Chương 1481. Bị ám sát lần thứ 3
Ninh Nhụy Nhụy vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy Hạ Thiên ngồi ở vị trí kế bên ghế lái, lập tức có chút sụp đổ, người đàn ông này đi lên lúc nào vậy?
“Ngươi muốn đi đến Thành phố Quế bằng gì, ngồi xe lửa, máy bay hay lái xe đều được, nếu ngươi cảm thấy không được, vậy đi bộ cũng có thể!” Ninh Nhụy Nhụy có hơi tức giận nói.
“Đi bộ cũng được, nhưng ta không biết đi như thế nào?” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, vẻ mặt thành thật, “Tiểu muội chân dài, nếu không thì cô dẫn đường, chúng ta đi bộ một chút.”
Ninh Nhụy Nhụy lần nữa có cảm giác sụp đổ, tên bệnh tâm thần này thật sự muốn đi bộ?
Nhưng lập tức suy nghĩ một chút, người đàn ông này từ núi tuyết chạy xuống hình như cũng không mất bao lâu, hắn ta muốn đi bộ đến thành phố Quế, có lẽ có khả năng?
“Muốn đi thì ngươi tự đi, tại sao ta phải dẫn đường cho ngươi chứ?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, nàng mới không muốn đi chung một chỗ với người đàn ông này.
“Tiểu muội chân dài, ta cứu mạng cô hai lần, chẳng lẽ cô không muốn cảm ơn ta sao?” Hạ Thiên có chút buồn bực.
Ninh Nhụy Nhụy ngẩn ngơ, theo lý thuyết, đúng là Hạ Thiên cứu mạng nàng hai lần, nàng cũng nên cảm ơn hắn, nhưng vấn đề là, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người quang minh chính đại yêu cầu cảm ơn như vậy.
“Này, ngươi có biết ngươi đang đòi được cảm ơn hay không?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói.
“Biết.” Hạ Thiên rất nghiêm túc, gật đầu một cái, “Trước đây, ta cứu được mỹ nữ tỷ tỷ, tiếp đó đã để cho mỹ nữ tỷ tỷ lấy thân báo đáp ta, nhưng gương mặt của cô không xinh đẹp, ta cũng không cần cô lấy thân báo đáp, cô chỉ cần dẫn ta đi đến thành phố Quế là được.”
Ninh Nhụy Nhụy nghiến răng nghiến lợi, nàng lại không xinh đẹp? Người này có mắt nhìn hay không?
“Ta muốn bay cao hơn......” Lúc này, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, tiếp đó, Ninh Nhụy Nhụy lấy điện thoại di động ra.
“Không phải cô nói không có điện thoại sao?” Hạ Thiên có chút bất mãn, Tiểu muội chân dài này, giống như Muội muội chân dài đều thích gạt người.
Ninh Nhụy Nhụy trực tiếp không để ý đến Hạ Thiên, kết nối điện thoại.
“Là ta...... Cái gì? Ông nội không có sao chứ? Được được được, ta lập tức trở về!” Ninh Nhụy Nhụy rất nhanh cúp điện thoại, tiếp đó giẫm mạnh chân ga, lái xe thật nhanh rời khỏi.
“Tiểu muội chân dài, cô muốn đi đâu?” Hạ Thiên mở miệng hỏi.
“Ngươi cần gì quản ta đi đâu!” Trong lòng của Ninh Nhụy Nhụy lo lắng, giọng nói càng thêm không vui.
“Cũng đúng, mặc kệ cô muốn đi đâu, trước tiên cô cần phải dẫn ta đi đến thành phố Quế, bằng không thì cô cũng đừng hòng đi nơi nào khác.” Hạ Thiên thong dong điềm tĩnh nói.
“Này, ngươi có phân rõ phải trái hay không? Vì sao ta phải nhất định dẫn ngươi đi đến thành phố Quế trước chứ?” Ninh Nhụy Nhụy có chút nổi nóng.
