Chương 105
Khi Bạch Toàn Ảnh bị Vân Túc sát hại, bởi Vân Túc triệu hồi ra ma thể của mình, thực lực tăng lên cực mạnh, đánh bại được phân thần của Đan Vân tôn giả, bởi vậy, bị Đan Vân tôn giả lầm tưởng cho rằng Vân Túc tu hành công pháp ma tu, hơn nữa hình ảnh khi Đan Vân tôn giả đánh nhau với y còn được lưu lại, bây giờ toàn bộ tu sĩ Kiếm Tiên môn đều biết Vân Túc là một ma tu.
Tuy lúc ấy đánh nhau, bọn Vân Túc mang theo mặt nạ Thiên Huyễn, nhưng họ vẫn xem nhẹ một chuyện, cho dù Mặc Hoa có cải trang trang điểm nhưng bởi hắn là yêu thú, bộ dạng lại bắt mắt như vậy, bay tới đâu cũng gây chú ý vô cùng, thế nên Đan Vân tôn giả chỉ tốn chút tâm tư đã tr.a ra hung thủ sát hại đồ nhi của mình là bọn Vân Túc.
Thù giết đồ không đội trời chung, Đan Vân tôn giả không thể nào từ bỏ việc báo thù!
Đối với chuyện khí đồ bị phế tu vi nhập tà ma ngoại đạo này, dưới sự bất tri bất giác của Đan Vân tôn giả, rất nhiều trưởng lão Kiếm Tiên môn đều cho rằng đây là đánh vào mặt họ, nếu không nghiêm trị Vân Túc, chỉ sợ bất lợi cho thanh danh của Kiếm Tiên môn, bởi vậy tông chủ Lâm Húc của Kiếm Tiên môn nghe theo ý kiến của Đan Vân tôn giả và chư vị trưởng lão, triệu tập hơn trăm kiếm tu tiến hành tróc nã bọn Vân Túc.
Ngay ở đây, Đan Vân tôn giả sai người tìm hiểu được tin tức còn nhắc tới tu sĩ Trúc Cơ kỳ Cung Tiểu Trúc bên cạnh Vân Túc kia vốn là đệ tử Kiếm Tiên môn.
Vì thế, không chỉ Vân Túc, ngay cả Cung Tiểu Trúc cũng là đối tượng vây bắt của họ.
Bây giờ lại xuất hiện cái gọi là ma tu Huyết Sát tôn giả, tông chủ và Đan Vân tôn giả cảm thấy chuyện này là chuyện quan trọng, vì thế nhanh chóng triệu tập Dư trưởng lão tới đại điện Hồng Uyên thương nghị biện pháp xử lý.
Mọi người líu ríu thảo luận nửa ngày, cuối cùng Đan Vân tôn giả nói thẳng ra muốn thông cáo chuyện này, tìm viện trợ từ ngoài tiến hành truy bắt Thương Thăng.
Muốn xử lý Vân Túc, nhất định phải giải quyết Thương Thăng, bản thân không đối phó được cũng chỉ có thể xin viện trợ từ bên ngoài.
Mượn đao giết người luôn là lựa chọn tốt nhất.
Tuy rằng chuyện của Vân Túc này quả thực hẳn nên giấu đi, hơn nữa Kiếm Tiên môn còn phải lén xử lý, nhưng chuyện của Huyết Sát tôn giả không phải là chuyện họ nhất định phải quan tâm tới, tuy rằng Kiếm Tiên môn có thể xuất động tu sĩ cấp cao tróc nã hoặc kích sát Thương Thăng nhưng sẽ tổn thất thảm trọng.
Bởi chuyện bí cảnh Thanh Anh, đệ tử ngoại môn của Kiếm Tiên môn tổn thất hầu như không còn, mà đệ tử thu vào mấy năm nay đều không ra gì, khiến cho thực lực của Kiếm Tiên môn giảm mạnh, nếu không phải trong môn phái tu sĩ cấp cao vẫn còn nhiều tới vậy, đẳng cấp của Kiếm Tiên môn chắc chắn phải giáng xuống một cấp, thế nên Đan Vân tôn giả khẳng định sẽ không mạo hiểm hy sinh đệ tử Kiếm Tiên môn.
Vì để tìm kiếm chúng môn phái giúp Kiếm Tiên môn truy bắt Vân Túc, Kiếm Tiên môn tốn vài ngày rải tin Huyết Sát tôn giả ‘làm xằng làm bậy’ xuất hiện trở lại giới tu chân ở đại lục Huyền Thiên, cũng nói ngoa rằng Vân Túc cấu kết với hắn cùng làm việc xấu.
Phần lớn môn phái phản ứng không giống nhau.
