Chương 36: Hoài nghi nhân sinh,rời đi
Chờ Kaname cùng Erza trở lại biệt thự,phía sau còn lôi kéo theo một vị anh hùng-đầu heo-vương Gilgamesh bị trói thành cái bánh tét đã là 3 giờ sau.
Tới lúc này,Gilgamesh đã hoàn toàn dẹp luôn cái vẻ kiêu ngạo thường ngày của mình,nằm mẹp trên đất giả xác ch.ết.
Hắn hiện tại không còn mặt mũi nhìn ai nữa rồi,bị đè đánh đến hoài nghi nhân sinh,thật là khổ không thể tả được.
"Đám..ha..tạp..tạp chủng các ngươi...ha...cho ta chờ!"Gilgamesh hiện tại chỉ còn sức nói xong câu đó đều phải thở dốc mà nằm lại trên sàn nhà với thảm lông mềm mại.
"Di,thì ra còn có thể như thế làm a."Ngay trước khi Erza thật lôi kiếm ra chọc ch.ết Gilgamesh,Ninh Uyên sau khi trao đổi xong với hệ thống liền thốt lên kéo lại sự chú ý của những tinh linh khác bao gồm cả Erza đang giơ kiếm.
"Chuyện gì vậy con yêu?"Kaguya vẫn là còn ôm Ninh Uyên ở trong lòng,bà cúi đầu nhìn xuống hỏi.
"Hắc hắc,mọi người nhìn nhé!"Ninh Uyên hướng tới Gilgamesh đang giả làm xác ch.ết bên kia,búng nhẹ tay một cái,một cái trận pháp màu trắng ngà xuất hiện,tiếp theo vị anh hùng vương biến thành....một chó golden con,cực kì đáng yêu xinh xắn.
"Gâu?"(Cái quỷ gì vậy?)Gilgamesh cảm giác sức lực khôi phục,định đưa tay xoa mặt thì nhận ra vấn đề nghiêm trọng.Tay hắn biến thành vuốt chó mất rồi,nà ní?!!!!
"Ồ,không ngờ còn có thể như thế làm nha,ít ra có thể khiến hắn ngậm mồm thối của mình lại ha ha ha."Erza cười ha hả,túm lấy phần lông ở gáy của Gilgamesh mà nhấc lên.
"Gâu gâu gâu!!!"(Tạp chủng,bỏ bổn vương ra!!!)Gilgamesh thật nổi điên rồi,khốn nạn vì sao hắn không nói được thế này!
"Hắn nói gì vậy,Kurama?"Hashirama tò mò,quay sang Kurama,kế tiếp lãnh nguyên một vuốt vào mặt.
"Lão phu là hồ không phải là chó!"Kurama trừng mắt nhìn Hashirama.
"Hệ thống dịch ra:Tạp chủng,buông bỏ bổn vương ra!Là như thế đó."Ninh Uyên mắt cá ch.ết nhìn Gilgamesh-golden,đọc lại lời dịch mà hệ thống hỗ trợ dịch cho cô xem.
"...."Thằng này quả nhiên là miệng chó không phun được ngà voi,vẫn thiếu đánh như vậy.
"Mà,ít ra lỗ tai cũng yên tĩnh chút đi.Hắn nói ngôn ngữ chó cũng không ai nghe hiểu,tính ra cũng là một cái lợi đâu."Madara hơi cong cong khoé miệng,liếc mắt về phía Gilgamesh đầy ý vị thâm trường.
Dám mắng Uyên Uyên là tạp chủng,ngươi chờ đi,ranh con ch.ết tiệt!
Gilgamesh đang ra sức mắng người và hệ thống bảo mẫu rất chuyên nghiệp dùng ti vi màn hình lớn trong phòng khách dịch lại lời của hắn cho các đại lão xem,ngay lúc này bỗng nhiên cảm thấy sống lưng chợt lạnh lẽo một mảnh mới dừng lại.
