Chương 41: Hậu bối là mục tiêu mới?
Hắn thật sự đã quyết tâm sống tốt để có một kiếp sau toàn diện như kiếp này.
Thật bất ngờ rằng đúng là hắn chia tay với Nguyên một cái là đầy gái bám theo.
Không phải là bất ngờ mà là phiền phức.
Tôi bây giờ còn bị ganh ghét hơn cả bởi công việc của tôi đòi hỏi phải giám sát hắn,lúc nào cũng phải kè kè với hắn.
Đi học cũng bị ganh mà đi làm cũng ganh.
Thế bây giờ phải sống sao…Đây chắc chắn là cái kết của việc đảm bảo rằng kiếp sau hắn chắc chắn sẽ bên Nguyên…hiuhiu.
Với cả kể từ lúc Nguyên đi tôi cô đơn biết chừng nào.
Bạn của tôi thân thì hầu như toàn con trai,chẳng có ai để chia sẻ hết.
Bây giờ ngày nào đến trường cũng phải đề phòng mấy đứa con gái.
Mà có mấy đứa cực chai mặt nhé,chúng nó nhờ tôi giới thiệu với Thiện Ân song bây giờ được trả ơn bằng cách này đây.
Ta hờn.
-___-.
Hôm nay do quá mệt mỏi nên tôi xin nghỉ làm để ở nhà và cũng để tụ họp với gia đình nữa.
Nhưng đúng là đời chẳng cho tôi thứ gì tôi muốn.
Bữa cơm hôm nay ảm đạm hơn mọi khi,ít nói ít cười.
Có chuyện gì xảy ra trong những ngày tôi vắng nhà thế.
Và mục tiêu chính của bố mẹ tôi không phải là tôi mà là anh họ tôi.
Đứa con lâu lâu mới ăn ở nhà một lần thì phải được quan tâm chứ.
;;^;;.
Tuy nghĩ vậy nhưng tôi chẳng muốn được quan tâm trong tình cảnh này.
Bố mẹ tôi đang nhìn anh tôi bằng một đôi mắt cực nguy hiểm,ặc ặc.
Như kiểu là đang có ngọn lửa cháy đang ngồi ăn đối diện tôi vậy.
Miếng cơm dù đã thấm nước nhưng vẫn cảm thấy khó nuốt đến kỳ.
Bát canh cá riêu lại còn có vị cay và đắng,không tài nào mà nuốt nổi.
Bình thường mẹ tôi nấu ăn ngon lắm mà…Bỗng bố tôi cất tiếng khiến tôi giật mình cắn phải lưỡi…>^__