Đại bộ phận môn phái thực lực mạnh đều một bộ dáng không liên quan tới mình cao cao tại thượng, dù sao Thương Thăng cũng đâu đắc tội họ, phạm phải lợi ích của họ, căn bản không cần thiết phải lấy lòng Kiếm Tiên môn đối phó Thương Thăng.
Ít bộ phận môn phái cấp thấp vì lấy lòng Kiếm Tiên môn, vội vã xuất động đệ tử tinh anh trong môn phái ra, chư vị trưởng lão dẫn dắt đi tới Kiếm Tiên môn tham dự nghị sự.
Chỉ có Tất Vân tông thái độ mơ hồ, Tất Vân tông tông chủ phái bốn tu sĩ tới Kiếm Tiên môn nhưng cũng chưa hề nói muốn giúp Kiếm Tiên môn đối phó với Huyết Sát tôn giả.
Tất Vân tông phái ra những tu sĩ này, trong đó một tu sĩ là Lang Kha, còn lại theo thứ tự là Bắc Cung Tố Cầm, Tô Vân Nghê và Thẩm Thanh Tiêu.
Vân Túc và Thương Thăng vừa rời khỏi Tất Vân tông, vốn Lang Kha thu được truyền âm phù cáo biệt của Vân Túc liền định xuất môn ngao du cùng y, nhưng trùng hợp Tô Vân Nghê cũng chính là thất sư muội của Lang Kha xuất quan.
Lúc Tô Vân Nghê xuất quan đã là Kim Đan trung kỳ, đương nhiên phải chúc mừng một phen, sau đó mấy sư huynh sư đệ của Lang Kha lục tục không phải là xuất quan thì chính là trở về tông môn, vì làm bạn với các vị sư huynh sư tỷ, lúc này hắn mới không thể không thu tâm tư xuất môn ngao du lại.
Chẳng qua hắn không ngờ rằng chỉ trong ngắn ngủi mấy ngày này lại biết được tin tức Vân Túc bị Kiếm Tiên môn đuổi giết, còn huyên náo toàn bộ đại lục Huyền Thiên, tất cả mọi người đều biết.
Vốn Nguyễn Tu không định để ý tới lời mời của Kiếm Tiên môn, Lang Kha lại cầu tình hắn, nói muốn đi xem một chút, mục đích là muốn tìm hiểu tình huống nội bộ Kiếm Tiên môn, tùy thời chuẩn bị tiến hành mật báo cho Vân Túc, nhưng điểm này Lang Kha không nói cho đại sư huynh hắn.
Chẳng qua Lang Kha không nói không có nghĩa là Nguyễn Tu không đoán ra, thế nên vì sự an toàn của Lang Kha, Nguyễn Tu để Bắc Cung Tố Cầm đi cùng, thuận tiện để tiểu sư muội Tô Vân Nghê đi cùng hắn, gia tăng kinh nghiệm, trong lúc đó Thẩm Thanh Tiêu cũng quyết định cùng đi, Nguyễn Tu cũng đồng ý luôn.
Có điều Nguyễn Hàn Yên biết tin này, cường liệt yêu cầu cùng đi theo Lang Kha tới Kiếm Tiên môn, nhưng Nguyễn Tu cảm thấy tu vi của nữ nhi quá thấp, thế nên kiên quyết không đồng ý cho nàng rời khỏi Tất Vân tông.
Bởi Nguyễn Tu không đồng ý, nên Nguyễn Hàn Yên vụng trộm sau lưng Nguyễn Tu ra khỏi tông môn theo sau lưng bọn Lang Kha.
Cũng bởi pháp bảo trên người nàng nhiều, tận tới nửa đường mới bị Bắc Cung Tố Cầm phát hiện.
Sau một hồi quấn riết không buông, bán manh lăn lộn, cuối cùng các sư thúc cũng đồng ý cho nàng đi cùng, chỉ là yêu cầu nàng không được quấy rối.
Bắc Cung Tố Cầm cùng ba người Lang Kha tới ngoài Kiếm Tiên môn, liền thấy Đan Vân tôn giả đứng ở ngay cửa mang theo một đám đệ tử Kiếm Tiên môn tiến tới nghênh đón, đằng sau là rất nhiều đệ tử môn phái khác tới xem náo nhiệt.
Bắc Cung Tố Cầm là sư muội của tông chủ Tất Vân tông, cũng là trưởng lão đức cao vọng trọng nội môn, để Đan Vân tôn giả ra nghênh đón cũng không tính là bôi nhọ.
Hai bên hàn huyên vài câu, Đan Vân tôn giả liền mang mấy người vào đại điện Hồng Uyên trong nội môn.
Đợi tất cả đã ngồi xuống, ngoài cửa có vài nữ tu tuyệt sắc nối đuôi nhau mà vào, sau đó khúc nhạc tấu vang, các nàng phiên phiên khởi vũ, nhất cử nhất động quyến rũ động lòng, vẻ mặt mang ý cười mị hoặc, từ trong ra ngoài mang theo hương thơm, làm cho nam tu xung quanh vỗ tay khen hay.