Kế tiếp khỏi cần nói,hắn nhìn thấy một đám đại lão đang chăm chú nhìn hắn,bất quá trên mặt bọn họ đều là một kiểu cười giống nhau khiến hắn cảm giác được bất an.
Gilgamesh hoàn toàn không biết bản thân đã đạp trúng điểm mấu chốt của đám đại lão,bao gồm Kaguya mới đến kia cũng không ngoại lệ.
Cho nên,chúng ta cùng đốt nến cầu siêu thay vì đốt nến cầu an cho bạn nhỏ anh linh anh hùng vương chuyên tìm đường ch.ết nào đó đi thôi.
Ninh Uyên tính tính thời gian,vừa lúc bên ngoài đã qua 8 giờ thì nhanh chóng lấy chút điểm tâm ra không gian cùng Clow Reed,ôm cục bông Vũ Quân Ly cùng đi tìm đám Tử Dạ ở biệt thự phía trên.
Còn về phần Gilgamesh,ngay sau khi Ninh Uyên rời đi thì hắn đã biết cái điềm xấu hắn cảm giác tới là rồi,hiện tại dù có kháng nghị cái gì cũng vô pháp làm được,đấy chính là mặc cho người giẫm đạp cũng phải nuốt hận vào trong bụng đấy.
"Chào buổi sáng,mọi người nghỉ ngơi thế nào rồi?"Ninh Uyên cầm một khay điểm tâm đi vào phòng khách,nhìn thấy Tử Dạ cùng hai anh em nhà Tang Khải Lâm và Tang Khả Nhi đang dùng mỳ gói cho bữa sáng.
"A,chào buổi sáng Uyên Uyên,ngài Clow."Tử Dạ khi thấy liền vui vẻ lên tiếng chào hỏi.
"Chào buổi sáng,Ninh Uyên,ngài Clow."Hai anh em Tang Khải Lâm cũng gật gật đầu chào,ánh mắt lại chú ý tới cái khay đựng điểm tâm nóng trên tay Ninh Uyên.
"Đừng ăn mỳ không,đây là bánh bao thịt mới được hấp xong,mau ăn đi.Có cả sữa nóng cho mọi người đấy!"Ninh Uyên chỉ lộ ra một nụ cười nhạt nhưng đó là chân thành mà đưa tới trước mặt ba người Tử Dạ.
"Cảm ơn em,Ninh Uyên."Tang Khả Nhi cùng Tang Khải Lâm mấy ngày qua đi theo Nam Cung Ngọc Hân,đừng nói ăn đồ nóng như bánh bao hấp,ngay cả mỳ gói còn không ăn được tới nữa là.
Cả hai anh em đều phải gặm bánh quy khô khốc cùng uống nước lọc chống đói đấy,đồ ăn ngon thì trong không gian của Nam Cung Ngọc Hân chắc chắn là có nhưng cô ta tuyệt đối sẽ không chia sẽ cho hai người rồi.
Cả ngày hôm qua từ trưa đến bữa tối đều là mỳ gói cùng Tử Dạ nhưng cả hai đều rất vui lòng mà ăn,không có bất kì chê khen gì,dù sao đồ ăn bây giờ đều rất khang hiếm.
Ra ngoài tìm đồ ăn thì căn bản chính là dùng mạng tới mà tìm,có mỳ gói và nước sôi đã là vạn hạnh hơn biết bao người bị bỏ đói mấy ngày rồi,huống chi đây còn là mỳ gói được thêm một quả trứng cùng chút thịt đóng hộp ăn kèm.
Bây giờ khi thấy Ninh Uyên mang tới bánh bao thịt hấp cùng sữa để uống,cả hai người đều cảm thấy quyết định ngày hôm qua là làm rất đúng.
Hiện tại chính là thời đại ai cho ăn thì đó chính là cha mẹ,là tổ tông của họ a.Mặc dù là bị coi làm vũ khí trong miệng Ninh Uyên,bất quá người từng lăn lộn xã hội như Tang Khải Lâm cũng nhìn ra Ninh Uyên hoàn toàn không có ý muốn làm họ đi tìm ch.ết.
