Chương 42: Bông Bông rời đi

"Bông Bông,cho ngươi lọ mana cấp A này!"Ninh Uyên cầm ra bình mana cấp A duy nhất cô có đặt trước mặt Vũ Quân Ly.
Chữa trị lâu như vậy vẫn còn chưa tốt,không biết nó là bị thương tới mức nào nữa,cô cũng thật lo lắng a.


"Chít chít!"(Cảm ơn em.)Vũ Quân Ly thật sự sau mấy tháng này đã quen luôn với kiểu giao tiếp này rồi,hắn dù không thể nói và cô cũng không hiểu hắn nói gì nhưng ít ra cô hiểu được sở thích cùng thói quen của hắn đâu.
"Uyên Uyên,em mau ra đây đi,có cuộc họp gấp!"Erza gõ cửa phòng Ninh Uyên,gọi.


Bởi vì hiện tại căn cứ đã thành lập hoàn tất,có một số cuộc họp của lãnh đạo sẽ có Ninh Uyên tham gia.Dù hiện tại Tử Dạ bên ngoài có là thành chủ của căn cứ Uyên Thành thì người ra quyết định sau cùng vẫn là Ninh Uyên cùng các tinh linh.


Tang Khải Lâm thì làm phó thành chủ,quản lý hầu hết an ninh của căn cứ.Tang Khả Nhi thì quản lý hậu cần cũng như chú ý giám sát phân phối vật tư cùng thu hoạch vật tư.


Một tháng trước,còn có vài tên ngu cao ngạo,ỷ vào dị năng cấp cao hơn nhóm Tử Dạ tới muốn chiếm lấy căn cứ,trực tiếp bị Yato Kamui vừa mới được triệu hồi không lâu một tát đập văng ra khỏi căn cứ,trực tiếp thể nghiệm trời cao luôn,còn việc bị văng tới chỗ nào thì không ai thèm quan tâm tới.


Yato Kamui khi được triệu hồi ra,Ninh Uyên chỉ có thể đốt nến cầu siêu cho đám Alien ra đi thong thả rồi.


available on google playdownload on app store


Kamui là người của tộc chiến đấu,phải nói là tên điên cuồng chiến còn hơn cả Zaraki Kenpachi nữa.Chỉ cần có đối thủ để chém giết hắn hoàn toàn không chê phiền,trực tiếp vác cây dù đi lên mà chiến đấu,phần nhiều là đánh vào buổi tối khi không có mặt trời.


Từ lúc triệu hồi ra,Kamui đã ch.ết ba lần sau khi cứ lao đầu vào đám Alien cấp 3 trong thành phố,hoàn toàn là tên điên không để tâm tới sống ch.ết mà chỉ để tâm tới có được thoả mãn chiến đấu hay không thôi.


Nhờ cái tên điên này,các thành phố xung quanh căn cứ Uyên Thành sau một tháng số lượng Alien giảm xuống gần như 2/3 luôn rồi.


Kamui căn bản chỉ cần mười thau đầy cơm trắng cho mỗi bữa ăn của mình,sau đó thì tuỳ ý muốn hắn thế nào đều được,nhìn có lẽ dễ nuôi trong việc ăn uống nhưng cũng không phải quá dễ dàng vì lượng cơm của tên này còn cao gấp 10 lần so với các tinh linh khác.Nếu Ninh Uyên không có không gian trồng trọt cùng cửa hàng hệ thống,căn bản là không đủ gạo mà nuôi tên này trong một ngày a,sức ăn quá khủng khiếp.


Mà Ninh Uyên cũng mặc kệ tên điên này thường xuyên chạy ra ngoài liều mạng với Alien,ai bảo hắn giết Alien thì cô cùng các tinh linh khác đều nhận được kinh nghiệm lên cấp đâu,huống chi nhiệm vụ đa phần cũng đều là giết Alien mà thôi.


Chờ Ninh Uyên rời đi,Vũ Quân Ly vẻ mặt phức tạp nhìn cái lọ mana màu xanh đậm ở trước mặt.
Hắn có linh cảm,khi uống xong lọ này thì hắn không thể nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn đáng yêu của Uyên Uyên mất rồi,rốt cuộc phải làm sao đây?


Vũ Quân Ly rối rắm một hồi rất lâu,cuối cùng vẫn là quyết định mở nắp lọ mà nuốt hết,cảm giác tinh thần hải được chữa trị cực kì thoải mái,cứ lân lân và rất buồn ngủ.


Sau đó thì chỉ thấy cục bông tròn vo như trái banh kia ngã vật ra giường,đôi mắt tím nhắm lại và thân hình từ từ trong suốt chỉ sau vài giây thì đã biến mất vô tung vô ảnh.


[Ting,Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ trị thương:Thưởng 2 thẻ triệu hồi,một thẻ trang bị,30.000 điểm thưởng,10 bình máu cấp B,10 bình mana cấp B.]
Ninh Uyên lúc này đang ngồi trong phòng họp,lập tức kinh ngạc khi nghe hệ thống tuyên bố nhiệm vụ hoàn thành.


Cô nhanh chóng chờ sau khi tan họp,lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà trở lại phòng mình.
Ở trên giường lúc này chỉ còn lại cái bình mana rỗng,không nhìn thấy cục bông trắng thường ngày đâu nữa.
"Bông Bông?"
Không có tiếng chít chít trả lời như bình thường nữa.