“Ta đang nói đạo lý, ta cứu được cô, cô phải giúp ta.” Hạ Thiên nói rất chân thành: “Cô muốn không mang ta đi thành phố Quế, vậy ta đưa cô quay trở lại đỉnh núi tuyết, tự cô đi xuống.”
Ninh Nhụy Nhụy lập tức buồn bực, tên này bị gì vậy? Nhìn bộ dáng nghiêm túc của hắn, nàng cũng không chút nghi ngờ người đàn ông này, tin hắn thật sự sẽ đưa nàng quay trở về núi tuyết.
“Cứ như vậy đi, lười biếng nói với ngươi, đúng lúc ta muốn đi đến thành phố Quế, ngươi đi theo ta là được rồi!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, nàng cảm thấy không nên tranh chấp với Hạ Thiên, dù sao, nàng cũng đang muốn đi thành phố Quế.
Nàng vốn không muốn mang theo Hạ Thiên, nhưng bây giờ, rõ ràng là không có cách nào thoát khỏi Hạ Thiên, mà Hạ Thiên chính xác đã cứu nàng hai lần, nếu nói đến ân tình kỳ thực cũng rất lớn, nàng cũng thuận tiện giúp hắn, thật ra cũng chuyện phải làm.
Nghĩ tới đây, Ninh Nhụy Nhụy lại giẫm mạnh thắng gấp, cho xe ngừng lại.
“Đưa thẻ căn cước của ngươi cho ta, ta mua vé máy bay trước.” Ninh Nhụy Nhụy lấy điện thoại di động ra, một bên mở ra phần mềm mua vé trên mạng nói với Hạ Thiên.
“Ta không mang theo thẻ căn cước.” Hạ Thiên đáp lại.
“Cái gì?” Ninh Nhụy Nhụy ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên, “Ngươi không mang thẻ căn cước, vậy làm sao đi đến thành phố Quế? Mặc kệ là ngồi xe lửa hay đi máy bay, đều phải dùng thẻ căn cước, nếu như lái xe đi, cũng phải mấy chục tiếng, ông nội của ta bệnh nặng, ta phải lập tức trở về, không thể chờ mấy chục tiếng!”
“Không liên quan, cô đi đến sân bay là được, không cần phải để ý đến ta.” Dáng vẻ của Hạ Thiên chẳng hề quan tâm, hắn thật không mang theo thẻ căn cước, vì như hắn nói, bất luận là thẻ căn cước hay thứ khác, cũng không có ích lợi gì, hắn và Muội muội chân dài đi hưởng tuần trăng mật trên đỉnh núi tuyết cũng không cần đến những thứ này.
“Vậy ta mặc kệ ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy mua cho mình một tấm vé máy bay, sau đó tiếp tục lái xe.
Nửa giờ sau, Ninh Nhụy Nhụy lái xe tới đến một thành phố nhỏ gần núi tuyết, dừng ở cửa ra vào một khách sạn.
“Ngươi đợi ta một chút, ta đi lấy hành lý, tiếp đó chúng ta sẽ đi sân bay.” Ninh Nhụy Nhụy đối với Hạ Thiên nói một câu, đã vội vàng xuống xe.
Ninh Nhụy Nhụy nhanh chóng đi vào khách sạn, nàng có gương mặt xinh đẹp và đôi chân dài miên man, tự nhiên làm cho không ít người chú ý, mà nàng đã sớm thành thói quen đối với những chuyện này, vội vàng đi vào thang máy, đi tới lầu bốn, sau đó đi đến gian phòng, quét thẻ vào phòng, đóng cửa phòng, quay người lại, Ninh Nhụy Nhụy đã có loại cảm giác sắp điên.
Hôm nay là ngày gì vậy trời!
Người xưa nói quá tam ba bận, nhưng bây giờ, lại có người muốn giết nàng lần thứ ba!
Một người đàn ông thon gầy ngồi ở trên giường, cầm trong tay một cây súng lục, súng lục này rõ ràng gắn ống giảm thanh, mà họng súng, đang ngắm rất chuẩn về phía Ninh Nhụy Nhụy, rõ ràng, sát thủ này đã sớm chờ Ninh Nhụy Nhụy quay lại.