Cùng lúc đó, lại có vài nữ tu xinh đẹp và nam tu tuấn mỹ bưng trái cây lên trước bàn chúng tu sĩ, mặt mang ý cười.
Những vũ nữ, thị giả và thị tỳ này đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ, là đệ tử mới vào ngoại môn Kiếm Tiên môn, tuy tư chất không tốt nhưng dung mạo tuyệt hảo.
Những đệ tử ngoại môn này dung mạo tuy không bằng những tu sĩ cấp cao đang ngồi kia nhưng cũng coi là tuyệt đỉnh chi tư, chỉ là không có chút linh khí nào của tu sĩ cấp cao mà thôi.
Đợi vũ nữ đã lui xuống, môn chủ Kiếm Tiên môn đang ngồi cao cao trên chính đường bắt đầu nói chuyện, đơn giản chính là cảm tạ các vị đã tới ủng hộ, mọi người thực bổng bổng đát linh tinh.
“Tam sư thúc, nơi này thật nhàm chán! Một chút chơi cũng không vui.”
Nguyễn Hàn Yên ngồi phía dưới, thưởng thức một linh quả trong tay, còn ghét bỏ nói: “Đây là linh quả gì vậy? Ăn còn không ngon bằng thức ăn bình thường của ta! Vừa nhỏ lại khó coi.”
Nhưng nàng cũng không nghĩ lại xem nàng là nữ nhi bảo bối của tông chủ Tất Vân tông, thức ăn đều là thứ đặc biệt được dâng lên, hơn nữa phẩm chất của Tất Vân tông cao hơn Kiếm Tiên môn một cấp, đồ đương nhiên là tốt hơn nơi này!
“Yên nhi nếu không muốn ở trong này thì cứ ra ngoài chơi đi, gọi Lục sư thúc đi cùng ngươi.” Bắc Cung Tố Cầm xoa xoa đầu nàng.
“Được đó! Lục sư thúc, chúng ta mau đi thôi!” Nói xong Nguyễn Hàn Yên đứng lên kéo tay Lang Kha muốn ra ngoài.
“Yên nhi, Lục sư thúc tạm thời chưa thể đi được, ngươi và Thẩm sư thúc cùng đi có được không?” Lang Kha ngăn lại nói.
Nguyễn Hàn Yên nghiêng đầu suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu đáp: “Vậy được rồi!”
Sau khi Nguyễn Hàn Yên đi rồi, Lâm Húc đang ngồi trên cao đàm luận cuối cùng cũng chú ý tới chỗ Bắc Cung Tố Cầm, hắn bưng chén rượu lên nói với bên này: “Nói tới đây, bổn tọa phải cảm tạ các vị tiền bối Tất Vân tông đã tới giúp sức, thật vô cùng vinh hạnh, nếu các vị tiền bối tương trợ, ta tin rằng Huyết Sát tôn giả nhất định sẽ giơ tay chịu trói, trừ một đại hại cho giới tu chân chúng ta, chỉ là không biết Bắc Cung tiền bối và các vị có nguyện viện thủ không?”
“Lâm môn chủ nói đùa, nghe nói Huyết Sát tôn giả tu vi cao thâm, hành tung bất định, có vẻ sắp tiến vào Đại Thừa kỳ, chỉ sợ cho dù ta và các sư đệ sư muội có tương trợ, cũng không thể mang Huyết Sát tôn giả ra ánh sáng công lý.” Bắc Cung Tố Cầm che mặt cười duyên vài tiếng, bưng chén rượu có pha linh dược lên ngửi: “Thực ra chúng ta chính là tới ăn nhờ uống nhờ, không thích hợp phát biểu bất cứ ý kiến gì, các vị cứ tiếp tục thương nghị đi! Hy vọng thiếp thân không quấy rầy tới các vị.”
Nói xong, ánh mắt linh động của Bắc Cung Tố Cầm quét tới các vị tu sĩ đang ngồi một lần, một vài tu sĩ còn muốn phản bác một chút như bị rắn độc nhìn thẳng, không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Không thể hướng về Tất Vân tông sau lưng Bắc Cung Tố Cầm, bởi một thân bản sự của nàng, câm miệng không được cũng phải câm miệng.
Họ còn chưa quên Bắc Cung Tố Cầm có biệt hiệu Độc Y tiên tử ở đại lục Huyền Thiên, một tay độc thuật xuất thần nhập hóa, nếu chọc tức nàng, nói không chừng sẽ bị hạ độc, cho dù tính mạng không thành vấn đề, cũng sẽ bị hung hăng lừa gạt một khoản.