"Bông Bông,ngươi ở đâu?"Ninh Uyên lo lắng nhìn quanh căn phòng chỉ vỏn vẹn vài mét vuông rất ít đồ đạc,không nhìn thấy gì cả.
Ninh Uyên lập tức chạy ra khỏi phòng,tìm hết một vòng căn cứ từ ngầm cho tới mặt đất,đều không có ai nhìn thấy Bông Bông cô thường hay ôm cả.


Cô tinh thần sa sút mà quay trở lại phòng,nhìn cái bình trỗng nằm trên giường,nhịn không được mà nước mắt trào ra.


Bông Bông chính là người bạn mà cô thân cận nhất,ngoại trừ các tinh linh thì Bông Bông chính là từ đầu mạt thế đã ở cùng cô.Hiện tại lại không thấy,người bạn mà cô trân trọng không thấy đâu cả,biến mất rồi.


[Ký chủ,đừng khóc.]Hệ thống cũng không biết an ủi ký chủ nhà nó như thế nào nữa,kia căn bản là nhân vật nhiệm vụ căn bản sẽ có một ngày tên kia quay lại cơ thể của mình và rời đi ký chủ a,nhưng đây là bí mật nó không thể nói được.


Rất nhanh,các tinh linh đã biết chuyện Bông Bông biến mất,mấy người Madara cũng khá phức tạp khi không biết phải nói sao với Ninh Uyên về thân phận của Vũ Quân Ly.


Sau cùng,vẫn là Retsu đi nói chuyện cùng an ủi Ninh Uyên.Bà nghĩ rằng,nếu Vũ Quân Ly đã chữa trị xong tinh thần hải bị tổn thương của mình và trở lại cơ thể,có lẽ sẽ tìm cách nào đó để đến được đây để tìm Ninh Uyên đi.


Bà cùng những tinh linh khác đều nhìn ra được tình cảm Vũ Quân Ly đối với Ninh Uyên rất đặc biệt,không chỉ dừng lại ở điểm bạn bè,có lẽ sẽ gặp lại trong tương lai đi.


Ninh Uyên sau khi biết Bông Bông nhà cô từ trong miệng Retsu vẫn còn sống thì cũng thả lỏng hơn,tiếp tục cuộc sống của mình mà không nói thêm gì về vấn đề này nữa.


Mà chỉ khổ cho Kurama,Vũ Quân Ly đi rồi thì nó lập tức được thăng chức trở thành túi sưởi ấm cho Ninh Uyên về đêm tiện thể kiêm chức gấu ôm luôn.


Clow Reed trong thời gian này cũng đã gom được nguyên liệu và chế tạo ra vài thẻ bài ma thuật được đặt tên là bài Clow,sau đó lại chế tạo thêm thần thú canh giữ bài Keroberos bất quá hình dạng lại có chút khác biệt khi Keroberos trong hình dáng nguỵ trang.


Ninh Uyên giương mắt mà nhìn cái cục tròn vo màu vàng với cặp cánh nhỏ nhắn phía sau đang đứng trên đùi cô,hoàn toàn hết chỗ nói với Clow ba ba nhà mình rồi.


Đây có thể coi là Kero biến thể không?Tròn tròn với lông xù xù mềm mềm y như Bông Bông nhưng lại có màu vàng cùng cặp cánh nhỏ có thể bay được.


Dù hình dạng thật vẫn là như trong nguyên tác,bất quá giả dạng thì tuyệt đối lấy cắp ý tưởng từ Bông Bông mà ra dù hình thể có nhỏ hơn thì vẫn thế.


"Yo,Ninh Uyên phải không,rất vui được gặp cậu,mình là Keroberos,thần thú canh giữ bài Clow do chủ nhân Clow Reed tạo ra."Keroberos giơ cái móng vuốt nhỏ của mình lên,vui vẻ chào Ninh Uyên.
Ân,được rồi,cá tính vẫn giống trong nguyên tác đâu.


"Xin chào,mình gọi cậu là Kero đi,ăn bánh ngọt không?"Ninh Uyên từ không gian lấy ra một đĩa bánh kem đưa tới trước mặt Kero.
"U oa,cảm ơn cậu Uyên Uyên,cậu thật đáng yêu quá đi~."Kero lập tức vui vẻ mà nhận cái đĩa bay tới bên cạnh mà bắt đầu hì hục gặm bánh kem.


Clow Reed cùng các tinh linh ngồi rải rác khắp phòng,khi nhìn Ninh Uyên đã có thể vui vẻ trò chuyện với Kero liền cũng yên tâm hơn rồi.
Ninh Uyên lúc này lại lấy ra hai thẻ triệu hồi trước đó nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ trị thương cho Bông Bông ra.


"Chậc,lần này sẽ là loại người gì nữa đây,đến một tên điên cuồng chiến như Kamui cùng ngạo kiều như Gilgamesh là đủ lắm rồi a~."Erza kéo kéo khoé miệng nhìn con chó gôn đần đang nằm dài trên sàn cùng cái tên đầu cam đang chôn đầu vô thau cơm bên kia,cảm thấy thật vô lực.






Truyện liên quan