Bởi vì,bọn họ được cứu không chỉ một lần và là vài lần lúc bị Alien tập kích bất ngờ không kịp trở tay hoặc là khi đã cạn kiệt thể lực không thể chống lại.
Theo lời Tử Dạ nói,đây chính là huấn luyện thường ngày của hắn,chỉ khi hắn không chống đỡ nổi nữa thì sẽ có người tới cứu và mang hắn đi nghỉ ngơi và cũng nhờ thế thực lực cũng ngày một tốt hơn và dị năng cũng ngày càng thuần thục và tăng lên.
Ninh Uyên căn bản là chẳng để ý chút chuyện nhỏ nhặt này,chỉ cần đảm bảo ba tên này không ch.ết rớt,thích chơi thế nào thì chơi thế đó,thành ra các tinh linh cũng hoàn toàn theo kiểu nuôi thả mà bỏ mặc ba người tuỳ tiện đi đối mặt với Alien cả ngày hôm qua cho đến tối khuya mới được về biệt thự nghỉ ngơi vì thế sáng nay đến hơn 7 giờ mới lục đục tỉnh dậy và tất nhiên cả người toàn thân đều ê ẩm và băng vải bó lại những chỗ bị thương quá nặng,còn những vết thương nhẹ đều có chữa trị thuật của Hashirama nên không gặp vấn đề gì cả.
Chờ ba người dùng xong bữa sáng,Clow cũng đã pha xong vài tách trà thơm ngát và đặt trước mặt từng người và dĩ nhiên Ninh Uyên là nước trái cây thay vì trà.
"Chúng ta hiện tại cần ra khỏi thành phố,ba người cho một cái mục tiêu xác định đi.Là muốn tìm quân đội vẫn là tự gom lực lượng xây dựng căn cứ đâu?"Ninh Uyên uống một hớp nước cam,hỏi.
"Tìm quân đội thì thế nào cũng sẽ gặp Nam Cung Ngọc Hân,tuyệt đối không thể được!"Tang Khải Lâm nhíu mày,hắn nhớ rõ Nam Cung gia chính là người của quân giới lẫn thương giới,nữ nhân kia thế nào cũng sẽ đi quân đội bên kia tìm trợ giúp.
Tang gia bọn họ bất quá chỉ máu mặt ở thương giới mà thôi,dù hắn là có lăn lộn trong thế giới ngầm không tồi nhưng hiện tại hỗn loạn rất khó liên lạc với đồng bạn tốt của mình lúc này.
"Đi thành phố Đ,anh muốn tìm dì của anh đang làm trong phòng thí nghiệm ngầm ở đó!"Tử Dạ cau mày,cuối cùng quyết định muốn tìm được dì của mình,chính là em gái của mẹ ruột hắn.
Dì Trân dù chỉ lớn hơn hắn 10 tuổi,bất quá lại luôn yêu thương và che chở hắn sau khi mẹ qua đời.Huống chi dì ấy còn là một nhà nghiên cứu công nghệ trẻ tuổi nhất nước,nếu muốn xây dựng căn cứ thì có thêm một trợ lực cũng rất tốt,không phải sao?
"Được,lập tức xuất phát đi thành phố Đ.Mau thu dọn đồ,hai giờ sau xuất phát!"Ninh Uyên vốn đã lường trước việc Tử Dạ muốn đi thành phố Đ rồi,Lam Trân Trân chính là một nhân vật chủ chốt khiến cho Tử Dạ hoàn toàn hắc hoá thành boss đâu.
Tang Khải Lâm cùng Tang Khả Nhi cũng không có bất kì ý kiến gì cả,bởi vì tổng bộ của Ám Dạ là ở thành phố Đ,nếu may mắn thì Tang Khải Lâm có thể tìm được đồng bọn của hắn nữa.