trong vòng buổi sáng,có rất nhiều cuộc gọi đến bệnh viện gọi xe cấp cứu kéo cho việc này càng lớn bị phóng viên đánh hơi được mà đưa tin nhanh chóng,rất nhiều người từ việc biến dị thú kia còn sợ hãi chưa ngớt lại tới bệnh dịch này diễn ra khiến ai cũng ngày càng hoang mang.
Trên mạng đã có rất nhiều tin đồn về mạt thế diễn ra,dù có chính phủ khống chế thì cũng chẳng làm được cái mẹ gì.Nhiều người đều chạy đi siêu thị mà cướp đoạt vật tư,tích trữ rồi trốn trong nhà không dám ra ngoài.
Biến dị thú đã tạm thời áp xuống lại tới hiện tượng kì dị này,trật tự ngày càng hỗn loạn,lòng người dân thì càng bất an hơn.
Trong khu xung quanh,bởi vì có Ninh Uyên dẫn tinh linh đi dọn dẹp mà không có biến dị thú đi lại,mọi người đều có thể tự do ra ngoài không phải dè chừng sợ hãi như trước,điểm đầu tiên đều là chạy đi siêu thị mua vật tư tích trữ.
Ninh Uyên biết,hiện tại cô chỉ còn lại hơn một ngày để sống yên ổn nữa mà thôi.Đợi ngày Alien tiến vào thì chung cư này tuyệt đối là chỗ nguy hiểm,không riêng chỗ này mà đâu đâu cũng nguy hiểm.
Mà,dù sao thì mới mạt thế thì có chỗ nào có thể an toàn chứ,chỗ nào cũng toàn lũ biến dị thú hoặc là alien rớt từ trên trời xuống.
Dù có là ở quân khu cũng chưa chắc an toàn,alien ban đầu là súng có thể tổn thương,đến sau này thì càng khó bởi vì độ linh hoạt cùng sức mạnh,trí thông minh của chúng cũng tăng lên,muốn bắn trúng tỉ lệ càng giảm hơn nữa.
Sau này đa phần là dựa vào số dị năng giả ít ỏi thức tỉnh được mà đối kháng với alien,các loại quái vật từ bên ngoài vào.
Dị năng giả thức tỉnh tỉ lệ gần như là 1/10.000 đi,ban đầu thức tỉnh rất ít về dần sau này mới bộc phát ra dần bởi vì bị năng lượng cải tạo.
Năng lượng từ ngoài không gian chính là dần dần cải tạo lại cơ thể của nhân loại,ban đầu khí lực sẽ mạnh hơn bình thường,kế tiếp thích nghi trong chiến đấu mà từ từ tiến hoá lên những thứ khác.
Người không chịu nổi năng lượng cải tạo thì chỉ có hai con đường,một là vĩnh viễn làm người thường với khí lực cùng sức chịu đựng kém hoặc là loại thứ hai chính là ch.ết.
Ninh Uyên lách người vào không gian,bắt tay vào việc đi xử lý xác đám thú biến dị đã thu vào kho hàng.
Máu thì rút hết cho vào bình bảo quản hoặc là túi máu,một ít thì làm món tiết canh đổi khẩu vị cho Kaname ca ca.Da thú thì tất nhiên cô sẽ nhờ Madara ba ba lột ra,xử lý sạch một chút sau này có khi cần dùng tới.
Yamamoto gia gia vẫn lão bộ dáng,đi xử lý đám thú sinh sản vô kế hoạch trong không gian,vớt đống hải sản sắp đầy cái hồ lên ném vô kho.
Kurama cùng Kaname thì đi làm nông,hái rau củ,hoa quả đã chính bỏ vào kho hàng,gặt lúa giao mạ...vv...
Không muốn làm cũng phải làm,chẳng lẽ một đám đại lão trơ mắt ếch kiêm mặt dày ra nhìn một đứa nhỏ 8 tuổi gầy yếu đi làm hết đống việc này?
Bọn hắn còn không có vô liêm sỉ tới mức đó,dù sao ở trong không gian cũng rảnh rỗi vì thế tự phân chia việc đi làm.Dù là chưa bao giờ làm việc này,bất quá làm dần cũng sẽ quen việc,không vấn đề gì.
Ninh Uyên trong không gian đến 5 giờ thì lại ôm nguyên liệu bò ra không gian mà nấu bữa tối,vừa ra không gian liền nghe thấy tiếng mưa tầm tã bên ngoài mà nhịn không được khẽ run lên.
Đợi trận mưa này chấm đứt,mạt thế chính thức hàng lâm,nhân loại từ đỉnh của kim tự tháp bị đày xuống đáy của kim tự tháp sinh tồn.
Vũ Quân Ly vừa thấy Ninh Uyên ra thì cũng nhảy tới trên vai cô,cùng cô đi phòng bếp hỗ trợ.Coi như giúp được gì thì giúp đi,ai bảo hắn hiện tại làm con thú tay ngắn đâu,ngoài cái đuôi xù linh hoạt chút ra thì chẳng làm gì được.
Ninh Uyên cũng biết Bông Bông là đang muốn giúp cô,vì thế mà cô giao vài việc đơn giản cho nó,coi như cho có việc làm đi.