Đan Vân tôn giả ngồi đối diện, lười biếng tựa vào ghế, nghe thấy Bắc Cung Tố Cầm nói vậy, mở hai mắt ra nhìn nhìn rồi nhắm lại, tựa như tất cả đều không liên quan tới mình.
Môn phái khác dù có nghĩ tới chuyện này, đã tới đây cũng không thể tỏ thái độ ra mặt, thực lực hơi yếu tới đây nhất định phải xuất lực cho Kiếm Tiên môn, mà chỉ có Tất Vân tông mới có thể không thèm nhìn tới quy củ của Kiếm Tiên môn, rõ ràng có thể không giúp Kiếm Tiên môn đối phó với Thương Thăng lại tới đây, còn nói là ăn nhờ uống nhờ, người khác cũng không thể nói Tất Vân tông không phải.
Bởi phẩm chất của Tất Vân tông cao hơn Kiếm Tiên môn, thực lực mạnh hơn Kiếm Tiên môn!
Thực ra Đan Vân tôn giả có thể đoán ra tâm tư của mấy người Bắc Cung Tố Cầm, chẳng qua là không nói ra mà thôi.
Lâm Húc lắc đầu, không nói gì với Bắc Cung Tố Cầm, ngược lại nói với mọi người: “Lần này bổn môn mời các vị tu sĩ tới làm gì, các vị đã sớm biết, bổn tọa không nói lời vô nghĩa nữa, theo tin tức bổn môn nhận được hôm nay, từ lần trước bổn môn phái người tiến hành truy sát nhóm người Huyết Sát tôn giả, sau khi để chúng đào thoát, chúng liền một đường chạy trốn theo hướng Tây Bắc.”
Dứt lời, Lâm Húc vừa ngừng lại, nhìn thần thái của tu sĩ phía dưới không giống nhau, thảo luận sôi nổi, cùng với nóng lòng muốn thử, vừa lòng gật đầu.
Hướng Tây Bắc là hướng nào? Chính là một nơi vô cùng hấp dẫn người tới, từ sớm mấy trăm năm trước, đại lục Huyền Thiên đã đồn rằng hang ổ của Huyết Sát tôn giả ở hướng Tây Bắc, tu sĩ môn phái lớn nhỏ và tán tu đều tới đó tìm tòi, muốn tr.a ra hang ổ của Thương Thăng, nhưng đều là tốn công mà không có kết quả.
Chỉ cần là tu sĩ thực lực mạnh, tài sản của họ không phải chỉ một trữ vật giới là có thể đủ chứa, thế nên, một động phủ của tán tu Xuất Khiếu kỳ, tất nhiên là sẽ có vô số thiên tài địa bảo, linh thạch pháp bảo vô số, tu sĩ cấp thấp tùy tiện lấy một món đều sẽ gây ra một hồi tranh đoạt.
Thế nên, những tiên tu này đều nói muốn chém giết Huyết Sát tôn giả vì dân trừ hại, còn không bằng nói muốn tư lợi cho bản thân, muốn cắn nuốt tài sản của hắn mà đuổi giết.
“Hướng Tây Bắc là động phủ của Huyết Sát tôn giả, chỉ cần chúng ta có thể tìm tới động phủ của hắn, liền có thể tìm thấy chính hắn, hơn nữa lần tróc nã đầu tiên này, qua thương nghị của bổn môn chúng trưởng lão, bốn môn quyết định lần này phàm là tu sĩ muốn tham gia truy bắt Huyết Sát tôn giả đều có thể theo sự dẫn dắt của Đan Vân tôn giả, dọc đường nếu tìm được bảo vật gì, Đan Vân tôn giả sẽ chia đều cho mọi người.”
Nghe được lời của Lâm Húc, phía dưới cả đám người kêu hảo, đây chính là chuyện tốt, vừa có thể lấy lòng Kiếm Tiên môn, lại có thể có được vô số bảo vật, quả là bánh từ trên trời rơi xuống, ai cự tuyệt mới là kẻ ngốc!
Lang Kha xiết chặt nắm tay, cảm thấy lũ người này quả là phát rồ rồi, còn đang ngồi đây ăn chơi đàng điếm đã bắt đầu chia phần, quả là nực cười!
Bắc Cung Tố Cầm đè nắm đấm của Lang Kha lại, khẽ lắc đầu với hắn, sợ Lục sư đệ xúc động gây ra chuyện.
Lang Kha hít sâu mấy hơi, mới bình phục lại nộ khí trong lòng, nếu vừa rồi Bắc Cung Tố Cầm không ngăn cản hắn, hắn nhất định sẽ chỉ thẳng vào mặt đám người này mà tức giận mắng, nói không chừng đã không thể giúp Vân huynh, còn đeo theo cái tội danh cấu kết với ma tu trên lưng.